Mãi tới khi tối muộn, hắn kiếm cớ do ông bà đến không thông báo nên không chuẩn bị phòng, tất cả phòng ở tầng 1 đều dính bụi bẩn tạm thời không thể ở, tầng hai chỉ có ba phòng của hắn, của bé và của anh vì thế ông bà đành không vui ra về.
Bà về không biết khi nào mới có thời gian đến thăm bé, mau hôn bà cái nào.
Bà cúi xuống cho vừa tầm của bé, để bé hôn mình một cái.
Ông không nói lời nào nhưng hành động cũng giống bà, ngồi xổm đợi cháu trai hôn mình.
Được cái hôn má của bé, ông bà vui vẻ đứng lên, dặn dò anh vài câu.
Hai đứa cưới nhau mà người làm ba mẹ này chẳng biết chút gì, lại chẳng chuẩn bị quà cưới cho con nên...!Đây, nó không đáng bao nhiêu nhưng cũng là tấm lòng của mẹ.
Bà buồn rầu nhét cho anh tấm thẻ, lại cảm thấy không đủ liền mang luôn chiếc chìa khoá của chiếc xe mới mua cho anh.
Còn anh thì sao? Còn anh thì bị bà doạ cho chút nhảy cẫng lên, may mắn với trái tim sắt đá của mình anh đã nhanh chóng kìm lại, trái tim đập bùm bụp càng ngày càng nhanh, tay cầm chìa khoá xe và chiếc thẻ ngân hàng run lên, cả người cứng đờ quay lại nhìn Hạ Kha.
Mẹ cho thì nhận, cũng không đáng bao nhiêu.
Hắn dĩ nhiên biết ý nghĩa của anh, liền trả lời.
Ông cũng không thua kém bà, thấy bản thân không có chiếc xe nào mới mua liền quất luôn cho anh hai cái thẻ ngân hàng, trong đó là một cái thẻ đen đứng tên công ty của Hạ Kha, cũng có nghĩa anh có thể tiêu tiên của công ty Hạ Kha đứng tên, trở thành một ông sếp nằm không cũng có lương.
Ba mẹ làm thế này sao con dám thở, áp lực của tiền tài lớn quá, con sắp tắt thở rồi!
Giang Thư Vũ thầm gào trong lòng, khuôn mặt trắng nõn của anh cũng bị ông bà doạ cho trắng bệch, đổ đầy mồ hôi.
Đây là phước phần khi gả vào nhà giàu sao? Đột nhiên không muốn li hôn nữa.
Anh thầm ôm mặt, cả tư tưởng đang đấu tranh, anh cảm thấy mình sắp bị tiền làm cho mờ con mắt rồi, chẳng trách nguyên chủ lại vì tiền mà sa đoạ, anh cũng sắp sa đoạ rồi!
Sau cùng, anh mang tâm trạng như hoa nở dẫn bé vào nhà, còn Hạ Kha ra ngoài tiễn ông bà về, trước khi lên xe bà còn thấm thía dặn hắn:
Hôn nhân không phải trò đùa, đã quyết định cưới thì phải làm cho tốt trách nhiệm của mình, đừng bồng bột nghe chưa, con không thể cưới đứa nhỏ Thư Vũ đàng hoàng thì phải đối xử tốt với nó, đừng để nó chịu thiệt, hơn hết nếu hai đứa mà li hôn thì người khổ nhất là tiểu Úc, bé đã xem Thư Vũ như là mẹ của mình, con xem sao mà làm.
Mặc dù khi bà tức giận sẽ nói khó nghe nhưng đây đúng là sự thật.
Khi mới cưới anh, hắn chỉ lo cho mỗi Hạ Dư Úc mà chưa nghĩ đến Giang Thư Vũ sẽ bị gò bó, hơn nữa anh còn rất trẻ, vẫn còn sự nghiệp của riêng mình.
Hắn buộc anh ký hợp đồng với mình nhưng vì anh đồng ý quá nhanh mà chưa hề nghĩ đến kết quả sau này.
Hắn đột nhiên ý thức được việc này không phải là một công việc hắn nắm quyền kiểm soát, càng không phải chỉ cần hắn nắm được thì Giang Thư Vũ sẽ nghe theo.
Hắn đã áp dụng cách mình đối phó với người ngoài lên cuộc hông nhân của chính mình.
Nhưng hiện tại dù hắn có nói gì thì cả hai đã giấy trắng mực đen, hắn cũng không thể đi hỏi anh được.
Khi tiễn ông bà, hắn vào nhà nhìn anh với ánh mắt phức tạp, muốn nói lại không nói được, muốn hỏi cũng khó mà thốt ra khỏi miệng.
Nhận thấy hắn bất thường, anh nhẹ giọng hỏi nhưng bị hắn lánh sang chuyện khác.
Ba mẹ tôi thật sự rất thương em.
Tôi có thể cảm nhận được nhiệt tình của ông bà, nói thật thì tôi cũng rất vui, nghĩ đến đã lừa ông bà thì lại cảm thấy hơi áy náy, tôi không biết sau này khi chúng ta li hôn ông bà sẽ chịu đả kích như nào nữa.
Hắn dĩ nhiên hiểu được nhưng bây giờ miệng lưỡi hắn đã khô khốc, Không thể trả lời cho vấn đề này.
Bé đang ngồi trên giường nghịch đống xếp gỗ anh mua lại thấy ba và chú của mình đột nhiên im lặng không nói gì nhìn trần nhà liền chen vào giữa hai người nằm xuống, ôm lấy tay hai người cọ cọ vài cái.
Tiểu Úc không muốn chơi nữa hả? Vậy chú tắt đèn nhé?
Nhận được cái gật đầu anh liền tắt đèn.
Bé và Giang Thư Vũ ôm nhau rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ, có lẽ do hôm nay hoạt động nhiều khiến hai người mệt mỏi, duy nhất chỉ có Hạ Kha vẫn không thể ngủ được, chỉ có thể nghiêng người nhìn một lớn một nhỏ đang ôm nhau ngủ.
Nếu có thể như này mãi thì tốt, hợp đồng kia sẽ không cần tới nữa nhưng hắn không biết ý Giang Thư Vũ thế nào, hắn không thể tự quyết định nổi.
Lẩn quẩn trong đầu hắn toàn là lời nói của bà khiến cho hắn mất ngủ, sáng hôm sau Hạ tổng đi làm với đôi mắt thâm cuồng khiến cả công ty giật mình một phen.