Edit : Michellevn Tưởng Xuyên từ sân bay ra, trông thấy Tần Đường đứng ở bên ngoài, quấn khăn quàng cổ màu tàn thuốc, lộ ra nửa gương mặt, cũng vừa nhìn thấy .
Hôm nay sân bay đông người cách khác thường, đều chen chúc chỗ, là nhóm fan của nghệ sĩ nổi tiếng nào đó đến sân bay chào đón.
Tần Đường bị fan cuồng xô phải vài lần, người bị gạt ra bên ngoài.
Tưởng Xuyên cũng thấy, nhíu mày tới, ôm lấy vai , thấp giọng hỏi:" sao chứ?"
Tần Đường tựa lên vai , lắc đầu:" sao."
Sau đó nhoẻn cười, nhét tay vào túi áo khoác của , rất ấm áp.
Tưởng Xuyên tay xách hành lý, tay ôm ra ngoài, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn ," Lái xe tới chứ?"
Tần Đường :" Ừm, ở bãi đỗ xe."
Tưởng Xuyên cầm lấy chìa khóa từ trong tay ," Để lái."
Tần Đường chịu :" Em lái mà, mới vừa xuống máy bay ........."
" mệt ."
Tần Đường nhìn cái, yên lặng ngồi vào ghế phụ lái, theo thói quen kéo dây an toàn, bỗng dưng cả người bị túm lấy, vòng eo siết chặt, cả người bị nhấc qua, ngồi đùi .
Tưởng Xuyên cười nhìn ," Sao tâm ngổn ngang thế ?"
Thấy cũng cười cái.
Tần Đường ngẩn người," Em đâu có vui ."
Tưởng Xuyên nhướng mày:" Vậy em cười cái nào."
Tần Đường:"........."
Vừa rồi chỉ cân nhắc, là cứ thể đưa về bên cha mẹ , hay là về nhà trước, Tưởng Xuyên ngồi chuyến bay sớm, giờ vẫn còn nhiều thời gian
Thấy nhìn chăm chú, Tần Đường ôm lấy cổ , nghiêng đầu hôn lên môi .
động đậy, đơn giản mà hưởng thụ.
muốn từ bỏ, bỗng nhiên đảo khách thành chủ, hung hăng gặm cắn môi .
Hồi lâu, Tưởng Xuyên buông ra, rút bàn tay từ dưới vạt áo ra, nhéo cái vành tai của , rì rầm bên tai :" Buổi tối lại trừng trị em."
Tần Đường nhoẻn cười, kề sát bên tai :" Được à......"
Tưởng Xuyên nhìn đăm đắm.
Từ người Tần Đường lại ngồi xuống ghế phụ lái," Về bên em trước , buổi chiều chúng ta hẵng qua đó."
Lần trước Tần Sâm tới Bắc Kinh là nửa năm trước, nửa ép buộc ở trong nhà , nửa buộc phải thừa nhận mối quan hệ của hai người.
Ai có thể ngờ được chứ, lần này tới là để gặp cha mẹ .
Tần Đường mở ra cửa nhà,hơi ấm ùa vào mặt, thở ra hơi, cởi luôn lượt cả khăn quàng cổ và áo khoác áo len, Tưởng Xuyên cũng cởi chỉ còn lại bộ, từ phía sau ôm lấy , vén tóc lên, muốn cúi đầu hôn cổ , tầm mắt đột nhiên ngừng lại.
Tần Đường quay đầu nhìn , phát chăm chú nhìn tủ tường.
Tưởng Xuyên nhìn chằm chằm tủ tường, có vài phần xuất thần, nơi đó được thay bằng mấy khung hình nghệ thuật, mô hình mô tô thấy nữa.
nắm lấy vành tai , nhè vuốt ve.
" Thu lại lúc nào vậy ?"
" Trước khi Tây An lần trước."
Tưởng Xuyên cười, cúi đầu cắn vành tai trắng hồng của , giọng khàn khàn:" Vì sao?"
Tần Đường sợ nhột rụt cổ lại, hơi né tránh, suýt nữa kêu ra tiếng, giọng phát ra run rẩy :" phải thích sao?"
" có từng sao ?"
" có, em nhìn ra mà ........" Đầu lưỡi miêu tả lỗ tai , cắn vành tai , run lên chịu nổi," Nhột ..........."
" Nhột chỗ nào ?" Tay mò vào vạt áo , nắm lấy khối mềm mại, vân vê đỉnh nhọn," Buổi chiều mấy giờ qua đó?"
" Ba giờ ..........."
"Vẫn còn thời gian."
Tưởng Xuyên bế ngang lên, vào phòng ngủ chính.
Lần trước từng ở nơi này, thế nhưng chưa vào phòng ngủ chính lần nào, ngay cả liếc cũng có cơ hội liếc cái .
Tần Đường ôm cổ , biết nghĩ gì, tới cửa, ấn xuống tay cầm, đợi động tác kế tiếp của , dùng chân đá mở cửa ra.
Phòng ngủ chính rất lớn, giường công chúa hình tròn, ga giường màu hồng nhạt .
là màu sắc thiếu nữ.
Tưởng Xuyên nhướng mày:" Thích màu hồng à ?"
Tần Đường mím môi :" Mẹ em thích, giường cùng đồ dùng giường là bà ấy chọn."
Khi ấy mới có mấy tuổi, cũng rất thích, giờ , cũng ghét mấy, cho nên vẫn đổi.
Khi người đàn ông vào phòng của người phụ nữ, ý nghĩa luôn khác nhau.
Tưởng Xuyên nhìn Tần Đường nằm giường lớn màu hồng, cảm thấy vô cùng kích thích, đè lên người , Tần Đường liền nhấc chân vòng quanh eo , Tưởng Xuyên khẽ cười :" Muốn rồi hả ?"
Tần Đường gật đầu, cởi quần áo của ra," sao ?"
" Làm cho em thấy." dán sát tai , giọng trầm thấp.
Hai thân thể quấn quít lấy nhau, hơi thở dồn dập, từng tấc da thịt cọ sát vào nhau, tê dại đến tận xương.
Sau khi kết thúc, Tưởng Xuyên ôm Tần Đường tắm cái, rồi quay lại giường, kéo chăn phủ lên, Tưởng Xuyên vuốt ve làn da , miết bờ mông , Tần Đường hơi co người lại," Đừng động mà .........."
Vừa rồi làm hung hãn.
Tưởng Xuyên cất tiếng cười, " Ngủ lúc nhé?"
Tần Đường híp mắt, có hơi mệt, nhưng buồn ngủ lắm, ngẩng đầu nhìn :" Chúng ta chút chuyện ."
"Em muốn gì?"
" chút về cha mẹ em nhé, lát nữa ..........!Cha em có thể làm khó ."
" sao." Muốn lấy con ông, dù sao cũng phải có ít trả giá, điểm này Tưởng Xuyên rất ràng," có chuẩn bị tâm lý."
" Vậy em cũng chút cho ."
" Được, em ."
.............
Ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi trong chốc lát, hai người cùng nhau quay về biệt thự Tần gia.
Tần gia tài sản sâu rộng, hề quan tâm đến những quà tặng này nọ, thế nhưng Tưởng Xuyên vẫn chuẩn bị ít rượu thuốc và thực phẩm dinh dưỡng, đồ tặng có hơi tầm thường, nhưng dù sao có còn hơn .
Khiến Tần Đường bất ngờ chính là, còn dẫn theo Hắc Hổ tới, lúc đó sau khi phá án xong, Tưởng Xuyên hề có cầu gì cả, chỉ muốn có Hắc Hổ, sáng sớm Tào Thịnh ủy thác người đưa Hắc Hổ đến Bắc Kinh, rồi kêu người ta hỗ trợ đưa đến Tần gia.
Tần Đường sờ sờ Hắc Hổ, “Bố Duệ là thời điểm bố mẹ em đương có, nuôi mười mấy năm liền, tình cảm sâu sắc, sau khi Bố Duệ chết, ba em vẫn chưa từng nuôi chó lại."
Cũng có người tặng chó, nhưng Tần Sâm đều kêu người ta mang về.
Hắc Hổ so với Bố Duệ cường tráng, mạnh khỏe hơn.
Tưởng Xuyên nhìn :" Có thể ba em thích Hắc Hổ."
Tần Đường cười," Biết đâu đấy."
Cổng lớn mở ra, Tần Việt ra, " Hai người lề mề gì thế, còn vào ." Cậu nhìn Tưởng Xuyên chăm chú, nhướng nhướng mày, nhìn sang Tần Đường.
Tần Đường chỉ vào Tưởng Xuyên :" Gọi ."
Tần Việt:" Gọi là gì ?"
"Tưởng Xuyên."
Tần Việt nghĩ đến mình vì ai kia mà chịu trận đòn, có chút tình nguyện, kêu rể là có khả năng, mọi chuyện còn chưa đâu vào đâu, sau đó vài giây, cậu cất tiếng gọi :" Tưởng ca."
Tần Sâm nở nụ cười, vỗ vỗ vai cậu, :" Nghe cậu vì mà bị đánh trận?"
Tần Việt:"..........."
Loại chuyện xấu hổ cần vừa gặp mặt toạc ra có được hả ? Cậu lườm Tần Đường, chuyện vậy mà cũng lung tung được !
Tần Đường làm như nhìn thấy, có gì hay ho mà giấu giếm chứ, trong cả đại viện, thằng con trai nào còn chưa từng bị đánh ?
Tần Việt định gì, lực chú ý bị Hắc Hổ thu hút rồi, mắt cậu sáng lên, " Chó này tồi nha."
Tần Đường :" Em sắp xếp chút nhé, chị vào trước đây."
Vừa dứt lời, Cảnh Tâm ra cửa đón, " Các con tới rồi à, mau vào trong ." Bà nhìn hướng Tưởng Xuyên, nở nụ cười," vào trong ngồi."
Cảnh Tâm giữ gìn rất tốt,trông trẻ trung và thanh lịch, chủ yếu là ở khí chất đó, nhìn kiểu gì cũng giống người năm mươi tuổi, Tưởng Xuyên gọi tiếng dì, vừa ngẩng đầu, liền thấy phía sau bà lại có hai ông bà lão cùng ra tới.
Tần Đường nhoẻn cười tới," Ông nội, bà nội, sao ông bà tới đây ạ?"
Bà nội thào :" Dược Dược cho chúng ta biết đấy."
Tần Đường hiểu ra, có ông bà nội ở đây, cha khiêm tốn chút.
Em trai đối với tốt.
Ông bà nội Tần Đường quan sát Tưởng Xuyên, cảm thấy chàng trai này trông rất ổn, cơ thể khỏe mạnh, chuyện của nó ông bà nghe , đối với người già mà , đàn ông chính trực, nhân cách tốt, đối xử tốt với phụ nữ, đó là điều quan trọng so với bất cứ gì khác.
Quan trọng nhất là, Tần Đường thích.
Tần Sâm ngồi trong phòng khách, xem tivi, ánh mắt hề nhìn qua bên này.
Tưởng Xuyên tới, " Chào chú ạ."
Lúc này Tần Sâm mới nâng mắt nhìn , nhàn nhạt đáp:" Ờ."
Tần Đường cất tiếng gọi:" Ba ba." Có chút ý tứ nhõng nhẽo lấy lòng.
Cảnh Tâm tới, đá đá phía dưới chân của ông, ra hiệu ông khiêm tốn chút , lúc này Tần Sâm mới nhìn thẳng Tưởng Xuyên, :" Ngồi ."
Dì giúp việc chuẩn bị cơm chiều trong phòng bếp, canh hầm lửa , Tưởng Xuyên ngửi hương vị có chút quen thuộc, là thịt dê khô trước đó cha cho Tần Đường mang về.
Tần Việt dẫn Hắc Hổ vào, chỉ vào Hắc Hổ :" Ba, Tưởng ca tặng cho ba."
Tần Sâm hơi ngẩn người, nhìn về phía Hắc Hổ.
Ngay cả Cảnh Tâm cũng kinh ngạc.
Năm thứ hai sau khi Bố Duệ chết, Tần Sâm hỏi , có muốn nuôi chó nữa , Cảnh Tâm muốn, bọn họ liền cứ như vậy nuôi nữa.
Tần Sâm hừ tiếng:" Mẹ bây lúc trước muốn nuôi con Teddy, ấy thích Teddy."
Cảnh Tâm:"........."
Khoảng thời gian trước, quả Cảnh Tâm từng nhắc tới, muốn lại nuôi chó nữa.
Cơ mà, bà là muốn nuôi Samoyed mà, Teddy gì chứ ! Lúc nào bà thích Teddy hả ?!!
Tần Đường biết ba ba là cố ý.
Tần Việt thẳng luôn :" Teddy á ? Cả ngày động dục, cái loại lê la kể ngày đêm đó ? Con cảm thấy còn bằng nuôi ............"
Chỉ nhìn thôi cũng nhức con mắt .
Đàn ông đa phần thích chó to, Tần Việt cũng vậy, dù sao cậu cũng tin ba cậu nuôi chút Teddy, mẹ cậu cũng thích Teddy.
Tần Sâm tức chịu được, thằng ôn con này, chuyên phá đám," Mày biết gì hả!"
Tần Việt:"..........."
Được, cậu đây nữa.
Tưởng Xuyên:" Teddy, cũng tệ ạ."
Tần Sâm nhíu mày, phía sau lưng ông Cảnh Tâm cấu cái, cười rằng :" Chó này gọi là gì vậy ?"
Tưởng Xuyên:" Hắc Hổ ạ."
Cảnh Tâm:" Hay đấy, vậy nuôi Hắc Hổ.
Teddy ............." Bà nhìn Tần Sâm, cố ý ," Nếu thích, chúng ta cũng nuôi con."
Tần Sâm:"..........."
Tất cả mọi người đều đứng về phía Tưởng Xuyên, Tần Sâm mình chiến đấu dũng.
Chiến đấu cả buổi tối, mệt rồi, sau bữa cơm chiều vào thẳng thư phòng luôn, méo thèm quan tâm chúng mày nữa.
Cảnh Tâm cũng cùng, hỏi ông :" sao thế hả ?"
Tần Sâm:" sao hết, lúc đầu cưới em cũng đâu có dễ dàng như vậy, cha em ba ngày hai bữa chửi trận, giờ làm bố vợ rồi, cũng thể để thằng nhóc Tưởng Xuyên kia dễ dàng như thế chứ ."
Cảnh Tâm cạn lời nhìn ông, :" Chỉ vì nguyên nhân này thôi đấy ?"
Tần Sâm:" Chứ cái gì ?"
Cảnh Tâm:"........Sao càng già càng ấu trĩ vậy hả ."
Tần Sâm:"......."
Tưởng Xuyên nán lại Bắc Kinh mấy ngày, Tần Sâm thay đổi đủ trò hành hạ con rể tương lai, hôm nay bới móc khuyết điểm này, ngày mai xoi mói tật xấu kia, Tần Đường và Cảnh Tâm ăn vạ nhõng nhẽo mấy lần, cũng ăn thua.
Cảnh Tâm :" sao hết, để cho ba ba con giày vò vài ngày , trước kia ông ấy cũng dễ dàng gì."
Tần Đường :".............Vâng ạ."
Tưởng Xuyên lực nhẫn nại kinh người, đều tiếp nhận từng cái .
Tưởng Xuyên làm cơm chiều hai lần cho nhà họ, theo khả năng bếp núc mà , Tần gia trước mắt ai có thể sánh bằng, Tần Sâm ăn thấy tệ, phán luôn:" An An biết làm cơm, điểm này cậu có thể bổ sung.
"
Tần Đường nhìn ba ba mình, :" Tưởng Xuyên nấu cơm ăn ngon lắm ạ."
Tần Sâm:" Ta nấu ngon hả ?"
Tần Đường nhìn Cảnh Tâm, hai mẹ con nét mặt cùng thể vẻ bất đắc dĩ, Tần Đường đáp:" Ngon ạ."
Tần Việt cứ thế mà trợn trắng mắt, vẫn biết ba ba cậu rốt cuộc muốn hành hạ đến khi nào đây ...........
Cậu lo lắng ba ba nhà cậu dùng hết thủ đoạn rồi, kêu cậu và Tưởng Xuyên đánh nhau trận .
Kết quả, Tần Sâm ấy thế mà để Tần Việt và Tưởng Xuyên đến trận, trong hội quán võ thuật của chú Chu, trước kia cậu từng học taekwondo, nhưng là .....
Tần Việt muốn đọ sức, " Ba, cơ thể con còn phát triển, Tưởng ca trước kia là cảnh sát, tố chất cơ thể, tầm vóc, đều hơn hẳn con, ba thể tàn nhẫn với con ruột của mình như vậy chứ ?"
Tần Sâm :" Sợ hả ?"
Tần Việt:" ...........Nào dám ạ!"
hề nghi ngờ, cơ thể còn phát triển, Tần Việt hai mươi tuổi có khả năng đánh lại được Tưởng Xuyên.
May mắn thay Tưởng Xuyên hạ thủ lưu tình, Tần Việt bị đánh đến quá khó nhìn, khuôn mặt đó vẫn là đẹp trai.
Sau tuần, Tần Sâm cuối cùng xem như tung ra hết các chiêu thức giày vò hành hạ.
Tần Đường thở ra, kéo Tưởng Xuyên quay về nhà mình.
Tưởng Xuyên ôm Tần Đường ngồi ghế sô pha, hai người hôn môi, tỉ mỉ triền miên, Tần Đường giọng hỏi:" Phải về rồi đúng ?"
Tưởng Xuyên:" Ừ."
Tần Đường liếm khóe môi dưới, :" tháng nữa, em chụp ảnh, có rảnh cùng em ?"
Tưởng Xuyên cười, vuốt nhè vành tai ," Đương nhiên, lúc trước được, lần tới em muốn đâu cũng được."
" Vậy em thu sếp sớm."
" Được."
ôm chặt , vùi đầu vào hõm vai , ngửi được mùi cơ thể đặc biệt người , phải mùi nước hoa, nhưng ngửi rất thơm, rất dễ chịu ," Đường Đường." thấp giọng gọi
"Dạ ?"
" Cuối năm, tranh thủ chuyển công việc đến Bắc Kinh."
Tần Đường hơi ngẩn người, cúi đầu nhìn , nhìn thấy ánh mắt của , " Vậy Nghĩa Trạm phải làm sao?"
Tưởng Xuyên ngẩng đầu," Lữ An ở đo, cũng thường xuyên trở về, để việc này bị chậm trễ."
nở nụ cười," hứa với cha em, cùng em quản lý quỹ An Nhất."
" Cha em tìm chuyện sao ?"
" Ừm."
...............
Tần Sâm :" Con bé An An kia phần lớn thời gian đều ở Bắc Kinh, cậu ở Tây An, dù sao ngăn cách hai nơi như thế cũng phải biện pháp, cậu là đàn ông, phải tự suy nghĩ biện pháp, có cầu gì, về tài chính tôi có thể hỗ trợ.
Còn có này nữa, Quỹ An Nhất là tâm huyết của tôi và Cảnh Tâm, giờ có mình An An quản lý rất vất vả, mà lại thể bảo đảm chuyện giống như lần trước đó có xảy ra nữa hay , tôi hi vọng cậu có thể ở lại."
Tần Sâm mong muốn Tưởng Xuyên tiếp nhận quỹ An Nhất, cam đoan quỹ An Nhất bị người ta lợi dụng, để quỹ An Nhất vĩnh viễn giữ gìn trong sạch về sau.
..........
Tưởng Xuyên kề sát trán ," Sao gì?"
Tần Đường đáp:" ạ, quyết định được rồi." ra quan tâm đến khác biệt giữa hai nơi, trước đó cũng chưa từng nghĩ đến vấn đề này, tôn trọng mọi thứ về , cũng vậy.
Tưởng Xuyên cúi đầu hôn .
"Ừm."
Quyết định này thực dễ dàng, ở đâu, liền ở đó.