Hunt bình tĩnh quay mặt sang nhìn thì thấy Winston đang mặc đồ của đội đua.
“Anh xong phiên chạy thử rồi à?”
“Phiên thứ nhất xong rồi, hai rưỡi mới bắt đầu phiên thứ hai.” Winston thoáng rũ mắt, hất hất cằm, nhìn điếu thuốc giữa những đốt ngón tay Hunt.
“Anh cũng phải có chứ… Đợi đã, anh hút thuốc à?”
“Không nhiều lắm.”
“Tôi có nằm mơ cũng không tưởng tượng ra cảnh anh hút thuốc.”
“Vậy giờ có thể thấy rồi.”
Hunt ngồi xổm bên đường, Winston thì ngồi bên cạnh.
Lưu manh và quý tộc— Đầu óc Hunt xẹt qua suy nghĩ ấy đầu tiên.
“Tôi chỉ có một điếu thôi.” Hunt liếc mắt nhìn hắn.
Theo lý, Winston muốn làm bạn với mình, mình nên sung sướng kích động dâng hiến tất cả mới đúng.
Nhưng với Hunt, dù người kia có là thiên tài, hay bản thân có là củi mục, đã là “bạn bè” rồi sẽ không phân cao thấp. Trước mặt Winston, cậu bình đẳng, cậu sẽ không vồn vã dâng hiến, cũng sẽ không mặt dày thân cận.
“Thế nên để cậu hút hết nửa rồi, tôi mới nói hút một hơi thôi.”
Giọng Winston vẫn lạnh lùng, gương mặt vẫn không có chút cảm xúc thừa thãi, hắn như thể đang nói: Tôi không đòi cả điếu đã là ân điển lớn nhất của cậu rồi.
Thật bực mình!
Nhưng bạn bè với nhau, trừ phụ nữ ra, có đồ gì tốt đều nên chia sẻ… Tuy điếu thuốc cũng chẳng tính là hay ho.
“Được được, cho anh hút một hơi.”
Hunt xoay người, cầm thuốc bằng ngón trỏ và ngón cái chìa về phía người kia.
Cậu vốn tưởng Winston sẽ cởi găng vươn tay đón lấy, ai ngờ hắn vẫn chống tay, chỉ cúi mình về phía cậu rồi nghiêng mặt sang.
Hunt thoáng có lỗi giác hắn định hôn mình.
Môi hắn hé mở ngậm lấy điếu thuốc, mà ngón tay Hunt cũng như bị miệng hắn ngậm vào.
Đầu lưỡi hắn khẽ chạm vào điếu thuốc, cử động tinh vi ấy cũng truyền tới ngón tay Hunt, khiến Hunt suýt chút nữa làm rơi điếu thuốc.
Hắn đúng thật chỉ định hút một hơi. Dáng điệu hắn thở ra một vòng khói sao mà dịu dàng… Cùng là đàn ông với nhau nhưng Hunt cũng phải thừa nhận: người con trai này rất hấp dẫn.
“Cậu có hiểu rõ về đường đua Gilles Villeneuve không?” Winston hỏi.
“Đã tưởng tượng vô số lần, cũng đã từng đua mô phỏng. Anh tham dự Grand Prix ba năm rồi phải không? Chắc hẳn anh đã chạy đường này ba lần rồi nhỉ? Tôi không có được kinh nghiệm phong phú như anh.” Hunt híp mắt cười.
“Vậy giờ hãy nhắm mắt lại, tưởng tượng cậu đang đỗ ở vạch xuất phát của đường đua Gilles Villeneuve.”
“Hả?” Hunt vừa định tỏ ý hoài nghi, Winston đã quét một ánh mắt lạnh như băng qua. Cảm giác không nói một lời đã có thể nắm bắt kẻ khác mà hắn mang lại này thật không hay ho tí nào.
Thế mà Hunt vẫn cứ vô thức nhắm mắt lại.
Có cách nào khác đâu, lát nữa tên này còn phải thi đấu, mình không thuận theo hắn, nhỡ ảnh hưởng tới tinh thần của hắn, hắn lại trách mình thì sao?
“Đường đua Gilles Villeneuve có độ dài một vòng vào khoảng 4.4 kilomet. Ta đua tổng cộng bảy mươi vòng, nếu cậu muốn lọt vào top 8 để giành điểm, tôi khuyên cậu nên sử dụng chiến thuật vào pit hai lần, vì ba lần thì tốn thời gian quá. Nếu trong mười lăm vòng đầu, cậu có thể giữ khoảng vị trí mười hai, vậy đến vòng thứ hai mươi, cậu hãy vào pit lần một. Đến khoảng vòng thứ bốn mươi, nếu cậu đã vươn lên top 10, thì trước vòng năm mươi vào pit lần hai. Mục tiêu của cậu là giành được vị trí từ tám đến sáu.”
(pit stop là địa điểm bảo dưỡng để các xe đua F1 dừng lại thay lốp, nạp nhiên liệu, căn chỉnh kỹ thuật… Chiến thuật pit stop rất quan trọng, có ảnh hưởng rất lớn đến thành tích của một tay đua hoặc toàn đội)
Lời nói của Winston vừa lí trí lại có phần quyết đoán.
Hunt định mở mắt nói điều gì, Winston đã vươn tay che kín lại: “Tôi có bảo cậu mở mắt ra đâu.”
“Được được!” Hunt giơ hai tay đầu hàng.
“Giảm tốc gài số 2 để qua góc cua đầu tiên, sau đó lại giảm tốc để qua góc cua gắt. Đây là vị trí trọng điểm giúp cậu có thể vượt lên. Chỉ cần cậu bộc lộ tài năng, tất cả đều có thể. Trước khi đến góc cua số Ba, cậu tăng tốc trước rồi lại giảm tốc cua qua. Địa điểm tuyệt vời này rất phù hợp để vượt mặt, nếu đủ tự tin, cậu có thể thử đọ sức với tay đua đang chạy ngay phía trước. Cẩn thận đừng đụng phải rào chắn.”
Bên tai Hunt dường như có tiếng động cơ vang rung trời, suy nghĩ của cậu cũng lao điên cuồng theo những luồng gió thổi.
“Giờ cậu đã tăng tốc vượt qua góc cua số Bốn và số Năm, tiếp theo đây mới là thử thách. Đây là một góc cua trái rất gấp, cậu phải giảm tốc độ xuống đến dưới tám mươi lăm.”
Tầm nhìn của Hunt càng lúc càng rõ ràng, tiếng nói của Winston vừa khiến cậu tỉnh táo, lại vừa khiến cậu tưởng tượng không ngừng.
“Thoát khỏi góc cua gắt là đường thẳng, tốc độ có thể vượt quá ba trăm mốt. Đây là đoạn đường cực kì quan trọng để vượt các xe trước. Bất kể đối thủ trước mắt cậu là ai, cậu đều có thể giành lấy vị trí đó.”
“Winston! Trời ơi! Hóa ra cậu ở đây!” Tiếng người trợ lý Anne vang lên: “Phiên chạy thử thứ hai sắp bắt đầu rồi!”
“Ừm.” Hắn đứng lên.
Hunt cũng đứng lên theo hắn.
“Tôi muốn hút thêm hơi nữa.” Winston nghiêng về phía Hunt.
Đôi mắt hắn cách cậu rất gần, chúng tưởng chừng yên tĩnh trầm lắng, hóa ra lại nổi lên vô số làn sóng vô thanh.
Hunt ma xui quỷ khiến đưa điếu thuốc của mình đến bên miệng Winston. Cậu thấy rõ mồn một đầu lưỡi giữa cặp môi của hắn, cũng cảm nhận được hắn hút thuốc thật nhẹ nhàng.
“Cảm ơn.” Hunt nói với theo bóng lưng của Winston.
Cảm ơn anh đã cho tôi lần đầu tiên biết được cảm giác đua xe trên chặng Gilles Villenueve là thế nào.
Phiên chạy thử thứ ba kết thúc, Hunt cùng đội đua quay về khách sạn.
Đội đua bắt đầu hội nghị kỹ thuật, trọng điểm vẫn là chiến thuật của McGrady và Luke.
Hunt vừa nghe vừa ngáp lên ngáp xuống, chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu cậu đã lặp đi lặp lại những phân tích về đường đua của Winston.
Muốn thử một lần quá…
Khi cái suy nghĩ này xẹt ngang qua não, Hunt hơi sững người lại.
Cậu đã từng rất thích cái cảm giác được điều khiển một chiếc xe đua. Hồi vẫn còn tham gia Karting, cậu đã từng cảm thấy trận đua nào cũng thật mới mẻ… Biết bao nhiêu tay đua, trong đó có cậu, tham gia Formula Renault và Karting với chung một khao khát được bước vào những trận đua F1 đây?
Nhưng tại sao đến khi thật sự tiến vào rồi, cậu lại không còn chút khát vọng chiến thắng nào nữa?
“Hunt! Hunt, cậu đang nghĩ gì thế hả?” Giám đốc công nghệ nhìn Hunt, ánh mắt tỏ rõ không vừa lòng.
Có lẽ với cả đội đua, cậu là một thằng nhóc có vấn đề: Suốt ba chặng đua không có chặng nào thực hiện được hoàn hảo chiến thuật của toàn đội, đã thế còn liên lụy McGrady bị Duchovny chặn không thể lọt vào top 8.
“Chắc đang nghĩ đến chuyện sau khi bị đuổi khỏi đội đua, nó còn quay lại lái Kart được không ấy mà!” McGrady dùng ánh mắt coi thường không thèm che đậy nhìn cậu.
“Ấy— McGrady, có phải ông anh yêu thầm tôi không?” Hunt trợn mắt thật to hỏi.
“Tao yêu thầm mày? Ẩm IC hả?”
“Vậy sao ông anh hiểu rõ tôi nghĩ gì thế?”
McGrady nhìn Hunt bằng ánh mắt khinh khỉnh. Gã nhận ra mình có sỉ nhục thế nào cũng vô ích, da mặt thằng ôn này quá dày.
Marcus cũng lắc đầu, thở dài một hơi.
Người đồng đội Luke vỗ vai Hunt an ủi: “Đừng như vậy chứ, biết đâu chặng sau cậu lại được đua?”
“Cảm ơn. Anh cũng đừng nên tự rủa mình.”
Trừ phi thứ hạng của Luke trong chặng này đứng dưới mười lăm, nếu không đội đua chắc chắn sẽ không cho cậu lên thay.
Trận phân hạng sẽ bắt đầu ngay thôi, cả đội đua ai nấy đều lo lắng bận rộn, chỉ có Hunt đi đến đâu cũng cầm theo điện thoại chơi Anipop.
Hẳn cậu cũng đã từng nghĩ xem mình sẽ ra sao nếu rời khỏi F1: Dù có là đội đua nhỏ hơn nữa chắc cũng không chịu kí hợp động với một kẻ chưa hề giành được bất cứ một điểm nào như mình đâu. Mà nếu có quay lại Karting, sợ rằng những người nhạo báng mình sẽ còn nói những lời khó nghe hơn cả McGrady nữa.
Chỉ là… cứ tiếp tục như vậy, mình sẽ thật sự cam tâm ư?
Nhưng không cam tâm thì làm được gì? Dù sao cũng chẳng có ai kì vọng gì ở mình cả.
Bỗng nhiên đụng phải một người, Hunt loạng choạng lui về sau một bước nhỏ, người kia lại đứng vững tựa Thái Sơn, không mảy may di động.
Điện thoại tuột khỏi tay Hunt, người kia phản ứng cực nhanh đỡ lấy điện thoại của cậu một cách dễ dàng.
“Cậu vẫn chơi trò này à?”
“Hả?” Hunt vừa ngẩng đầu đã đối diện với một đôi mắt trầm tĩnh không chút gợn.
Là Winston.
“Đúng thế, trò này vui mà.” Hunt cười cười nhận lại điện thoại.
“Cậu chung tình với rất nhiều thứ đồ.”
“Gì cơ?”
“Cậu đã chơi trò này những năm năm liền.”
“Ồ? Làm sao anh biết?”
Khéo quá nhỉ, Hunt ngược lại thấy mình chẳng nhiệt tình với cái gì được quá ba phút.
Nhưng Winston không có ý tiếp tục thảo luận về Anipop nữa.
“Trong trận phân hạng lát nữa, cậu đừng quá để ý đến số lốp dự phòng, gắng sức giành lấy những vị trí đầu là được.” Winston nói.
“Anh… chắc anh biết chứ nhỉ? Tôi không tham gia chạy thử, đội tôi để hai người là McGrady và Luke đua chặng này…”
“Hunt, có phải cậu định rút khỏi F1 không?” Winston hỏi.
Hunt ngừng lời nhưng lại ngay lập tức nhún vai, thản nhiên đáp: “Phải thì sao? Suốt ba chặng này tôi có lọt vào mười hai vị trí đầu lần nào đâu? Những trận về sau, có lẽ đội đua sẽ đặt mối quan tâm vào Luke, tôi không còn cơ hội nữa rồi. Sau năm nay, đội đua Marcus sẽ không kí tiếp với tôi nữa, cũng sẽ chẳng có đội đua nào muốn giành tôi cả. Hay anh thuyết phục được Ferrari kí với tôi?”
“Ferrari không xứng với cậu.” Winston nói.
Hunt nhìn vào mắt hắn, đôi mắt hắn tựa như không có cảm xúc gì, nhưng lại ẩn chứa quá nhiều điều, sâu sắc không cách nào ước đoán.
Cậu không thể hiểu được, trên thế giới này có biết bao điều ý nghĩa, tại sao Winston lại đi dùng ánh mắt như vậy để nhìn mình?
“Vậy thì… đội gì mới xứng với tôi?” Hunt cười cười, đấm khẽ vào người Winston: “Được được, tôi biết đôi ta đã thành bạn được mấy hôm, tôi thế này sẽ khiến anh cảm thấy… sắp đánh mất tôi, nhưng yên tâm đi, chỉ cần ngày nào anh vẫn còn ở trên đường đua, ngày đó tôi vẫn sẽ âm thầm cổ vũ cho anh.”
“Cậu phải có một đoàn đội tốt nhất, bao gồm cả kỹ sư thiết kế đơn vị năng lượng và hệ thống treo xuất sắc nhất, cũng như huấn luyện viên chiến thuật am hiểu cậu nhất. Đội đua như thế mới xứng với cậu.”
Rõ ràng đó chỉ là một lời an ủi, thế mà Hunt lại cảm thấy đoàn đội xuất sắc không cần bàn cãi ấy như gần ngay trước mắt.
“Cảm ơn.”
Đúng lúc này, tiếng gọi của Marcus truyền đến từ sau lưng Hunt: “Hunt— Hunt! Thằng nhóc này lại chạy đâu rồi?!”
“Vâng?” Hunt quay người lại.
Marcus vốn đang đầy vẻ lo lắng, đến khi nhìn thấy Winston đứng sau Hunt lại hơi ngẩn người.
Winston chỉ khẽ gật gật đầu coi như chào hỏi.
“Cậu chuẩn bị ngay đi cho tôi! Lập tức tham gia trận phân hạng!”
—
Lời tác giả
Giờ giải lao:
Hunt: Tôi thích nhất được hút một điếu thuốc trước mỗi trận đua để nâng cao tinh thần! Anh thì sao?
Winston: Tôi thích nhất mỗi khi xong chuyện được ôm lấy cậu, hút cùng cậu một điếu thuốc.
Hunt: Hở?
Winston: Nhưng cậu chẳng bao giờ tỉnh lại nổi đâu.
—
Thông tin bổ sung:
1- Cha đẻ của Karting là Art Ingels đã chế tạo ra chiếc xe Kart đầu tiên trên thế giới vào năm 1956. Karting là giải đua xe nghiệp dư, không yêu cầu trình độ tay lái cao, không có nhiều quy định nghiêm ngặt và có nhiều biến thể khác nhau.
Formula Renault là giải đua xe công thức do tập đoàn ô tô Renault (Pháp) phát triển từ năm 1971, diễn ra lần đầu ở châu Âu và dần được lan rộng ra khắp thế giới. Đây là nơi để các tay đua trẻ học tập kinh nghiệm, có cơ hội tiến thêm một bước nữa vào những giải đua xe lớn hơn trên thế giới.
Cả giải Formula Renault và Karting đều là nơi sản sinh ra nhiều tay đua nổi tiếng tham gia vào giải F1 sau này như Lewis Hamilton hay Kimi Räikkönen
2- Mỗi trận đua F1 được phân thành: chạy thử – phân hạng – chính thức.
Mỗi chặng đua có ba phiên chạy thử. Những vòng đua này tuy có bấm giờ nhưng số liệu chỉ có ý nghĩa với mỗi đội đua. Đây sẽ trở thành căn cứ quan trọng để đội đua điều chỉnh thông số xe đua cho phù hợp.
Trận đua phân hạng chia thành ba lượt: Q1(xác định vị trí xuất phát từ 22 đến 17), Q2 (xác định vị trí xuất phát từ 11 đến 16), Q3 (xác định 10 vị trí xuất phát đầu). Vì thứ tự trong trận phân hạng sẽ quyết định thứ tự xuất phát nên trận đua này rất quan trọng.
Trong trận đua chính thức, mười người đứng đầu sẽ giành được điểm. Số điểm được trao lần lượt là: 25-18-15-12-10-8-6-4-2-1. Điểm của từng chặng đua sẽ được cộng dồn vào điểm chung cuộc cả mùa giải. Người có điểm tích lũy cao nhất trong một năm sẽ là quán quân. Điểm của đội đua sẽ là tổng điểm của các tay đua trong đội đó.
3- Những đội đua nổi tiếng nhất trong làng F1 bao gồm: Ferrari, McLaren, Red Bull, Mercedes, Williams, Lotus, Force India, Sauber. Những đội đua này sẽ đều có những tay đua xuất hiện trong truyện.
4- Sơ đồ đường đua Gilles Villeneuve: