Ảnh Hậu Một Lòng Về Hưu Lại Nổi Như Cồn


“Đúng là rất đáng thương, nhưng tại sao lại là chị đối xử tốt với cô ấy, không phải là anh hai em nên đối xử tốt với cô ấy sao?”
“Chị nhìn xem công ty cô ấy ký hợp đồng là công ty nào kìa.


Gia Nghệ Truyền Thông? Phó Đinh Châu ngẩn người.

Em dâu tương lai ký hợp đồng với công ty của gia đình mình mà bản thân lại không biết, có phải cô không quan tâm đến các nghệ sĩ bên dưới quá rồi không.

“Chuyện này tạm thời đừng nói với cha mẹ.


“Đúng vậy, mẹ mà biết được chắc chắn sẽ kích động đến mất ngủ.


Hai chị em nhìn nhau, quả thật mẹ mà biết chắc chắn sẽ kích động hét lên với cha: "Trời đất ơi ông xã à, con trai chúng ta cuối cùng cũng biết ủn cải trắng nhà người ta rồi.

"
Nói không chừng sẽ giục cưới ngay lập tức, sau đó lải nhải với họ rằng, cô làm chị cả lớn như vậy rồi mà vẫn chưa kết hôn, cậu làm em trai cũng nên sớm chuẩn bị xem có cô gái nào thích không.

Hai người gật đầu quyết định giấu kín chuyện này, sau đó vội vàng lái xe chuồn đi, giả vờ như không biết gì hết.

Phó Lập Diệp cùng Tô Hân bước ra khỏi nhà hàng, con phố này khá sầm uất, người rất đông.

Phó Lập Diệp liền cảm thấy hơi đau đầu, anh không thích nhìn nhiều người đang di chuyển như vậy, luôn cảm thấy ở nơi đông người có hơi chóng mặt, đặc biệt là bản thân anh còn phải di chuyển trong dòng người dày đặc như vậy, càng thêm nhức đầu.


“Tô Hân.


“Hả?” Tô Hân quay đầu nhìn Phó Lập Diệp liền cảm thấy không ổn, “Sao sắc mặt anh tái đi vậy?”
“Tôi muốn nghỉ ngơi một chút.


“Để tôi đưa anh về nhà.


Phó Lập Diệp lắc đầu.

“Vậy anh ngồi đây đợi, tôi đi mua cho anh chai nước.


“Được.


Tô Hân thấy cửa hàng tiện lợi không xa, liền để Phó Lập Diệp ngồi trên ghế dài bên cạnh nghỉ ngơi.

Phó Lập Diệp vừa mới ngồi xuống đã có hai người đi tới, một nam một nữ, người nam cầm máy quay, cô gái thì đeo micrô trên cổ áo.

Hai người bàn bạc gì đó một lúc, cô gái liền đi tới.

“Xin chào anh đẹp trai, anh có muốn tham gia thử thách rung động không ạ?” Cô gái xinh đẹp có giọng nói ngọt ngào, cười tủm tỉm nhìn Phó Lập Diệp.


Phó Lập Diệp cúi đầu không nói.

Cô gái ngại ngùng nhìn người quay phim của mình, “Chắc anh ấy không nghe thấy, thử lại lần nữa.


“Anh đẹp trai ơi?”
Lần này Phó Lập Diệp có phản ứng, anh quay mặt sang chỗ khác, vẫn không nói gì.

Cô gái càng thêm ngại ngùng, cô làm công việc này luôn rất suôn sẻ, tại sao hôm nay lại thất bại thảm hại như vậy?
“Hay là đổi người khác đi.


“Không được! Chính là anh ấy.

” Đã gặp được anh chàng đẹp trai như vậy rồi thì còn muốn nhìn tới ai khác nữa.

Tô Hân quay lại thì thấy Phó Lập Diệp bị một cô gái bắt chuyện, Phó Lập Diệp vẻ mặt tủi thân nhìn cô.

“Tô Hân.

” Phó Lập Diệp vèo một cái đứng dậy đi đến sau lưng Tô Hân.

“Sao vậy?” Tô Hân có chút khó hiểu, nhìn về phía hai người, “Hai người tìm anh ấy có việc gì sao?”
Phó Lập Diệp cũng thu hút người khác quá rồi, chỉ đi ăn một bữa cơm đã có hai nhóm người đến tìm.

Cô gái nhìn thoáng qua đã phát hiện thanh niên đẹp trai này quả thực đã có bạn gái.

“Là thế này, chúng tôi đang quay phim đường phố, không biết có thể mời bạn trai của bạn chụp một bộ ảnh được không?”
Phó Lập Diệp kéo góc áo Tô Hân xoay người muốn đi, cô gái thấy thế lại nói: "Hay là chúng tôi chụp cho hai người một bộ được không? Chụp kiểu biến hóa trang phục của cặp đôi ấy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận