Ba tháng sau, bộ phim điện ảnh của Bối Ngọc Nhi đã tiến vào cảnh quay cuối.
Đạo diễn Rechard hài lòng vì bộ phim tiến triển nhanh hơn dự định.
Lúc này ông ta đang chuẩn bị cho cảnh quay cuối cùng.
"Action."
Trong cảnh cuối, nhân vật chính là Leena do Bối Ngọc Nhi diễn và bạn trai đã ở bên nhau nhiều năm.
Vốn tưởng rằng sẽ có một kết cục hạnh phúc, ai ngờ đối phương lại từ bỏ tình yêu bởi vì giấc mơ nổi tiếng...
"Leena, em thật sự rời xa anh sao?"
Leena quay đầu nhìn người đàn ông phía sau bức rèm, khó xử nói, "Hôm anh lựa chọn đến khách sạn với người phụ nữ kia, em đã có quyết định rồi.
Em thật sự không thể ở bên anh nữa."
Trời lúc này bên ngoài mưa chợt đổ, sấm chớp đùng đoàng, tiếng sấm từng thanh âm như đánh động vào lòng người tê tái.
Leena dứt khoát quay đầu, tay kéo theo vali bước khỏi phòng.
"Leena!" Người đàn ông kia vội chạy theo nắm lấy tay cô, "Em đừng đi có được không, xin em đấy."
Đôi mắt của người đàn ông vừa có đau khổ vừa có phức tạp, anh ta nói: "Leena, nếu em thật sự muốn đi, vậy hãy cho anh có một cơ hội từ biệt em đàng hoàng, rồi em rời đi có được không?"
Leena bàn tay run run bị người đàn ông nắm lấy, cô nhìn anh, trên mặt có chút không đành lòng, trong tim rõ ràng còn rất nhiều tình yêu dành cho anh.
Người đàn ông trẻ tuổi như nhận ra sự không đành lòng kia của cô, anh đưa tay ôm ngược trở lại, "'Leena, nhìn anh đi, có phải em còn yêu anh nhiều đúng không?"
Leena hai mắt rũ mi, đỏ ửng, cô biết bản thân thật sự khó buông bỏ.
Tình yêu của họ đã trải qua lâu như vậy, nếu nói lúc này không động tình thì chính là không thể nào.
Bất giác bàn tay cô buông khỏi chiếc vali, ôm chặt người đàn ông trẻ tuổi kia, nước mắt ứa ra...thật sự không thể rời đi nữa.
Đúng lúc tiếng của Rechard vang lên, "Ok! Đóng máy!" Cảnh quay cuối cùng cũng kết thúc.
Ông đưa ngón tay cái lên biểu thị tuyệt vời, "Tiểu Ngọc Nhi, cô rất cừ, vừa nãy diễn vô cùng nóng bỏng!"
Bối Ngọc Nhi cúi đầu, lễ phép nói: "Tiền bối, quá khen rồi, thật ra lúc đó tôi chỉ nhớ đến người mà mình để ý, cho nên khó khống chế được tình cảm thôi."
Nói đến đây, Bối Ngọc Nhi trong đầu chợt hiện lên hình ảnh của Đỗ Phong Nam, chàng tổng tài ấm áp của cô.
Suốt ba tháng ở nước ngoài, cô nhớ anh đến phát điên, nhưng chỉ có thể kìm nén lại vì công việc.
Kể ra thì bộ phim lần này khiến cô cảm động đến sâu sắc, nam nữ chính rõ ràng yêu nhau, lại bởi vì những ham muốn tranh chấp trần tục mà từ bỏ nhau, đúng là vừa nực cười vừa khiến người khác thổn thức không thôi.
Địa vị, tiền bạc có thể so với người yêu sao?
Thật sự chỉ mong cô và Đỗ Phong Nam sẽ không bao giờ như thế.
Bối Ngọc Nhi sâu xa trong tim mà nghĩ.
Một lát sau.
Phòng hóa trang, Bối Ngọc Nhi vội vàng hỏi trợ lý, "Vé về nước đã mua được chưa?"
Tiểu Đào ấp úng nhìn cô, vẻ mặt muốn nói lại không dám nói, mãi lâu mới ấp úng, "Ngọc Nhi à...em..."
"Sao thế, mua được vé hay chưa?" Bối Ngọc Nhi sốt ruột hỏi.
"Không..
không...!không phải." Tiểu Đào vẫn là không nói ra được, do dự lo lắng cuối cùng cũng chẳng nhịn được, liền huỵch toẹt nói: "Hay là cô...xem tin tức đi."
Bối Ngọc Nhi hơi nhíu mày, cô nhìn vào màn hình điện thoại của tiểu Đào, có chút khó hiểu.
Nhưng rồi ngay sau đó liền chấn kinh, bất giác thất thanh: "Đây là cái gì?"
Bối Ngọc Nhi giật lấy chiếc điện thoại trong tay Tiểu Đào, hai mắt dán chặt vào đoạn tin tức kia, sắc mặt bỗng chốc trùng xuống...
Bên trong chính là đoạn tin tức về cô và Đồ Phong Nam, bài báo nói đến chuyện tình cảm của họ, [ CP tuyệt nhất trước đây nảy sinh biến cố.)
Một bên còn có rất nhiều hình ảnh không chút đứng đắn được tung ra.
Tất cả đều không có lợi gì cho cô, thậm chí ảnh hưởng rất lớn đến Đỗ Phong Nam, vì trong bài báo kia, toàn bộ đều nói đến chuyện đời tư cá nhân của anh.
Đúng là một tin tức vô cùng xấu.
Đỗ Phong Nam, rốt cuộc thì anh đã xảy ra chuyện gì rồi?
Bối Ngọc Nhi không thể tin vào mắt mình, vừa lo lắng, vừa tức giận, lo lắng vì không biết Đỗ Phong Nam lúc này thế nào, tức giận vì mãi cho đến giờ cô mới biết, anh thời gian qua vậy mà lại giấu cô, không muốn để cô lo lắng, nên mới cố tình không nói cho cô biết sao?
Cùng lúc đó, hai giờ sáng tại Giải Trí Tịnh Thiên.
Đỗ Phong Nam đứng tại cửa sổ văn phòng của anh, khuôn mặt có bao nhiêu là tức giận, quát lớn: "Tra mau, chuyện này là do ai làm."
Trần Thẩm do dự, "Không có."
"Không có?" Đỗ Phong Nam càng giận dữ, anh không nghĩ lại còn có loại chuyện này, đột nhiên xảy đến như vậy.
Cho dù bình thường anh không có, nhưng thêu dệt bôi vẽ đến mức này thì thật không thể tha thứ cho kẻ đó được.
Trần Thẩm đáp: "Đây nhất định là có người đứng sau cố ý gây chuyện." Cô giải thích: "Người tung tin này lên mạng nói là nhặt được điện thoại của anh, sau đó phát hiện những bức ảnh này, nói là muốn mọi người xem thử có phải là Đỗ tổng của giải trí Tịnh Thiên hay không?"
Ngừng một lát, Trần Thẩm nói thêm, "Người tung tin này một bên dùng chiêu cũ, một bên rất cẩn thận, máy chủ đằng sau tài khoản nhảy đến vài quốc gia, căn bản không tìm thấy nửa dấu vết."
Đỗ Phong Nam kìm hãm lại sự nóng giận, nhất thời bình tĩnh lại mấy phần, "Đây có lẽ là nước cờ đầu tiên của đối phương."
Anh chống cằm đăm chiêu như có vẻ trầm tư điều gì đó, mấy năm nay anh dẫn dắt giải trí Tịnh Thiên leo lên quá nhanh, quả thật động đến phô mai của không ít người, trong chốc lát muốn loại trừ người ra tay là ai quả thật không dễ dàng.
Nhưng là đối phương có thể tung mấy tư liệu này ra mà không tìm anh bàn điều kiện, nhẫn nhịn lâu như vậy mới trực tiếp tung ra, hẳn cho thấy sẽ có chiêu tiếp theo.
Trần Thẩm lên tiếng phá tan trầm tư của Đỗ Phong Nam, "Đỗ tổng, vậy chúng ta nên đối phó như thế nào?"
"Được rồi, để tôi nghĩ một chút, trước hết cô đi gỡ mấy bài đăng đó xuống hết đi, đè xuống càng sớm càng tốt."
Đỗ Phong Nam nói.
Anh không muốn loại tin xấu này truyền ra nước ngoài ảnh hưởng đến Ngọc Nhi của anh đang quay phim.
Dù loại chuyện gì xảy ra thì con đường sự nghiệp của Ngọc Nhi nhà anh vẫn là quan trọng nhất...