Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc

Editor: Tuna

“Tôi được nghỉ, có muốn cùng nhau ăn một bữa cơm không?” Hoàng Phủ Tử Y ngồi sô pha trong phòng khách sạn, bên cạnh là trợ lý vừa mới thu dọn tốt hành lý, còn chưa về nhà, liền gọi điện thoại cho Sở Ngao Dư.

Mà Sở Ngao Dư thì sao, từ khi biết Hoàng Phủ Tử Y khi được nghỉ ngơi sẽ cùng anh đi ăn cơm, anh liền chờ đợi cuộc điện thoại này, dần dần liền hình thành thói quen xem điện thoại, thời điểm ăn cơm cũng xem, đi họp cũng xem, thời điểm ngồi xe cũng xem, lúc ngây người cũng nhìn chằm chằm điện thoại, khiến cho mọi người xung quanh đều chú ý đến điện thoại anh, vô cùng tò mò muốn biết, cái điện thoại này có gì không đúng.

Mà thời điểm Hoàng Phủ Tử Y gọi điện thoại tới, Sở Ngao Dư đang mở cuộc họp, bởi vì một bên công ty cung ứng hàng hóa ở nước ngoài xảy ra vấn đề, Sở Ngao Dư triệu tập hết đám người liên quan đến mở cuộc họp, gấp đến mức trễ cả giờ tan tầm, lúc này mới tìm ra phương pháp xử lí tốt, điện thoại Sở Ngao Dư vang lên, sau đó mọi người liền thấy bộ dáng tổng tài thay đổi trong chớp mắt.

Kỳ thật biểu tình Sở Ngao Dư biến hóa cũng không phải vô cùng rõ ràng, nhưng ánh mắt lại từ lạnh nhạt nghiêm túc trở nên nhu hòa, hơi thở quanh thân cũng là như thế, làm cho những nhà quản trị cấp cao trong công ty đã có tiếp xúc với anh, rất dễ dàng liền cảm nhận được khác biệt.


“Được, muốn ăn cái gì?” Sở Ngao Dư trực tiếp làm lơ mọi người ở đây, ôn nhu dò hỏi.

“Ăn lẩu đi, thèm cay quá, đã lâu rồi không được ăn.”

“Được, đi Đỉnh Phúc Nguyên ăn đi, lẩu cay ở đó bán đúng chất nhất.” Từ khi Sở Ngao Dư biết Hoàng Phủ Tử Y sẽ đến tìm mình đi ăn, thì anh liền sai cấp dưới đi điều tra các tiệm cơm lớn bé ở Kinh thị, chỉ cần là có chút đặc sắc, tay nghề không tồi, đều được anh ghi tạc trong đầu.

“Được, bây giờ là 5 giờ rồi, 6 giờ đi có được không?” Đỉnh Phúc Nguyên cô đã từng đến rồi, quả thật là không tồi.

“Được.” Lời của Tử Y thì sao có thể sai được.

Sau khi ngắt điện thoại, ánh mắt Sở Ngao Dư đảo qua, những người đang ngây ngốc kia cũng thoáng giật mình, thần sắc cổ quái dời tầm mắt, lại nhịn không nhìn nhìn lại, một bụng khiếp sợ và tò mò, nhưng không có ai dám dò hỏi.

“Tan họp.” Sở Ngao Dư cũng không nói lời vô nghĩa, lãnh khốc lưu lại hai chữ, liền dẫn đầu đi ra khỏi phòng họp, Tử Y còn đang đợi anh đó.

Sở Ngao Dư đặt phòng xong, khi Hoàng phủ Tử Y đến anh cũng không lộ diện, mà là để An Trạch Thụy đi đón cô.


“Đã gọi món chưa?” Hoàng Phủ Tử Y mới vừa ngồi xuống, liền vô cùng quen thuộc hỏi, một chút lời khách khí cũng không có.

“Gọi rồi, em nhìn lại một chút xem, không thích thì đổi món khác.” Cũng đã có hai lần kinh nghiệm rồi nên Sở Ngao Dư cũng không ngồi ngây ngốc chờ cô, mà là đưa menu những món đã gọi đến trước mặt cô.  

Hoàng Phủ Tử Y nhìn lướt qua, liền phát hiện đều là những món mà cô thích, vừa lòng gật gật đầu, trực tiếp đưa cho người phục vụ ở một bên, “Cứ như vậy đi, nhanh một chút, đói quá.”

“Đói bụng sao? Tôi có nhờ người mua ít điểm tâm của Phẩm Thánh Trai, em ăn trước hai cái đi.” Sở Ngao Dư lấy hộp bánh đã chuẩn bị tốt ra, bên trong có hai phần điểm tâm, chỉ mới nhìn bên ngoài đã khiến cho người ta thèm ăn.

Hoàng Phủ Tử Y cũng không khách khí, cầm lấy ăn luôn, ở trong lòng, đối với việc săn sóc của Sở Ngao Dư, cũng càng thấy hài lòng, người này cho dù là ở phương diện nào, đều rất hợp với phong cách ăn uống của cô, không nói đến việc biết trước mọi chuyện đời trước, cho dù trước khi trọng sinh cô gặp người này, cô cũng sẽ nguyện ý làm bạn với đối phương, thậm chí cũng có khả năng càng thêm thân mật.

“Ngao Dư……” sau khi Hoàng Phủ Tử Y ăn xong một miếng điểm tâm, giọng điệu nhẹ nhàng gọi một tiếng, cảm giác rất tùy ý.


Lúc này Sở Ngao Dư đang châm trà cho cô, sợ cô ăn điểm tâm sẽ nghẹn, nghe cô kêu tên mình, liền ngẩng đầu nhìn cô, trong ánh mắt mang theo một tia dò hỏi.

“Anh cũng khá tốt.” Hoàng Phủ Tử Y cười nói, giọng điệu có chút nghiêm túc, cũng có chút tùy ý, tựa như là cảm khái, lại như là thuận miệng nói một câu, làm người ta không thể xác định được ý tứ của cô.

Nhưng chỉ bốn chữ đơn giản này lại làm Sở Ngao Dư không được tự nhiên đỏ chóp tai, thậm chí không tự chủ được nở nụ cười, lộ ra hai cái lúm đồng tiền tròn tròn trên má, khiến dung nhan tuấn mỹ kia, tăng thêm chút cảm giác ngố ngố, vừa soái lại vừa đáng yêu.

……



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận