Hai gã lưu manh đạp mạnh cánh cửa xong liền bước sang hai bên nhường đường.
Một vị phu nhân có thân hình béo ú, khuôn mặt dữ tợn, ăn mặc sành điệu bước ra từ phía sau.
Đi theo sau bà ta còn có thêm ba gã lưu manh khác.
Ánh mắt bà ta hung hăng nhìn chằm chằm Liễu Minh Thư.
"Mày chính là con ả tiện nhân Liễu Minh Thư?"
Sau khi nhìn rõ vị phu nhân kia là ai, cô ta sợ tới mức chân tay bủn rủn không nhúc nhích nổi.
Bà ta là vợ của nhà sản xuất Ngô Đạt, tên là Tưởng Na.
Nghe đồn bà ta cực kì hung dữ, ai dám ngoại tình cùng chồng của bà ta thì đều có kết cục thảm hại.
Lúc trước xém bị bà ta bắt gian, Liễu Minh Thư đã sợ hãi liều mạng cắt đứt với Ngô Đạt.
Nay lại bị bắt gian tại trận, cô ta không cách nào chối cải, vội lùi về sau vài bước.
"Bà...bà muốn làm gì?"
"Tao muốn làm gì? Tao chính là muốn đánh chết mày, con điếm khốn nạn, mày dám giựt chồng tao." Vừa nói bà ta vừa ra hiệu cho đám lưu manh tiến tới.
Cô ta sợ hãi lùi về phía sau thì bị Nghiêm Quân giữ chặt đưa tới trước mặt bà ta.
Nghiêm Quân cười lấy lòng: "Ngô phu nhân, bà cứ từ từ dạy dỗ ả ta, chuyện của ả tôi không liên quan, xin phép được đi trước."
Liễu Minh Thư không biết vì sao lúc trước bản thân lại nhìn trúng Nghiêm Quân, một tên đàn ông hèn hạ và vô dụng.
Nghiêm Quân nói rồi quay người rời đi, còn Tưởng Na thì tiến lại gần Liễu Minh Thư, cô ta muốn chạy nhưng đã bị hai gã kia giữ chặt cánh tay.
"Con điếm chết tiệt, mày muốn chạy đi đâu? Không phải mày muốn đàn ông nhìn thấy bộ dạng trần truồng của mày à? Mẹ nó, hôm nay tao sẽ cho mày toại nguyện, cởi hết quần áo của con ả điếm này ra cho tao! Quay video lại cho cả thế giới biết nó dâm đãng cỡ nào!"
Đám lưu manh đứng bên cạnh nghe lệnh, hung tợn đi tới.
"Á...các người đừng qua đây, đây là phạm pháp, các người không được làm vậy.
Tôi sẽ báo cảnh sát..."
Tưởng Na cứ như đang nghe một chuyện gì đó rất khôi hài, bà ta tiến tới vung một bạt tai vào mặt cô ta.
"Tao cho mày báo! Ai sẽ đi tin một con điếm thác loạn trên hot search, đừng nói nhiều nữa, cởi ra cho tao."
Đến khi lột sạch quần áo trên người Liễu Minh Thư ra.
Tưởng Na nhìn thấy những vết hôn chi chít thì máu sôi sùng sục, hung hăng đạp mạnh vào người cô ta mấy phát.
Tất cả nhân viên Ngu Thần đứng vây quanh đều không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, phần đông là hả hê, còn có người rút điện thoại ra quay lại, không một ai đứng ra can ngăn.
"Con khốn, hôm nay tao cho mày mở mang tầm mắt.
Đánh nó cho tao."
Liễu Minh Thư run rẫy quỳ xuống cầu xin:
"Ngô phu nhân, tôi biết sai rồi, xin bà...xin bà tha cho tôi."
"Lúc mày nằm trên giường chồng tao sao không biết lỗi!?"
Bã gã lưu manh kia không biết thương hoa tiết ngọc là gì, liên tục đánh vào người cô ta.
Liễu Minh Thư bị đánh bầm tím cả người, dù có kêu la khóc lóc cũng không có ai quan tâm.
Mãi cho đến khi có người thương cảm báo cảnh sát thì Tưởng Na mới tha cho cô ta.
Trong lúc tủi nhục và túng quẫn, cô ta lao nhanh ra khỏi toà nhà mà không thèm nhìn bất cứ thứ gì.
"Két" một chiếc xe ô tô đang lao nhanh vội vàng thắng gấp vang lên tiếng động chói tai.
Nhưng đã không kịp...vụ va chạm mạnh khiến cô ta bị văng ra xa, tử vong ngay sau đó.
____________________
Bạch Gia Thi đã chuẩn bị đầy đủ chứng cứ rời khỏi giải trí Ngu Thần.
Cô đang sấy tóc thì tiện tay mở điện thoại lướt weibo dạo, lướt đến một bài đăng của tài khoản nặc danh, nhìn thấy nhân vật chính được nhắc đến là Liễu Minh Thư thì cô cũng lười quản, trực tiếp lướt qua.
Bỗng nhiên, điện thoại chuyển sang giao diện cuộc gọi, Bạch Gia Thi tắt máy sấy, bắt máy:
"Alo?"
"Thi Thi, cậu xem hot search chưa?"
"Có chuyện gì sao?"
Không lẽ lại có người tung tin gì về cô? Hay là Nghiêm Quân đã hành động?
"Cậu mau mở hot search lên đi!"
"Được."
Bạch Gia Thi mở hot search ra, #1 hot search hôm nay có tiêu đề là: Liễu Minh Thư bị vợ cả đánh ghen và bị tai nạn tử vong ngay sau đó.
Còn Nghiêm Quân tham ô công quỷ bị cảnh sát bắt.
Hot search này khiến Bạch Gia Thi quá bất ngờ, mới hôm qua còn uy hiếp cô mà hôm nay người thì ra đi, người thì bị bắt.
"Alo? Thi Thi, cậu đọc hot search xong chưa?" Vân Hi nôn nóng hỏi.
"...rồi."
"Không tin được mà, đúng là ác giả ác báo." Vân Hi cảm thán
"Nhưng mà bây giờ phải làm sao đây Thi Thi?"
"Hả?"
"Thì Nghiêm Quân như vậy rồi, công ty cũng không có ý định chứa bọn mình lại."
"Cái đó cậu yên tâm đi, tớ cũng đang có ý định rời khỏi."
"Cậu không làm diễn viên nữa hả?"
Bạch Gia Thi cười một tiếng, tiếng cười trong trẻo thanh toát như tiếng đàn ukulele*, làm con người ta chìm đắm.
**là một nhạc cụ thuộc họ guitar, thường có 4 dây.*
"Ngày mai cậu tới đón tớ, chúng ta giải quyết hợp đồng rồi cậu sẽ biết."
"Nhưng mà Thi Thi, tiền hợp đồng...chúng ta còn 1 năm nữa mới hết hạn..."
"Tớ kiếm đủ rồi, cậu yên tâm đi."
Nếu Bạch Gia Thi đã nói vậy rồi Vân Hi cũng không nói thêm điều gì, tin tưởng tuyệt đối vào cô.
"Oke, vậy thôi cúp máy nha."
"Bye.".