Anh Hùng Tiếp Bước Tại Dị Thế


-Điện Biên 1 Điện Biên 1 đây là Điện Biên 7 các đối tượng cùng con tin vừa đi qua bìa rừng phía Nam,có 4 đối tượng dắt theo 7 con tin tuổi từ 4đến 8.

Bé Minh trên tay a Lý.
-Điện Biên 1 nghe rõ,Điện Biên 7 chú ý bám theo chuẩn bị mọi phương án phối hợp cùng Điện Biên 1 và Điện Biên 6.

Điện Biên 6 di chuyển vị trí đặt điểm ngắm bắn trên bãi đá trống sát con vực trc khi chúng chui vào khu rừng sát đường biên giới.
-Điện Biên 6 báo cáo,đã vào vị trí thuận lợi,nhưng chỉ còn khoảng nửa giờ nữa Mặt Trời sẽ xuống núi Điện Biên 6 sẽ mất tầm quan sát.
Đây chính là cuộc vây bắt của lựu lượng đặc công Bộ Quốc phòng với đối tượng a Lý người Trung Quốc.

Sở dĩ lực lượng đặc công ra quân bởi vì a Lý đã bắt cháu duy nhất của 1 anh hùng lực lượng vũ trang đã mất.

Trong lúc bàn bạc cách cứu cháu thì nhiệm vụ đảm bảo an toàn tuyệt đối cho bé Minh là bắt buộc.

Điều này khá khó vì a Lý là 1 đối tượng cực kì manh động luôn mang theo súng và cả lựu đạn.

Hắn đã từng bắn và cả ném lựu đạn về phía lực lượng của ta để thoát thân.

Chính vì sự gian khó của chiến dịch mà đã thành lập tổ liên ngành lấy lực lượng đặc công là mũi nhọn tấn công.

Và đây là tổ đội Điện Biên tổ đội vừa đc trao huy chương chiến công trong chiến dịch lùng bắt và tiêu diệt các phần tử khủng bố trong khu vực Tây Nguyên.

Đội chỉ có 3thành viên do 4 thành viên còn lại đc cấp phép về với gia đình không đến tham gia kịp.
Đội trưởng Điện Biên 1 đang ngụy trang trong lùm cỏ,các đối tượng đã xuất hiện theo như dự tính.

Mọi thứ trở nên im lặng chỉ có tiếng gió xào xạc và tiếng mấy đứa trẻ con bị bắt thút thít.

4 đối tượng gồm 3 nam 1 nữ,cả 3 người nam đều có khả năng có súng, riêng a Lý rất nhiều khả năng có lựu đạn.

Đoàn người đang dần tiến vào khu vực kiểm soát của Điện Biên 1.

2 đối tượng nam người dân tộc 1 người đang cầm khẩu ak,1người dắt 1 khẩu có vẻ là k59 ở thắt lưng.

Đối tượng nữ đang dụ dỗ bọn trẻ nín khóc,riêng a Lý tách đoàn bế theo 1 bé trai tầm 5t.

Hắn quá gian xảo, giờ mà tấn công rất dễ khiến hắn gây nguy hiểm cho cháu bé.
-Ôi tao tức cái con chim của tao quá,mày cho tao dừng lại tao đi đái nhớ a Lý ơi.

Sắp đến biên giới rồi công an họ không đuổi kịp đâu mà.
-Im miệng,chúng mày liết cái léo lì hả.

Ngộ sợ lặc công lặc nhiệm lước mày sẽ tham la vào vụ lày lấy à.

Cả 2 lúng mày lái li lồi li tiếp à.
Hai thằng dân tộc tiến lại gần chỗ Điện Biên ngụy trang thằng thứ nhất chưa kịp dừng hẳn đã kéo khóa quần rồi xả tức thì.
Xè xè…xè xè rồi tên thứ 2 cũng tiếp bước.

Điện Biên chẳng thèm để ý khi chúng tiểu cả lên đùi và bụng anh khi anh đang trong bộ dạng 1 bụi cây.

Chết thật,mất thời gian quá,Mặt Trời đã chuẩn bị khuất núi Điện Biên 6 đã xin đc nổ súng nãy giờ,nếu không chúng sẽ chui vào rừng mất.

Do hiệp ước về biên giới của ta và nước bạn nên không đc nổ súng trong vùng đệm.


Giờ mà chúng chui vào rừng coi như thoát.

Nhưng nếu tấn công lúc này thì vẫn chưa có phương án tác chiến thích hợp.

Hắn bế bé Minh khiến tầm bắn từ xa bị thu hẹp không thể thực hiện,nếu hắn ko bị chết ngay tức khắc thì hậu họa vô cùng.

Nhưng chỉ còn vài phút trc khi Mặt Trời lặn sẽ hoàn toàn mất tầm nhìn,thì cả bọn chúng và lũ trẻ sẽ mất tăm,đành hi vọng vào Điện Biên 7 vậy.

Điện Biên 1 quyết đoán ra tay.
3,2,1 xẹt…xẹt… vút…phập.
1 tổ hợp động tác chém cắt rồi phi dao mượt mà chính xác đến từng milimet đã hạn gục 3 kẻ gần bên này.

Nhưng ở bên kia tên a Lý thì đã kịp đề phòng dơ bé Minh xoay vòng vòng che hết thân trên.

Điện Biên lo cho bọn trẻ lui vào 1 góc để nấp,anh cầm lấy cây Ak của 1 thằng đã chết.
-A Lý buông đứa trẻ,chịu trói để hưởng khoan hồng của pháp luật.

Mày hết đường rồi.
-Không ngộ sẽ không lỏ lâu,mày lỏ lúng xuống không tao bắn lứa lé lày.
Điện Biên vất súng đi,anh tiến lại 1 chút nói chuyện để hắn bớt căng thẳng.
-Mày để đứa bé xuống tao hứa để mày đi khỏi đây,nếu không bằng mọi giá tao sẽ tiêu diệt mày.
-Ngộ liết lứa lé lày lất quan trọng,để ngộ li ngộ sẽ lỏ ló lại ngoài lừng.

Lếu không ngộ sẽ chết chung với ló à.
- Không thể,tao biết mày có lựu đạn, mày bỏ đứa bé xuống rồi cầm lựu đạn mà chạy không ai cản đc.
-Ngộ biết lác lị lòn 1người lắn tỉa lữa,hãy bảo ló bắn 1 phát lên trời cho lị xem nào.
-Đc rồi,Điện Biên 6 bắn chỉ thiên 1 phát đi.
Đòm…
-AWM à,vậy lắn 4 phát lữa liên hồi nhanh lên.

Rồi trao đổi lon tin.

Nhanh.
Nói rồi hắn lấy quả lựu đạn và rút chốt,giờ hắn buông tay lựu đạn sẽ nổ.
-Điện Biên 2 bắn liên tục đi.
Đòm…đòm…đòm…đòm
4 tiếng súng vang lên băng đạn đã hết.

Hắn tung bé Minh xuống vực đồng thời buông tay khỏi quả lựu đạn rồi co cẳng chạy thật nhanh.
Nhanh như chớp Điện Biên chạy lại ôm đc đứa bé và ném lại vào bụi cỏ,trong khi đấy quả lựu đạn nổ tung.

Giữa muôn vàn đất đá đổ ụp lao xuống vực, hình ảnh cuối cùng là a Lý ngã xuống, Điện Biên 7 đã làm anh toại nguyện.
Tuy Điện Biên 7 tới kịp nhưng cũng chỉ kịp đỡ đc đứa trẻ và bắn chết a Lý.

Còn Điện Biên anh cùng đống đất đá đã trôi xuống dưới vực sâu.
Huỵch…roạt…rào rào rào… cộc cộc cộc…rầm rầm rầm.
Điện Biên lăn lộn từ trên cao chót vót,anh va đập hết vào viên đá nọ đến gốc cây kia.

Đau đớn đau đớn vô cùng,chân anh có lẽ không chỉ gãy 1 lần,xương sườn cũng chẳng còn mấy cái nguyên lành.

Anh cố dùng 2 tay che đầu nhưng trc khi đáp đất hình như nó cũng bị gãy lìa.


Đầu anh chui gọn vào 1 cái gốc cây,đất đá chèn phía ngoài kín mít.
Từng vượt qua mọi thử thách,xuất sắc trong cả 4 vòng tuyển lựa đặc công và cũng chiến đấu trên những chiến trường khắc nghiệt nhất trong 5,6 năm nay.

Anh không nghĩ có khó khăn nào có thể làm anh chùn bước hay đau đớn nào có thể khiến anh khuất phục.

Nhưng bây giờ khi toàn thân đau đớn gãy vụn, anh bất lực nằm rên i ỉ một cách yếu ớt,thảm hại.
Đã 2 tiếng trôi qua từ khi Điện Biên rơi xuống vực,tiếp viện và cứu hộ đã đến nhưng vẫn bế tắc chưa đưa người xuống đó đc.

Điện Biên 6 và 7 đang báo cáo về tình huống vừa rồi.

Điện Biên 6 là 1 cô gái xinh xắn nhưng cũng rất nhanh nhẹn rắn rỏi.

Cô đang cố ngăn những giọt nước mắt thương tiếc vì Điện Biên 1 vừa là cấp trên nhưng cũng giống như anh cả của các cô vậy.

Thủ trưởng nhẹ nhàng vỗ vai cô.
Hiên tại vẫn chưa xác định đc tình trạng của Điện Biên 1,nhưng dù có là tình huống xấu nhất.

Thì hãy nhớ vinh quang của người chiến sỹ là chết cho Tổ Quốc.

Các đồng chí đã trọn nghiệp binh thì hãy coi cái chết nhẹ tựa lông hồng.
-Rõ.
Lúc này phía dưới vực Điện Biên đang cố gắng cựa quậy 1 chút,chỉ còn tay trái là có thể cử động đc.

Nhưng hình như nó đang bị vật gì đó nặng đè cứng.

Tình thế khá bế tắc khi sức lực anh đang cạn dần còn đau đớn thì mỗi lúc 1 tăng,mà máu thì vẫn rỉ ra từ các vết thương.

Phải biết rằng mùi máu sẽ khiến thú hoang kéo đến.

Vùng này có thể có gấu nhưng nhiều nhất vẫn là chó hoang.
Sợ cái gì thì cái đó tới.
Áu áu …hộc hộc hộc… gru gru …áu áu…
Tiếng chó hoang đã văng vẳng ngay sát và số lượng không ít.

Chúng bắt đầu hít hít ngửi ngửi rồi thè lưỡi liếm máu của anh.

Cảm giác nhột nhột ướt át trên tay trái, anh phẩy tay xua đi con vật đáng ghét.

Động tác của anh chẳng khác nào chọc vào ổ kiến.
Gừ gừ…grừ grừ…grào grào grào.
Cả lũ nhảy và cắn xé,những vết gãy xương chỉ chạm thôi đã đau điếng muốn chết vậy mà giờ chúng thi nhau giằng cắn.

Từng miếng thịt của anh bị chúng kéo ra khỏi cơ thể đau đến mức không thể tưởng tượng.

Anh chỉ còn thoi thóp trong vô vọng,giờ có ai xuống cứu chắc anh cũng chẳng sống nổi.

Nhìn anh bây giờ giống như bị phanh thây vậy đó.


Cuối cùng khi 1 mảng da bụng bị lột ra và nội tạng của anh đã sắp trở thành thức ăn của chúng thì…
Đoàng đoàng đoàng… tiếng nổ khiến lũ chó chạy toán loạn để lại anh chỉ còn là đống bầy nhầy máu thịt.
Tất cả những người trong đội ứng cứu nhìn thấy cảnh này đều rơi nước mắt.

Xót xa quá cho người anh hùng quên thân vì nước mà giờ làm thức ăn trong bụng chó hoang.

Bỗng có người hô lớn.
-Điện Biên chưa chết,lừa lựa kéo đầu anh ra,tôi vừa nghe thấy tiếng thở.
Anh ta vừa định tiến sát lại nhặt những gì còn sót lại của anh thì có phát hiện.

Sức sống của anh thật ngoan cường,giờ phút kéo đc anh ra ánh mắt anh vẫn cố đảo tìm những người thân quen.

Điện Biên 6,7 không khóc thành tiếng mà chỉ có 2 hàng nước mắt lã chã rơi.

Thủ trưởng bỏ mũ nghiêng mình trc người anh hùng dũng cảm,anh đau xót khi trong ánh mắt Điện Biên là sự cầu xin,có lẽ anh cầu xin đc chết.

Đau quá,1 phát súng lúc này đúng là 1 ơn huệ cho anh.
Thủ trưởng liên tục nhìn đồng hồ rồi anh ghé sát tai nói với Điện Biên.
-Cố lên cậu trai của tôi,giữ vững ý chí nào,tôi ko muốn mất cậu, cậu cũng không đc từ bỏ.
Bất chợt có tiếng trực thăng đang tiến đến mỗi lúc một gần,thủ trưởng vui ra mặt anh lại thì thào bên tai Điện Biên.
-Đây rồi,tới rồi đó họ nói có cách giúp cậu cậu,cố gắng lên.
Chiếc máy bay vừa đáp xuống 1 đội y tế lập tức tiến lại,nhanh nhẹn và chính xác trong mọi động tác.

Trong thời gian rất ngắn họ đã sử lý sạch sẽ các vết thương và giúp anh chấm dứt nỗi khổ đau đớn với 1 mũi giảm đau cực mạnh.

Cậu đc nhanh chóng đưa lên máy bay rồi lập tức đến căn cứ quân sự bí mật.
Về đến nơi cậu đc nuôi trong 1 cái kén,cậu đc đánh thức và có người đã đến nói chuyện với cậu.
-Tôi đoán cậu sẽ không muốn tồn tại trong bộ dạng này,mà có muốn cũng không thể.

Nhưng tôi cũng chắc chắn rằng cậu vẫn khao khát đc cống hiến cho Tổ Quốc đúng ko.

Tôi sẽ gắn chíp AI tân tiến nhất để cậu kết nối và gắn bó với 1 thân xác khác ,mạnh mẽ và hoàn hảo hơn bây giờ.

Con chip cũng sẽ giúp cậu thông minh hơn khi tăng gấp nhiều lần tốc độ ghi nhớ và xử lý thông tin,đồng thời cũng tăng tính dẫn truyền khiến cho động tác của cậu nhanh và chính xác hơn.

Lúc đó cậu thậm chí còn có thể làm nhiều hơn cho Tổ Quốc bây giờ.

Cậu nghĩ sao.
-Ứng dụng này có phải của Bộ Quốc phòng hay không? Tôi vẫn sẽ là chiến sĩ trong lực lượng quân đội nhân dân Việt Nam chứ.

và cuối cùng,tôi có còn là con người không.
-Chính thủ trưởng của cậu tác động và ngài Tổng Tham mưu trưởng hạ lệnh trực tiếp thì chúng tôi mới áp dụng phương pháp này với cậu.

Cậu vẫn trực thuộc Bộ Quốc phòng và chiến đấu cho quân đội nhân dân Việt Nam,cậu giữ nguyên đc ý thức bản thân.

Cậu chọn đi đồng ý hay ko,sự sống của cậu chỉ kéo dài đc 24 giờ mà thôi.
-Tôi đồng ý.
Sau khi giải đáp hết thắc mắc Điện Biên quyết định chấp nhận sẽ tồn tại nửa người nửa máy,điều may mắn cho a là a giữ nguyên đc ý thức bản thân.
Cả phòng thí nghiệm tất bật chuẩn bị đây là cuộc phẫu thuật cực khó,cực dài hơi, mọi khâu chuẩn bị phải thật tỉ mỉ chính xác.

Các bộ phận thay thế, các dụng cụ hỗ trợ đã đều sẵn sàng và đc rà soát lại nhiều lần.
Cuộc phẫu thuật bắt đầu.
Kĩ thuật viên gây mê chụp khí gây mê cho anh.

Giấc ngủ đến rất nhanh cho anh phiêu du theo miền kí ức để đc nhìn lại 30 năm cuộc sống như 1 thước phim quay chậm.
Từ khi có ý thức anh đã là trẻ mồ côi,anh sống trong trại mồ côi 8 năm thì năm đó có 1 người mặc quân phục với khuôn mặt cương nghị và ánh nhìn nghiêm khắc ghé thăm.

Có lẽ ông ấn tượng với cậu bé có ý thức,biết nghe lời và đặc biệt là rất dũng cảm đứng ra bảo vệ các bạn nhỏ hơn.

Ông nhận nuôi cậu nhưng không sống cùng cậu mà cho cậu học trường thiếu sinh quân.


Ngày nghỉ thì ông cho cậu lên đơn vị sống theo kỉ luật của các chiến sĩ.

Lần đầu ông thể hiện tình yêu thương với cậu là khi cậu luyện tập trong rừng bị rắn cắn.

Cậu hôn mê,tím tái và sốt cao liên tục trong cơn mê cậu luôn nghe đc những lời động viên nhẹ nhàng từ 1 người đàn ông.

“cố lên nào con trai,con còn phải trở thành 1 người đàn ông mạnh mẽ,còn phải góp công cho Tổ Quốc này phồn vinh nữa mà.

Tạo hóa đã ban ơn cho con sự mạnh mẽ và trái tim quả cảm thì hãy nhận lấy sứ mệnh của mình là bảo vệ những người thân thương,yếu thế hơn mình.

Ta đặt tên con là Điện Biên để những vinh quang định hướng cho con 1 đời phấn đấu biết ko”.

Đấy là lần đầu tiên cậu đc ai đó gọi là con trai cũng là lần đầu tiên có 1 vòng tay ai đó bao bọc lấy cậu.

Vậy nên những lời dạy đó khắc ghi sâu sắc trong lòng cậu và trở thành bản tính theo cậu suốt đời.
Cậu theo nghiệp binh và luôn là học viên, chiến sĩ suất sắc.

Lần trực tiếp đeo quân hàm cho cậu dù không nói nhưng trong ánh mắt người tướng già đó lấp lánh tự hào.
Ngày cậu đc nhận chính thức vào binh chủng đặc công và đc phân công công tác thì ông mất.

Trc lúc mất ông chỉ để cậu ngồi bên và trăn chối.
-Cuộc đời ta ko có vợ con,bạn bè cũng rất ít.

Những người đồng đội thân thiết như máu thịt cũng hi sinh chẳng còn ai.

Ta chọn sống cô đơn vì sợ sẽ không bảo vệ được những người thân yêu nhất.

Bây giờ khi sắp về với đất ta mới hiểu rằng đó là cách sống ích kỷ và hèn nhát.

Con trai mai này con hãy sống 1 cuộc đời vinh quang để đến lúc chết vẫn còn hãnh diện biết không.
Đấy là quãng thời gian ông cười với cậu nhiều nhất.

Rồi ông ra đi vài ngày sau đó,gương mặt ông khi nằm xuống thật mãn nguyện và thư thái.

Những điều ông nói trc khi mất cũng cho cậu biết làm thế nào để có đc 1 đời anh dũng.

Đó là tài sản quý giá mà ông để lại cậu kế thừa lại để có đc hành trang căn bản để hiên ngang đến mãi về sau.
Cuộc sống quân nhân trong binh chủng thần thánh này là tất cả những gì cậu ham thích trong đời.

Cậu luyện tập phấn đấu không mệt mỏi và trở thành đội trưởng tổ đội mang chính tên cậu khi mới 26t.

4 năm với muôn vàn chiến tích chưa 1 ngày nào anh sống lỗi với 2 chữ Điện Biên.
-Ôi nóng…nóng quá…ÁÁÁÁ đau,đau quá.
Anh bị kéo lại thực tế trong muôn vàn tiếng hỗn loạn và cơn đau kinh khủng ở đầu.
-Mau ổn định lại huyết áp.
-Đã ổn định,chíp AIVMeta1 đã đc gắn xong nhưng bệnh nhân vẫn biểu hiện bất ổn và bắt đầu co giật.

Nhiệt độ trong não quá cao,nhịp tim tăng và dần mất kiểm soát.

Chúng ta sắp mất anh ấy…á.
Có tia lửa xẹt cô y tá bị văng ra và có chút đau đớn.

Nhưng lúc này mọi người đều ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Tất cả các thiết bị chiếu sáng đều phát sáng đến chói mắt,rồi đồng loạt phát nổ.

Cả hệ thống điện sụp đổ khi mọi người nhìn đến thì anh đã hoàn toàn mất đi sự sống con chíp vừa gắn trong đầu vẫn còn bốc khói.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận