Anh Hùng

Nghe thảm cảnh của hắn, Hùng lộ vẻ căm hận:

- Súc sinh, khi nào ca tới Hàng Không viện làm thịt tên đó luôn.

Mặc dù không biết Hùng có làm được hay không nhưng Gai vẫn cám ơn hắn:

- Cảm ơn ngươi!

- Sao ngươi thoát tới được đây! Hùng nghi hoặc hỏi Gai.

Nhìn về tấm Bia với vẻ biết ơn Gai nói:

-Bị tên Lê ám hại, ta liều mạng thiêu đốt sinh mệnh lực nhưng cuối cùng vẫn ngỏm, như nghe được lời thỉnh cầu của ta, Thể Bia hút linh hồn ta vào nó rồi phá không bay tới nơi này biến vạn km nơi này thành hiểm địa chính là Mê Hồn cốc hiện nay.

“Phá toái hư không” Hùng run rẩy lắp bắp.

Hắn mất hàng triệu triệu năm tung hết sức mạnh mới phá hư không được, không ngờ tấm bia đá này làm được điều đó. Quay qua Gai:

-Ngươi có biết vì sao nó phá toái hư không được không?

-Ta không biết, năm đó khi vào trong Thể Bia nó truyền một bộ thân pháp cho ta, nó yêu cầu ta tìm một người nhưng ta không hoàn thành được, chính lúc sắp chết nó dẫn ta tới đây.

-Vậy những người vào Mê Hồn cốc đều đi đâu, sao họ không đi ra?

Gai trả lời: “Những năm qua có hàng ngàn vạn người vào đây ta đều dẫn họ tới tham ngộ thể bia mong gặp được người cần tìm.”

-Vậy họ không chết?

-Ta không biết, họ vào đó rồi không ra nữa.

Hùng bước tới trước bia đá trăm mét bị nứt chằng chịt kia, trước tấm bia có vài mét hư không bị gấp khúc, Hùng liền bước vào.

Roẹt!

Vài giây sau, Hùng xuất hiện tại một không gian khác.

Trong bia đá hình thành một không gian độc lập bao la vô tận không thấy điểm cuối, một thứ sức mạnh cổ xưa toả ra khiến không gian như bị bao trùm bởi không khí hoang tàn, thê lương. Toàn bộ không gian là một mảnh tinh không vô tận, không có điểm cuối, không có sinh mạng.

Sắc mặt Hùng trở nên ngưng trọng, hắn vẫn tưởng mình là vô địch thiên hạ ai ngờ thì ra chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Về phá toái hư không, hình thành không gian Hùng không làm được, huống chi không gian vô tận như này.

Bầu trời xám xịt kín mít không có một khe hở nào, tựa hồ như khi thiên địa mới được sinh ra vẫn chưa phân tách trời và đất vậy. Bên dưới bầu trời xám xịt là một vùng đại địa mênh mông không điểm cuối, mặt đất màu đen.

Hùng đã ở nơi này 5 năm rồi mà không biết đi đâu về đâu, tìm không thấy lối ra Hùng cứ đi mãi đi mãi hắn không biết mình đi bao xa rồi. Trong lòng hắn hoảng sợ, cảm giác bất an tràn ngập, hắn sợ trở về cái cảnh triệu năm, tỉ năm trước đây, một mình tồn tại trong vũ trụ tối đen cô độc. Hắn yêu cuộc sống Việt Nam đại lục, nơi đó có sự sống, có cỏ cây, có nữ nhân của hắn, hắn luôn vô sỉ cười không ngừng vì hắn thíc cảm giác đó, cảm giác được mình tồn tại.

Thân hình Hùng nhỏ bé đứng giữa thiên địa rộng lớn, cái cảm giác này như con người sẽ biến thành hạt bụi mãi mãi chôn thân ở đây, nghĩ mà thấy nghẹt thở.

Tinh không vô tận, Hùng tiếp tục kiên trì tiến bước về phía trước, tinh quang trong mắt như muốn xé tan sự cô đơn, mặc dù võ tướng không cần ăn uống gì nhưng thời gian dài hắn chỉ còn da bọc xương. Đã bao lâu rồi Hùng không cảm giác mệt như vậy, chỉ muốn nằm xuống nghỉ ngơi nhưng hắn sợ mình nằm xuống không dậy được nữa.

Một năm sau, Hùng ngẩng đầu lên, có phần ngây dại nhìn vùng đất vẫn không thấy điểm cuối đâu, ánh mắt vốn nhạy bén giờ đã xuất hiện sự mơ hồ, làn da hắn đã trở nên khô kéo, tóc cũng khô quăn lại, nhìn từ xa giống như ông cụ sắp chết.

Hùng mím chặt đôi môi khô cong tái nhợt, giơ đôi bàn tay ra, những ngón tay thon dài trước đây đã trở nên thô ráp dị thường, rồi hắn chầm chậm nắm tay lại, sức mạnh hùng hồn trước đây đã biến mất. Năng lượng trong người dần mất qua từng bước đi.

Rầm!

Hùng không chịu nổi ngã xuống, mở đôi mắt đục ngầu nhìn tinh không:

-Vân nhi không gặp được ca muội đừng khóc nhé!

-Ý muội biết ca chết đừng nghĩ quẩn nghe không!

-Tiểu Tuyết! Ca xin lỗi muội.

Cảm giác lạc lõng tràn ngập Hùng từ từ nhắm mắt lại chết đi, tan biến vào hư vô. Chỉ còn một đoàn khi màu trắng trơ chọi giữa chốn tinh không vô tận này, đoàn khí trắng như đốm lửa sắp tàn. Hỗn Nguyên Quyết: Hấp thu nguyên khí tu luyện bao gồm 5 tầng:

Tầng thứ nhất: Đấu Phá Thiên Hạ ( tung ra một quyền cực mạnh có thể phá diệt thiên hạ).

Tầng thứ hai: Đấu Phá Nhật Nguyệt (Tung ra cùng lúc 2 chưởng phong một chưởng hình mặt trời, một chưởng hình mặt trăng khiến Nhật Nguyệt lu mờ).

Tầng thứ ba: Đấu Phá Tinh Không ( biến nghìn mét hư không xung quanh thành lực lượng chính mình) - Anh Hùng dùng tầng này mất hàng triệu năm phá thông đạo giới.

Tầng thứ bốn ( tầng cuối): Đấu Phá Thương Khung ( khiến người dùng hấp thu lực lượng cực lớn, có lực phá thương khung, sử dụng tầng này khiến cơ thể tổn thương nặng) – Tầng này sau khi phá thông đạo giới Hùng may mắn luyện thành. Tại học viện dùng tầng này mất hơn một tháng hấp thu linh khí nghịch thiên cải mệnh cứu Ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui