Trong bữa tiệc, rất nhiều khách khứa ra vào tấp nập.
Phòng tiệc được trang trí đẹp mắt và lung linh với những bàn tiệc và những ánh đèn chùm tỏa sáng.
Bữa tiệc dành cho hội sinh viên ưu tú là những cán bộ chỉ huy của các lớp ở trường trung học Giang Mai.
Tại đây, Huyễn Ngọc An gặp gỡ và làm quen được nhiều đàn anh, đàn chị khóa trên.
Vì cô là học sinh năm nhất nên chưa có cơ hội giao lưu cùng với những anh chị lớn ở trường cho lắm.
Trước khi đến, cô nghĩ mình sẽ lạc lõng nhưng khi được nói chuyện với các anh chị cũng khiến cô hòa mình vào bữa tiệc và đám đông.-Học sinh năm nhất đúng không? Em tên gì? Lớp nào thế?-Vâng, em là Huyễn Ngọc An, lớp 10a3-À, chị tên Kim Xuyên, chị lớp 12a4 nhé.
Còn đây là Lục Giao, bạn cùng lớp với chị.-Chào em! Anh là Lục Giao, có việc gì cần giúp thì tìm anh nhé, anh không ngại đâu.
"Lục Giao hồ hởi tiếp chuyện"Kim Xuyên chêu chọc:-Thôi đi ông ơi, tôi sợ người ta nhờ ông không ngại nhưng mà ông không giúp gì được người ta thì quê mặt lắm à nha.
À, nhưng mà nhân lúc vui vẻ như này chúng ta chụp một tấm ảnh đi.
Về tôi còn có cái mà up lên webbo chứ haha.-OK! Ngọc An, em chụp chung với tụi anh và mọi người đi.-Như vậy có tiện không ạ!?_ Cô hơi ái ngại đáp-Sao lại không tiện? Vô chụp với các anh chị làm kỉ niệm chứ._ Kim Xuyên vừa nói vừa kéo tay cô vào chụp cùng với mìnhMọi người chơi với nhau, cùng nói chuyện ăn uống rất vui cho đến khi tiệc tàn.
Cô về nhà thì lăn luôn lên giường không kịp thay đồ.
Dù mệt nhưng hôm nay cô cảm thấy vui khi có thêm được nhiều người bạn mới.
Hơn nữa cô cũng đang rất vui vì đang có một người đang đợi cô.
Không phải là đợi cô đi chơi về, mà là đợi cho một tình yêu sắp sửa bắt đầu với cuộc đời cô.RENG RENG-"Là anh ấy gọi tới"-Em về chưa?-Em vừa về ạ.
Anh chưa ngủ sao? Giờ cũng 11h đêm rồi mà.-Anh đợi em về mà.
Nay vui chứ?-Vâng, rất vui, em quen được rất nhiều người bạn mới.
Là những anh chị đàn trên.-Vậy đi chơi có nhớ anh chứ?-Ưm, không biết, hihi._ Dù nói vậy nhưng trong lòng cô không thể giấu nổi cảm xúc đang rung lên ở trong tim mình.
Hai người nói chuyện rất lâu, rất vui vẻ.
Hai người đã có tình cảm với nhau rất lâu rồi nhưng luôn ở trong trạng thái mập mờ đến nỗi cô không thể biết được rằng anh có thật sự thích mình hay không mà luôn tỏ ra như vậy.
Nhưng có điều không thể phủ nhận rằng cô thật sự cảm nắng anh.Anh là Gia Huy, hai người gặp nhau trong một đám cưới của gia đình người quen.
Anh hơn cô hai tuổi, là học sinh năm cuối nhưng lại khác thành phố với cô nên hai người quen nhau cũng rất ít khi gặp mặt.
Anh và cô chỉ có thể nói chuyện qua điện thoại và tìm hiểu về nhau hơn, cùng tâm sự và trò chuyện cho đến khi anh đủ dũng khí mở lời:-Anh yêu em, làm người yêu anh nhé!?Tim cô rung lên một nhịp, cô hạnh phúc vì câu nói ấy đã đợi của anh từ rất lâu-Vâng.
Em đồng ý!Vậy là tình yêu của cô và anh bắt đầu.
Anh rất tốt với cô, luôn quan tâm đến cô và cảm xúc của cô.
Anh thường xuyên đến thăm cô, muốn gặp cô nhiều hơn dù hai người cách khá xa nhau.Anh đưa cô đi học, đi chơi, dành hết thời gian rảnh cho cô.
Hôm ấy, khi anh dắt cô đi dạo trên con đường hai người thường đi, cô đã hỏi anh:-Anh sau này sẽ yêu em mãi và lấy em chứ? -Đương nhiên rồi! Anh yêu em, anh luôn trân trọng mối quan hệ của chúng ta và anh sẽ cố gắng cho tương lai của chúng ta.
Anh sẽ lấy em.Sau đó, anh hôn cô thật lâu.
Một tay đỡ lấy sau gáy cô, tay còn lại đỡ lấy eo cô khiến cô bất ngờ nhưng cũng không phản kháng.
Môi anh siết chặt lấy môi cô không muốn buông ra như anh đã chuẩn bị từ trước.
Cô yêu anh, yêu tất cả mọi thứ về anh và nụ hôn ấy cũng chính là nụ hôn đầu của cô.
Khi đó cô thật sự rất hạnh phúc, cứ ngỡ như là cô đã tìm được một nửa của mình.
Cô nghĩ anh sẽ không bao giờ rời xa cô, luôn yêu thương và trân trọng cô lẫn cả tình cảm này....Nhưng cô lại không thể ngờ rằng, mối quan hệ này không tốt đẹp như cô đã nghĩ.
Nó sẽ trở thành một vết sẹo không nhỏ trong trái tim hồn nhiên, vô tư ấy của cô cho đến mãi sau này....!-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------TÁC GIẢ: MÌNH MỚI VIẾT NÊN CÓ CHÚT SƠ SÀI MỌI NGƯỜI THẤY KHÔNG ĐƯỢC CHỖ NÀO CHO MÌNH Ý KIẾN NHÉ.
MÌNH SẼ SỬA Ạ....(TT).