_ Tao qua đây có chuyện , anh Huy muốn nói chuyện với mày thôi . Chứ cái mặt mày khó ưa thấy bà tao kiếm làm gì ………- tôi chọc nó rồi ngồi né qua cho ông Huy nói chuyện với nó .
_ Anh muốn hỏi em giữa em và Dũng có vấn đề gì ? Sao Dũng bị sốt lại kêu tên của em ghê thế nó chưa bao giờ bị như vậy …..
_ Sao em biết dc , biết đâu Dũng ghét em quá nên nằm mơ thấy em cũng nên …- con Uyên ko thèm nhìn anh Huy
_ Nó mà ghét thì ko bao giờ nhìn mặt chứ đừng nói chi là nhắc tên , thằng nhóc đo kín đáo lắm giống như hôm trước nó đi chơi quán bar với con em họ bên nước ngoài về chẳng biết nó gây thù với ai mà bị một con bé đổ cả chai bia lên đầu . Về nhà , con em họ kể cho anh nghe , anh mới biết bó tay thật , hỏi thì nó ko nói gì hết chỉ nói là hiểu lầm….- trời thì ra ng hôm đó đi với Dũng là em nó sao …
_ Người con gái đó là em của Dũng hả anh Huy …..- con Uyên thay đổi thái độ liền ko còn lạnh lùng nữa ..
_ Ùhm em họ …………. Ặc vậy chính em là người cho thằng em anh tắm bia hả ………- anh Huy ngớ mặt ra hỏi ….
Con Uyên chỉ cừơi nhẹ rồi bước vào nhà , con này vô duyên ghê ngta nói chuyện mà nó đi đâu thế. Nó ko thấy đây chỉ là hiểu lầm , còn Dũng thì đang bệnh vì nó sao , cái con vô tình này . Tôi thấy anh Huy khá buồn vì thái độ của con Uyên nhưng chỉ 10p con Uyên quần áo chỉnh tề bước ra …..
_ Đi thôi anh Huy ……….- nó đẩy cửa bước ra khỏi nhà gương mặt vẫn còn nét lạnh lùng nhưng cũng đã khá hơn.
Anh Huy ngồi ngớ ra thì tôi nhanh chóng nhá mắt với anh Huy , hiểu ý tôi anh Huy vội chạy theo con Uyên . Hình như con này hết lạnh lùng rồi , tuy là nó ko nồng nhiệt như ngta nhưng tôi biết nó đang suynghĩ về Dũng .
_ Một lần thôi Uyên mở lòng mày ra một lần thôi ngốc , đâu phải thằng con trai nào cũng dối trá . Mày phải uống thuốc thì vết thương cũ mới mau lành và sẽ ko bị viêm nhiễm chứ mày cứ ôm khư khư nó thì mày sẽ chết đó …..Dũng là một ng tốt tao hi vọng mày biết suy nghĩ …- tôi nói
Im lặng , con Uyên vẫn im lặng tôi chẳng thể hiều con này đang suy nghĩ cái gì nữa . Đôi lúc tôi muốn bổ đôi cái đầu đó ra để coi nó làm bằng chất liệu gì mà lại cứng như thế , bướng bỉnh quá . Con này nó cũng là ng như ngta mà sao nó lại suy nghĩ lý trí như thế chứ . Nhìn nó cô đơn tôi cũng buồn mà nhưng nói thì nó lại ko nghe ..Bứớc xuống xe nó nhìn tôi ..
_ Tao sẽ nghe mày một lần , để tao vào một mình mày về với Tùng đi ko lát nữa con Vân khiêng nó đi đó ………….- nhỏ cười nhìn tôi nháy mắt tinh nghịch .
Tôi gật đầu nhìn nó rồi quay xe ra về , hi vọng nó sẽ dũng cảm để có thể chấp nhận tình cảm của một ai đó ….cố lên Uyên đừng trốn trong cái vỏ ốc của mày nữa nha … tao đang hạnh phúc và tao muốn mày cũng như thế ..Ko biết giờ này hắn đang làm gì nữa tôi cố gắng chạy xe về nhà cho thật nhanh xa có chút xíu mà sao tôi nhớ gương mặt của hắn quá đi mất …
Chợt tôi thấy có một dáng ngừơi nhìn thật là giống anh Phong và Chánh , nhưng vì họ chạy quá nhanh nên tôi ko kịp nhìn , ko biết ngày hôm đó hai người có xảy ra chuyện gì ko ta … mong sao ai cũng tìm thấy tình yêu của bản thân mình …
Tôi về đến nhà thì thấy hắn đã khóa cửa nhà ngồi ngoài cửa chờ tôi … ngạc nhiên ghê ko lẽ mẹ tôi về và hắn bị đuổi ra ngoài nhưng mà nhìn kỹ thì ko có giống như thế ,……….
_ ủa sao anh ngồi đây dạ , sao thế trong nhà có gì hả …..- tôi lo lắng nhìn vào nhà .
_ Ngồi trong nhà chán quá , nên ra đây ngồi chờ em về thôi khỏi vô nhà mình đi ăn gì đi rồi qua quận 7 chơi nha lâu quá rồi anh ko đi ………- hắn nhảy lên xe giành chở tôi ……………thật là hạnh phúc .