Tôi và con Uyên hốt hoảng nhìn xuống đất thì thấy con Vân té từ trên cầu thang xuống bất tỉnh , hình như đầu ccủa con Vân bị va vào bậc thang làm áu ra khá nhiều , tôi và con Uyên mặt xanh lè nhìn nhau khi thấy con Vân đã bất tỉnh nằm một đống . Tôi còn đang loay hoay ko biết làm gì thì con Uyên chạy như bay đi gọi bác sĩ và y tá …
Mọi người nhanh chóng chạy đến đưa con Vân vào phòng cấp cứu , một cô y tá nhờ tôi và con Uyên kêu người nhà của con Vân lên để làm thủ tục …..chỉ 15p sau tôi thấy ba con Vân của nó đã hớt hải chạy vào đi bên cạnh là con Vy với đôi mắt vô cảm , lạnh lùng đến dễ sợ …….
_ Sao Vân lại bị té vậy cháu , sáng này bác nghe nó và chị nó đi thăm bạn bè gì mà sao bây giờ nó lại bị té vậy ……. – ba con Vân lo lắng hỏi chúng tôi , tôi quay sang nhìn con Uyên chẳng biết phải nói gì ko lẽ nói là tại giằng co với tôi mà con Vân té sao .
_ Dạ thưa bác , do Vân đi ko cẩn thận nên mới té ……….- mắm Uyên tỉnh bơ đáp .
_ Con đó là nổi tiếng mang giày cao gót dù có nhảy nhót cũng ko té , thế sao lại té trên càu thang dc , hay là do hai đứa bây hận nó quá nên xô nó xuống ………- bà Vy chanh chua nói .
_ CHị nghĩ tôi dư hơi hả chỉ là co người làm cho con Vân khóc quá trời , hình như là có vấn đề gì đó trong gia đình thì phải ……thấy con Vân khóc nên tôi và Kha lên xem ai ngờ nó còn đá vào bụng của Kha một cái mới ghê , làm cho nó mất đà …… tôi và Kha ko thể nào đỡ dc thế là Vân té ………..- con Uyên nhìn bà Vy với con mắt tức giận .
_ Mày nói gì em mày hả con kia ? Tao có ày thiếu thứ gì ko mà mày cứ đi ganh tỵ với nó hả ……………..- ba con Vân gầm lên …..
Nhưng ba con Vân ko có cơ hội trừng phạt dc bà Vy vì phòng cấp cứu dc mở ra và cũng như lần trước khi tôi đứng chờ tin tức của Tùng không khí cũng lạnh tóat và bác sĩ với gương mặt thanh thản, lạnh lùng bước ra ……….
_ Ai là người nhà của bệnh nhân ……….- bác sĩ lên tiếng ……..
_ Dạ là tôi , tôi là cha của cháu ……….
_ Bệnh nhân bị gãy tay , và một phần não bị tổn thương nghiêm trọng có thể sẽ làm cho bệnh nhân bị tàn phế nữa người vì bị va đập mạnh ở phần đầu . Chúng tôi phải theo dõi trong một thời gian nữa ….mới có thể xác định bệnh nhân có bị liệt vĩnh viễn ko ??
Bác sĩ vừa nói xong thì ba của con Vân khụy chân xuống , mặt tôi và con Uyên thì xanh mét ko còn hột máu . Con vân bị như thế có phần nào cũng do tôi , cũng tại cái tính nhieu chuyện của tôi mà ra . Ba của con Vân nhìn tôi và con Uyên cám ơn , rồi ông bỏ chạy theo con Vân vừa trong phòng cấp cứu ra con Vy thì cứ đứng đó trơ trơ ….để ba nó phải hét lên nó mới chịu chạy theo …….chị em gì mà chán ghê . Tôi cũng tính chạy theo coi sao thì con Uyên kéo lại ….
_ Êh làm cái trò gì đó , chạy theo làm gì mày ko có lỗi gì hết đó là do nó thôi …. Tại nó ác quá nên mới thế , thôi có gì tính sau chuyện này tao cũng có trách nhiệm mà . Bây giờ mày mau đi về với Tùng đi tao với mày đi ăn sáng cũng lau lắm rồi chắc Tùng lo lắm , còn tao phải về với Dũng ………..
Con dại trai này khó ưa ghế , nó nói xong rồi chạy đi mất để tôi đứng đó lơ ngơ ….chắc nó yêu thật rồi cũng nên . Nó nói cũng đúng tôi đi lâu quá rồi ko khéo hắn sẽ lo lắm bây giờ phải về coi hắn sao rồi ……….rồi còn kể cho hắn nghe nữa chứ ……….
Toi bước đi mà lòng thấy nặng trĩu …….