_Sao em im re dạ hôm nay cũng vui hén , vậy mà hồi đó anh ít khi đi chơi lắm… mà sao hôm nay anh ko thấy em đâu hết vậy …em đi chơi với Uyên hả …-tôi cũng chẳng thèm nói gì uhm anh làm sao mà thấy em dc vì anh lo ôm người ta mà . Được người ta hôn một cái là anh hạnh phúc lắm rồi sao mà còn nhớ đến tôi …mỉm cười nhếch mép
_ Còn sớm cũng tiện đường mình đi qua Q7 chơi nữa hén ….-tôi cũng chẳng thèm nói gì .
Hắn vừa dừng xe , tôi quay lưng bỏ đi thật nhanh còn hắn thì ngơ ngác nhìn theo ..
_ Em làm gì vậy nếu mà ko thích thì cứ nói anh chở về sao lại bỏ về như thế . Mà hôm nay em làm sao vậy ko nói năng gì hết , anh đang vui mà em lại thế ah ….-hắn chạy theo tôi và nheo mắt nhìn tôi .
_ Tất nhiên là anh vui rồi được người đẹp hôn mà nên tất nhiên anh phải vui rồi ..hừ anh làm gì còn nhớ đến em ….-bao nhiêu tức giận của tôi đang có dịp lên tiếng .
_ Ặc đừng nói như thế cũng làm em ghen nha bé …hôn như thế chỉ là xã giao thôi mà anh cũng đâu có ý gì em cũng hiểu anh mà đúng ko? …hắn nhìn tôi.
_ Em ko hiểu gì hết và em cũng ko có gì muốn nói với anh ….người ta hôn anh nhìn anh lúc đó cũng có vẻ hạnh phúc lắm mà hừ… em hiểu anh ko cần nói gì nữa …-tôi nói trong tiếng uất nghẹn .
_ Em đừng có vô lý mà nhóc , anh làm gì để ý đến Vân em sao thế ….-vừa nói hắn vừa nắm lấy tay tôi .
_ Buông ra …buông ra nhanh …tui ko còn muốn tin anh nữa . Anh ko để ý người ta thì sao lại ôm người ta chứ chắc đó cũng là xã giao mà nè xã giao như anh thì dân số sẽ tăng nhanh lắm đấy, anh ko cần nói chuyện với tui vì tui vô lý lắm đấy …-tôi liếc hắn .
_ Thì ôm đó là… em nghe anh nói nè được ko , đừng có như thế nữa …em ….-mặc kệ hắn níu kéo tôi vẫn cứ đẩy hắn ra thật mạnh .
_ Nói gì nữa ko muốn nghe đâu , anh có cách xã giao phong phú thật đó . Uhm nếu anh thất như thế là tốt thì sau này gặp ai tui cũng sẽ xã giao như thế … chắc anh ko co 1 ý kiến gì đâu há ….ah mà quên tui đâu có là gì của anh nên chắc anh cũng ko quan tâm đâu .Ah nếu anh có ý định với Vân thì cứ nói tui làm mai cho….- tôi biết những lời nói đó của tôi thật ngốc nghếch sao tôi lại nói như thế với hắn . Tôi cũng hiểu là hắn rất thương tôi mà , nhưng mà hình như trong tôi sự tức giận đã làm cho tôi mất đi sự khôn ngoan của mình .
_ Em… em nói gì vậy hả ? Em ko là gì của anh hả ? Em sẽ làm mai cho anh hả ….-hắn nắm lấy vai tôi lắc thật mạnh , tôi vùng vẫy trong vòng tay của hắn . Đẩy được hắn ra tôi chạy như bay ra đường , tôi ko muốn nghe hắn giải thích cũng ko muốn đứng đối diện với hắn vì biết đâu tôi lại nói những điều là tổn thương hắn . Nghĩ thế tôi cứ chạy cứ chạy và……két ….két ….
Chạy như điên nên tôi ko hề để ý một chiếc xe hơi đang lao như bay về phía tôi , tôi chỉ còn nghe văng vẳng tiếng thét của hắn bên tai và tiếng phanh xe vội vàng . Tôi té xuống đường hình như có một vòng tay đỡ tôi , ấm áp lắm ….trời nghe cứ như là tôi bị thương sắp chết .
Nhưng thật ra khi tôi đến gần thì chiếc xe đã thắng lại rồi vậy mà hắn cứ la toáng lên làm như là tôi sắp chết ko bằng . Tôi đang nằm gọn trong vòng tay của hắn, được hắn quan tâm chăm sóc nhưng mà tôi vẫn còn đang tức chuyện lúc nãy . Tôi đẩy hắn ra đứng dậy phủi đất cát bám trên người một cách rất lạnh lùng . Còn hắn ko hiểu sao gương mặt đang tái đi , tôi thấy nỗi sợ hãi vẫn còn trên gương mặt của hắn . Sao lại thế tôi có bị làm sao đâu nhìn hắn bây giờ thật là khác quá ..
_ Anh sao thế em thấy anh xanh lè dạ , em đâu có gì anh đâu cần phải sợ thế …-tôi quàng tay lên vai hắn .
_ Em biết gì ko hả , anh đã nói rồi anh có thể chịu đựng mọi thứ nhưng anh ko thể chịu nổi nếu mất em , em cũng hiểu mà sao em lại chạy như điên thế …buông anh ra , buông ra mau . Em đi đi anh ko muốn gặp một người ko biết quý trọng bản thân như em …đi đi ..-vừa nói hắn vừa đẩy tôi thật mạnh làm cho tôi té lăn ra đất …đau quá đi ..tên này sao mâu thuẫn thế tôi là quan trọng nhất của hắn sao hắn lại đẩy tôi như thế hic
Tôi cũng chẳng thèm nói gì đứng dậy đi thẳng , tôi buồn lắm . Tôi biết đã yêu thì phải tin nhưng mà sao hình ảnh của hắn và Vân dù ko có gì quá đáng nhưng vẫn cứ nhảy múa trong đầu tôi làm cho tôi có những hành động thật ngu ngốc .
Uhm nếu bây giờ hắn nói như thế thì tôi sẽ đi , dù gì bây giờ thì tôi cũng ko bình tĩnh ngày mai nhất định tôi sẽ nói chuyện rõ ràng hơn với hắn . Hắn vẫn ngồi dưới đất , gương mặt vẫn còn tái méc và rất mất bình tĩnh ko hiểu hắn bị gì nữa . Tôi quay lưng đi nhưng mà tôi vẫn lo lắng , tôi đi chưa được đến 5 bước thì hắn đã chạy đến và ôm chầm lấy tôi . Tôi cảm thấy tay của hắn rất lạnh và đang đổ mồ hôi khá nhiều . Hắn ôm tôi rất chặt làm cho tôi có cảm giác ko sao thở nổi ..