_ Trời sao mà Kha ngang ngược quá dạ có ai mà tự làm mình bị thương ko ?…tay Vân còn đang chảy máu nè nếu ko phải tự nhiên Kha quay mũi dao qua vân thì đâu có chuyện gì …-trời nhỏ này nói chuyện vô lý ghê , ko hiểu sao mà nhỏ lại có thể nói thế .
_ Sao Kha quá đáng vậy tự làm phải tự chịu chứ đừng có mà ăn nói như thế . Tay Vân vẫn còn đang chảy máu nè chỉ có Kha là ko bị gì thôi ….
-sao mà ai nói chuyện vo duyên thế tay tôi đang chảy máu nè , chỉ có điều là tôi đang nắm chặt tay nên máu ko chảy ra dc . Vậy nà tên đó dám nói là tôi ko sao
Tôi còn định quay sang chửi tên vô duyên đó thì miệng tôi cứng đờ thì ra hắn chính là người nói câu đó . Giọng nói thân quen ấm áp thường nói với tôi những lời yêu thương nhưng hôm nay lại nói với tôi như thế . Tôi ko còn biết nói gì khi thấy hắn ko để ý gì đến tôi , hắn chạy tới quan tâm nhỏ Vân lắm cứ như đối với hắn tôi ko có mặt trên đời .
Tay chân tôi bủn rủn , người ko còn sức sống sao mà hắn cứ làm tôi tổn thương hoài thế hết lần này đến lần khác . Tay tôi ko còn cảm giác đau như lúc đầu mà bây giờ là cảm giác đau trong tim , đau dến rỉ máu khi nhìn thấy người mình yêu quan tâm một người khác . Tôi im lặng trở về chỗ còn hắn thì vẫn xúm xít bên vân. Tôi ko còn thấy tay đau nữa mà bây giờ là cảm giác đau trong tim , đau đến rỉ máu khi nhìn thấy người mình yêu quan tâm một người khác . Tôi im lặng trở về chỗ còn hắn thì vẫn xúm xít bên Vân , côi còn định ko băng bó vết thương cứ để máu chảy như thế nhưng mà tôi nghe tiếng Giang hét lên ,…
_ Kha sao thế bị thương hả đưa tay đây ..trời sao mà chảy máu ghê thế vết thương hình như hơi sâu đó đi theo Giang mau xuống phòng y tế đi …-mặt Giang lộ rõ nét hoảng hốt
Xuống phòng y tế làm gì nữa bây giờ tôi chỉ còn đau trong tim thôi con đôi tay thì mất cảm giác rồi . Nghe Giang hét lên , hắn quay sang nhìn tôi cặp mắt rất lo lắng , rồi hắn cũng chạy đến nắm lấy tay tôi ra vẻ rất quan tâm . Nhưng chắc đã quá muộn trong lòng tôi bây giờ trống rỗng , tôi cảm thấy chán nản quá . sao tình cảm hắn dành cho tôi lại hời hợt như thế .
Tôi giật mạnh tay ra khỏi hắn , ko thèm nhìn hắn thêm lần nào nữa mắt của hắn nhìn thẳng vào tôi hơi buồn và có chút lo lắng . Nhưng tôi ko muốn để ánh mắt đó làm cho tôi lung lạc thêm lần nữa , tôi để cho Giang dìu tôi xuống phòng y tế còn hắn thì dìu Vân .Thật là nằm mơ tôi cũng ko ngờ lại có chuyện như thế này xảy ra , đau lòng thật….