_ Mày nói nghe cứ như mày yêu nhiều lắm vậy ! Tao cũng ko biết mày phải bằng tuổi tao ko nữa , bà già …- tôi châm chọc …
_ Có chứ tao từng yêu một người nhưng bây giờ thì ko ? tao ko hận người đó mà tao chỉ ghét bản thân tao khi yêu môt người ko xứng . Và tao cũng ko tin rằng tin yêu là vĩnh cửu và bất diệt , tình yêu là thứ mau thay đổi nhất nên tao tự hứa sẽ ko yêu ai nữa , con trai chỉ là để nhìn ngắm và đi chơi với tao những lúc tao buồn , con trai chỉ là vật trang trí thôi . Tao thích rất nhiều người ai dễ thương là tao thích nhưng yêu thì ko .. tao ko ngu ngốc thêm lần nào nữa . Tao mừng khi thấy Tùng yêu mày , hi vọng mày sẽ hạnh phúc . Còn bây giờ đi về chưa ông tướng nhanh đi tao đói rồi he he …..- nhỏ lại quay về vẻ nhì nhảnh thường ngày .
_ Ờ thì về ..- tôi nắm tay nhỏ lôi đi
Tôi ngạc nhiên về nhỏ Uyên chưa bao giờ tôi thấy nó tâm trạng như thế , trong lớp lúc nào nó cũng cười cũng vui vẻ tôi chưa bao giờ thấy nó ngồi tư lự một mình . Nó vui vẻ và nhí nhảnh đến nỗi tôi ko bao giờ tin rằng nó đã yêu một lần rồi và có lẽ lần đó tổn thương nó lắm nên nó mới hứa sẽ ko yêu ai nữa . Sao con bạn đáng yêu của tôi lại có suy nghĩ tiêu cực về tình yêu như thế , nó ko tin con trai thì làm sao mà nó yêu ai nữa .
Ngồi trên xe nó luôn miệng chọc ghẹo người khác nhưng tôi biết nó đang rất buồn . Nó yêu ai thế nhỉ , ai lại làm cho nó tổn thương thế nghe cách nói chuyện của nó thì tôi hiểu nó ko như bề ngoài sôi nổi , nhiệt tình mà có phần lạnh lùng , tàn nhẫn khi quan niệm con trai chỉ là vật trang trí … hic tôi vô tâm với nó quá …Ngoài trời gió vẫn thổi , ánh sáng đang nhạt dần nhường chỗ cho bóng tôi ngự trị , và lần đầu tiên tôi thấy nhỏ Uyên tư lự ngồi nhìn ra cửa kính của xe … đôi mắt thoáng buồn và cô đơn …..