Tôi về nhà thì Phong cũng nhắn tin nhắc nhở tôi về chuyến đi chơi chiều nay . Phong là một ng mà tôi quen trên mạng , rất đẹp trai và nam tính . Lúc đầu tôi cũng chỉ là tò mò muốn gặp mặt Phong nhưng ko ngờ tôi và Phong vẫn còn qua lại tất nhiên tôi chỉ xem là bạn còn Phong thì lại rất thích tôi – theo lời của Phong . Tôi ko còn tin lời tình tứ của bất cứ ai hết vì người mà theo tôi có thể đặt lòng tin nhiều nhất cũng đã phản bội tôi rồi .
Phong có gương mặt hơi giống hắn , chính vì cái nét nam tính trên khuôn mặt đã làm tôi cũng có cảm tình với Phong phần nào . Nhưng tôi cảm tình với Phong cũng vì Phong giống hắn đôi lúc tôi giận bản thân mình rất nhiều vì sao tôi lại yêu hắn như thế …… Thôi ko nên nghĩ nhiều nữa Kha ơi , lo tắm rửa để chiều nay còn đi chơi mong sao Phong có thể làm tôi vui mot chút ……
_ Em ra trễ 10p nha heo lười ……….- trước mặt tôi là Phong trông thật là phong độ với chiếc áo sơ mi đen dc bỏ vài cái nút trước ngực , chiếc quần jeans thật vừa vặn với cơ thể được tôn lên bởi sợi dây nịt màu xám . Phong đeo mắt kính màu đen ngồi trên chiếc xe thật là tuyệt vời ……chẳng hiểu sao Phong rất thích kêu tôi là heo lười có lẽ vì tôi mập hơn ngày trước nhiều rồi . Kêu như thế cũng hay tôi ko thích bất cứ ai kêu tôi là nhóc hay bé yêu vì nó làm cho tôi nhớ đến hắn ……..
_ Trễ có chút xíu anh làm gì ghê quá , tại anh tới sớm thôi …- tôi trề môi .
Phong nhìn tôi cười cười , còn tôi thì lí lắc leo lên xe của Phong một cách nhanh chóng . Chẳng biết hôm nay Phong chở tôi đi đâu , tôi ko quan tâm mỗi lần đi với Phong tôi thoải mái lắm trong lòng ko hề bận tâm gì nhiều . Nhưng sao hôm nay Phong lại chạy con đường làm tôi thấy quen thế …. Tôi nhìn chăm chú vào con đường và lờ mờ nhận ra đây chính là Phú Mĩ Hưng cái nơi mà từ khi hắn đi tôi ko bao giờ muốn tới nữa ..
_ Sao anh lại đưa em đến đây …….- tôi ấp úng khi Phong dừng xe lại bãi cỏ mà ngày xưa tôi và hắn hay ngồi …
_ Ủa có gì đâu em , nơi này đẹp mà em đúng ko ? Anh rất thích vì ko khí rất thoáng mát……..- Phong cừơi hít thật sâu không khí vào trong lòng ngực ..
Phong nói đúng nơi đây vẫn đẹp lắm , vẫn thoáng mát như ngày xưa ko có gì thay đổi . Tôi vẫn rất thích nơi này nhưng ko bao giờ dám đến đây vì tôi sợ lại bắt gặp hình ảnh của hắn . Những con gió thổi qua làm tôi thấy lạnh , tôi chợt nhớ đến những lần nép vào lòng của hắn những lần tôi và hắn ngồi ngắm sao , cùng nhau ăn kem và trao nhau những nụ hôn nóng bỏng .
Tôi nhìn ra xa và hình như tôi nghe giọng nói thì thầm của hắn và cả nụ cười quyến rũ của hắn .Sao tôi lại đến nơi này chứ , sao lại như thế tôi vẫn còn yêu hắn như thế sao , yêu hắn đến nỗi mà nghe tiếng gió tôi cứ ngỡ là tiếng cười của hắn ……hình như tôi sắp điên rồi tôi nhớ hắn quá rồi . Tôi ko muốn ở đây nữa ,tôi ko thể đứng đây và cứ nhớ về con người đó ..
_ Về đi , về nhanh lên …… em ko muốn đứng đây nữa nhanh lên anh chở em về đi ….em …em muốn về nhanh lên , anh nghe ko hả sao lại nhìn em như thế ….- tôi hét lên như một ng điên .
Phong nhìn tôi trân trân có lẽ Phong ko biềt tôi đang nghĩ gì nữa . Tôi hét lên mấy lần Phong nhanh chóng đẩy xe chở tôi về nhà . Trên đường về tôi im lặng và Phong cũng ko dám lên tiếng , bao nhiêu những kỉ niệm vui vẻ ngày xưa chợt trở về làm trong lòng tôi thật hạnh phúc . Nhưng rồi tôi lại nhớ đến lúc hắn đi du học chung với Vân thật lạnh lùng và tàn nhẫn ….ko hiểu sao tôi lại khóc sao tôi lại khóc ko phải tôi đã cạn khô nước mắt rồi sao vậy mà giờ tôi còn khóc dc ……
tôi lấy tay quẹt nhanh nước mắt vì tôi ko muốn Phong nhìn thấy . Về đến nhà tôi quay sang chào tạm biệt Phong trước gương mặt ngơ ngác của Phong có lẽ Phong vẫn ko lý giải dc vì sao mà tôi nổi điên . Phong chạy xe đi rồi tôi chầm chậm bước vào nhà , những lúc nhớ về hắn đang dày vò tôi làm cho tâm trạng tôi thật tệ . Tôi ngước lên nhìn thì hình như trước cửa nhà tôi có 3 người đang đứng chờ , hình như là chờ tôi thì phải . Có hai người con trai và một đứa con gái , đứa con gái giống con Uyên còn hai người kia tôi chưa nhận ra là ai…………….