Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chán ghê hôm nay là chủ nhật mà cũng ko ở nhà yên với con Uyên dc , con đó ham hố nghe lời dụ dỗ của ông Huy hôm nay tự nhiên hứng lên đòi đi chơi Sưối Mơ mà chỗ này có gì đẹp đâu chỉ có bãi cỏ thoáng mát thuận lợi cho cắm trại thôi để tôi ở nhà ngủ ko sướng hả …? Nói vậy thôi chứ tôi mà ko đi thì chắc ko yên với con Uyên nên tôi phải lết cái thân đi mặc dù trong lòng làm biếng lắm . “ Kha ơi , Kha àh có điện thoại nà , Kha nhớ Kha quá àh hi hi …- trời cái chuông điện thoại king khủng thế là biết con Uyên gọi rồi … Tôi bắt máy chưa kịp nói gì thì con Uyên đã lên tiếng chì chiết vì tôi đến trễ , nghe nó chửi là tôi oải rồi tôi phải nhanh nhanh mặc đồ rồi còn chạy qua nhà nó nữa ….
Qua nhà con Uyên tôi chỉ thấy ông thầy đang ngồi vắt vẻo trên ghế ăn bánh , còn con Uyên thì đang tám cái gì đó khí thế lắm
_ Êh sao chưa đi nữa dạ , tao tưởng là xong hết rồi sao còn ngồi đây mày chọc tao hả con kia hối tao chạy qua còn mày ngồi tám hả …- tôi nhăn nhó.
_ Im mày qua trễ còn bon chen , bộ tao muốn ngồi đây hả tại anh Huy phải đón ai nữa mà . Tới trễ mà còn la lối , làm thấy ghê tao đá cho văng ra cửa bây giờ , ngồi xuống ăn bánh nè mày …- tôi đã dữ hic con này con ghê hơn ..
Ông thầy nhìn con Uyên cười cười còn tôi thì liếc xéo liếc thẳng con này . Sao mà nó dữ thế ko biết , lúc nào cũng làm cho tôi im re hix hix , số tôi là số khổ mà chơi với bạn cũng bị ăn hiếp nữa mới ghê . Tôi cầm cái bánh mà con Uyên đưa cho vào miệng , tôi cắn cái bánh mà tôi cứ tưởng tượng như đang cắn con Uyên hehe . Ăn đến cái bánh thứ 3 thì tôi nghe tiếng xe của ông Huy dừng trước nhà con Uyên ..
_ Chời anh Huy đi đâu mà bắt nguyên đám chờ anh dạ , chán anh ghê nha…anh……..- ủa sao hôm nay con Uyên lại tắt đài sớm thế bình thường thì nó sẽ làm cho ng đối diện phải câm nín sao hôm nay nó lại im trước thế …..
Tôi còn đang ngạc nhiên …… tôi ngẩng mặt lên nhìn thì tôi biết tại sao con Uyên lại im lặng sớm như thế , thì ra đi bên cạnh ông Huy là một ng thanh niên rất đẹp trai , dáng người rất săn chắc , có làn da rám nắng , đôi mắt nâu nâu , sóng mũi cao gương mặt hình chữ điền rất cương trực nhưng đôi mắt rất lạnh lùng … đúng là mẫu ng của con Uyên rồi
_ Xin lỗi mọi người tại vì anh phải đón em trai mình nên mới ra trễ , tự nhiên hôm nay nó muốn đi chơi nên anh rủ theo luôn …..- ông Huy cười cười.
_ Chào mọi người tôi tên là Dũng , 20 tuổi mong sao tụi mình sẽ thân với nhau ……- woa nụ cười dễ thương ghê nhưng vẫn mang nét lạnh lùng , tôi liếc qua nhìn thì thấy con Uyên đang đứng hình rồi hehe.
_ Trời anh Huy nói quá , rủ thêm em trai thì có gì đâu hìhì . Mình tên là Uyên chỉ mới 19t thôi vậy là nhỏ hơn Dũng rồi , anh Dũng ngồi xuống ăn bánh đi nha …-trước con mắt ngạc nhiên của mọi người con Uyên kéo tay Dũng ngồi xuống , con này ham hố ghê ko biết là Dũng này chống chọi nổi ko nữa .
_ Anh Huy em ruột anh hả , dễ thương ghê nha……- tôi nói nhỏ với ông Huy .
_ Hehe dễ thương hơn anh nhiều đúng ko ? Nhưng mà nó ko phải là đồng loại , nó rất lạnh lùng ko dễ đụng vào đâu dể coi con Uyên làm sao với nó ..
Ông Huy cười nhìn con Uyên đang ra sức chọc ghẹo thằng em anh Huy , lúc đi lên Suối Mơ con Uyên cũng ko thèm cho tôi chở nó nhảy sang đi với Dũng nhưng mà tôi thấy Dũng ko nói gì cả chỉ có con Uyên nói thôi . Lần này con Uyên gặp đúng đối thủ rồi , nó cũng có tiếng là lạnh lùng nhưng lần này gặp Dũng có lẽ sẽ là thử thách với nó … nhìn mặt là tôi biết nó đang rất tức giận vì ko làm cách nào cho Dũng mở miệng dc . Dũng chỉ nói chuyện với ông Huy , hỏi thăm ông Thanh và tôi một vài câu còn lại thì Dũng ko nói gì nữa . Suốt buổi đi chơi Dũng chỉ nói mấy câu với con Uyên làm cho nó tức điên lên .
_ Sao rồi cưng ko phải mày khoe là mày có tài ăn nói sao ? vậy mà bây giờ có ng lại ko thèm nói chuyện với mày kìa …- tôi thích thú trêu chọc nhỏ.
_ Cứ chờ đó , tao sẽ có cách hừ ko ai dc làm lơ tao như thế ……..- con Uyên cười mỉm .
Đi dạo một vòng , ông Huy và ông Thanh cứ như con nít còn chạy giỡn nữa mới ghê . Hai người chạy mấy vòng , còn con Uyên thì cứ ngồi đó mà thao thao bất tuyệt với Dũng ha ha mắc cười chết mất con này sao mà kiên nhẫn thế . Gần trưa thì mọi người ai cũng đói , con Uyên lấy thức ăn ra và để trên một chiếc khăn màu xanh trông thật đẹp . Mọi người ai cũng ăn một cách ngon lành , nhưng riêng Dũng thì ko ăn gì cả chỉ ngồi lấy MP3 ra nghe nhạc ở một góc cây gần đó .Con Uyên làm cho Dũng một ổ bánh mì rất hoành tráng nhỏ đem đến tận chỗ cho Dũng tôi loáng thoáng nghe …
_ Nè sao Dũng ko ăn đi , ngon lắm đó nha hi hi…..- con Uyên đưa ổ bánh mì sát vào mặt Dũng.
_ Tôi ko đói mà …- Dũng nhăn nhó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui