Anh Là Lẽ Sống Của Em

Trứơc mặt tôi và Uyên là Dũng , thật bất ngờ khi chỉ mới gặp mặt một lần mà Dũng lại đến trường tìm chúng tôi như thế . Con Uyên nhìn sững một chút rồi mỉm cười nhanh chóng lấy lại bình tĩnh , tôi biết có lẽ Dũng thấy ái ngại khi làm cho Uyên khóc như thế nên chắc đến để tạ lỗi đây mà … nhưng chắc Dũng ko biết là con Uyên cố tinh làm thế
_ Êh tao ko nói chuyện với tên này đâu mày nói chuyện đi nha …- nhỏ nháy mắt ..
_ Ủa Dũng , tới đây chi dạ Dũng cũng học ở đây hả hihi …- tôi cười .
_ Àh ko , Dũng tới để xin lỗi một người vì hôm trước làm cho ngta khóc nhưng mà hình như ngta vẫn chưa hết giận thì phải ……..
- Dũng nói rồi quay sang nhìn con Uyên , bây giờ con Uyên đang giả vờ lạnh lùng trông dễ ghét ghê …
_ Thui xin lỗi làm gì kệ nó đi , mà Dũng đi ăn cơm với tụi này ko ….- tôi hỏi Dũng vì con Uyên đang kéo áo tôi mà , con nhỏ này gian ghê ..
_ Ok cung dc có gì Dũng đãi cho nha ………- Dũng cười cũng dễ thương hẻn chi mà con Uyên thích
Trên đường đi con Uyên giả vở ko nói tiếng nào , chỉ có Dũng và tôi nói chuyện thôi . Con này giả bộ lạnh lùng sao mà giống thế nhiều lúc tôi con lầm tin nó mà he he . Tới quán ăn con Uyên cũng chẳng thèm nói nửa tiếng chỉ ngồi nhìn ra cửa và kêu thức ăn .
Dũng cố tình chọc ghẹo nhưng con Uyên vẫn ko lên tiếng , chỉ có tôi và Dũng nói chuyện còn con Uyên thì câm như hến .Nhỏ này chịu đựng hay ghê nha có tiếng là bà tám vậy mà bây giờ nó ko nói tiếng nào hết , Dũng quay sang nhìn Uyên ái ngại vì ko biết làm gì cho nó mở miệng … Dũng gắp thức ăn vào chén cho Uyên , tôi cứ tưởing nó sẽ để qua tôi ai ngờ nó bỏ vào miệng nhai ngon lành ..
_ Tưởng Uyên giận Dũng chứ …- Dũng cười hì hì nhìn con Uyên đang ăn ngon lành
_ Uyên có giận ai đâu , hơi sức đâu mà giận ng dưng chứ , chỉ là ko thích nói chuyện…- trời sao con Uyên nói nghe ghê thê tôi thấy Dũng hơi cúi mặt xuống đất suy tư ..
Ăn uống xong Dũng cùng hai đứa tôi đi dạo vòng vòng thành phố, tôi và Dũng nói chuyện rất vui chỉ có con Uyên là câm như hến … Nhiều lần Dũng cố tình bắt chuyện nhưng con Uyên vẫn làm lơ nhìn mặt nó thấy ghét dễ sợ . ….
_ Chết rồi Kha ơi tao để quên cái giỏ xách ở cái tiệm ăn rồi giờ sao đây
………- vừa nói nhỏ Uyên vừa kéo áo của tôi , rồi còn nháy mắt nữa chứ … con này muốn cái gì đây ta ko lẽ nó lại đóng kịch nữa hả ta.
_ TRời giờ tao đang bận sao mà quay lại chỗ đó nữa mậy chán ghê , mà trong đó có gì quý ko hay là quăng luôn đi nha..- tôi nhìn con Uyên mỉm cười .
_ Mày kì quá chở tao đi nha năn nỉ mà …………- rồi tôi biết luôn con Uyên đang đóng kịch mà ..
_ Thôi nếu Uyên ko ngại thì để Dũng chở cho nha dc ko Uyên ,khỏi mắc công Kha .. Uyên đồng ý nha ………..- Dũng vừa lên tiếng thì tôi thấy trên môi của con Uyên cười nhếch mép con này bó chi luôn..
_ Uh mày đi với Dũng đi , tao về nha…….- tôi biết con Uyên sẽ ko qua xe Dũng vì nó sẽ còn đóng kịch thêm vài cảnh nữa nên tôi mới nhanh chóng đẩy nó xuống xe rồi phóng đi mất …
Tôi đi mà còn nghe tiếng chửi của nó vọng lại , con nhỏ này đúng là đóng kịch khéo thật vừa đánh vừa xoa , một đằng thì lạnh lùng ko nói chuyện với Dũng đẳng khác thì tạo cơ hội đi riêng với Dũng bó chi với nó rồi . Về đến nhà tôi thấy tin nhắn của nó chỉ có một chữ “ thanks” bấy nhiêu đó tôi cũng có thể hiểu dc là nó rất bằng lòng với những kết quả mà nó đang có .
Tính rủ nó về nhà chơi nhưng ko ngờ nó bị Dũng dụ dỗ rồi hix ko có ai choi với tôi hết rồi . Ko có gì làm tôi lết thết lên mạng vào blog của mấy đứa bạn cũ coi có tin tức gì hay ko , dạo gần chục cái blog tôi chợt thấy nhớ da diết cái hồi học cấp ba . Nhìn lại những tấm hình tôi chụp cùng với cả lớp , cùng con Uyên con Linh và có cả hắn tôi thấy sao bồi hồi quá . Gương mặt hắn làm cho ngta thấy thật ấm áp dù đó là một con người rất vô tình ……..
Lâu lắm rồi từ khi hắn ra đi tôi rất ít chat chit với bạn bè , tôi đổi nick mới , xóa blog tôi ko muốn nhớ về những kỉ niệm trước đây , hôm nay vào lại nick cũ tôi chợt cảm thấy nhớ hắn da diết, nhớ lắm chứ có lẽ suốt cuộc đời này tôi cũng ko thể quên dc hắn . Đang suy nghĩ miên man thì tôi chợt thấy blog của Vân , hôm nay con Linh có blog của con Vân àh sao tôi lại ko để ý thế . Vội vàng tôi click chuột vào thì trong blog của con Vân tôi chỉ thấy toàn hình của nó , con này xí xoạn ghê học ko lo toàn là chụp hình ……mà nó chụp chung với nhiều bạn bè lắm trông rất vui vẻ…….
.Tôi định tắt đi thì một tấm hình làm cho tôi ko tin vào mắt mình nữa …, Hắn của tôi đang tay trong tay với Vân chụp hình với nhau , Vân nép sát vào hắn một cách tình tứ lắm …… tôi ru lên, tôi điên mất thôi thế mà bao nhiêu năm nay tôi cứ nghĩ về hắn , vẫn yêu hắn một cách điên dại nhưng tôi nhận dc gì ngoài nỗi đau….. Vậy mà hắn nói tôi hãy chờ hắn về hắn sẽ giải thích mọi chuyện với tôi ……… thế nhưng bây giờ hắn đang tay trong tay với ng khác rồi … Đôi tay tôi từng nắm , bờ vai tôi từng dựa , hơi thở ấm áp một thời làm tôi say mê bây giờ lại dành cho ng khác – người luôn làm tổn thương tôi .
Sao hắn lại có thể làm như thế với tôi chứ , thì ra bấy lâu nay chỉ có tôi là một thằng khùng đi chờ đợi trong vô vọng ….. có lẽ tôi đã bị định sẵn là ko thể có tình yêu rồi và cuộc đời tôi chỉ là sự chờ đợi trong vô vọng . Tôi ko muốn phải sống như thế này nữa , tôi yêu hắn phải nói là hơn cả sinh mạng của tôi thế mà hắn lại bỏ tôi lại ra đi ko một lời giải thích , hắn bây giờ còn đang vui vẻ bên người khác còn tôi thì cô đơn và lạnh lẽo ……….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui