_ He he đúng đó vì Kha đáng yêu mà , Kha từng nghĩ sẽ yêu mãi một ng nhưng tự nhiên nghĩ lại thấy nhảm quá … ngta ko xứng đáng mà hình như Tùng còn nhớ ng đó hả còn Kha thì ko muốn nhớ nữa hì hì ……..anh Phong đưa em về nha , em có hẹn với con Uyên rồi tới trễ nó ko tha cho em … – tôi nuốt nước mắt vào lòng mà cười với Phong .
_ Ò ò eh Tùng mày về nhà nghỉ chút đi tối tao với mày tâm sự dc ko ? Giờ để tao đưa Kha về ………….- anh Phong lôi tay tôi đi ko quên từ biệt hắn ..
Đi với Phong mà trong lòng tôi chết lặng , hắn đã về thật sao lúc nãy là hắn của tôi hả … Sao tôi lại nói những lời như thế với hắn , sao hắn lại thắm thiết với Vân thế ? Tôi điên rồi , hu hu Kha ơi mày bình tĩnh đi , lúc nãy mày ko thấy sao ng ta ko cần mày thì ra bao nhiêu năm nay mà chờ đợi vô ích rồi mày còn trách ai thế ………
Mày làm gì thế sau này mày còn gặp con ng đó nhiều lắm ko lẽ mỗi lần gặp là mày lại khóc hả ……. Tim của mày mệt rồi đúng ko ? để cho nó nghỉ đi đừng quan tâm đến ai nữa kể cả ……….. nhưng mày ko làm dc hả sao mày vô dụng thế mày yêu ngu ngốc thật mày là một thằng bệnh hoạn ngu ngốc ………..
Trời ôi tôi nhớ hắn quá gặp lại hắn tôi càng yêu hơn , Tùng ơi sao anh lạnh lùng quá thế , anh làm sao thế anh ko thấy tim em chết hết vì anh rồi sao hức hức …. Anh ơi , anh có nghe em gọi ko ? anh ơi , sao anh lại như thế em vẫn là bé yêu của anh mà ……. Lúc em đi anh cũng ko quay sang nhìn em , anh chán ghét em lắm hả .. anh ơi nhưng em vẫn mãi yêu anh …….. Tùng ơi anh nghe em nói ko ? Em là gì trong lòng anh cho em biết đi anh , làm ơn đừng nhìn em lạnh lùng nhu thế …………..
Gió thổi mạnh quá , gió lạnh hay là trong lòng tôi lạnh