Chap15: Tôiyêucậu!
Author: Heovẫncònđẹp :)))
*Ầm ầm* *Đá cửa* Đạp cửa*
- Mở cửa ra coi, ghệ ới~! // Ý là nảy giờ cô và Minh Triết thực hiện hủ tục nhận ra nhau và trò chuyện cùng nhau quá lâu :)) Nên Hoàng Huy bên ngoài kia ,sắp bùng cháy đến nơi.... TvT
Hết hồn! Minh Triết xỏ váy xỏ vớ vào người, đội tóc giả lên rồi nhét hai trái cam vào :))) Vậy đó, cậu lại trở thành người phụ nữa hoàn hảo!!
Hun gió, rồi lắc đít tạm biệt nhau :> Cậu mở cửa và.... ~~ vèo
~~Nếu thế giới chưa ai thấy được tốc độ ánh sáng thì xin thưa ... Nguyễn Hoàng Huy anh đây xin thay thế ngôi vị đó :))) Vừa lúc nãy, chỉ là một cái bóng trắng xèo qua mắt anh và mất tiêu một cách vi diệu =v= Lời của một thanh niên, luôn bị ảo giác chia sẻ :)
- Cái gì vậy ?!! Bệnh viện gì đây... Có ma à...!?Không được, mau làm thủ tục xuất viện !! Bệnh nhân này, sẽ chính tay tôi chăm sóc
~~_______________________
Lo cho an nguy của cô, cùng với nỗi sợ hãi ngàn thu của anh, nên bây giờ cô phải bỏ viện để về nhà :))) Mà không biết nên vui hay buồn vì...chính anh sẽ là người chăm sóc cho cô :)
Nằm trên giường, cô mò mẫm cái đồ mót ti vi, không chú ý đến người đàn con trai đang lặn lội trong bếp nấu đồ ăn :v
* Bộp bộp * ___ * Rớt chén, bể tô, dao rớt *
Thiệt lòng là nói cô nằm coi TV cho vui thôi chớ thâm tâm cô đang lo cho anh muốn chết =v= hoặc nói trắng ra là từ sáng đến giờ, trong bụng cô vẫn đang mở club trong đó TvT
Anh nói anh sẽ nấu cho cô một tô cháo thật ngon, thật bổ, thật đặc biệt :))) Nghe anh nói, sao mà cô muốn khóc vì sung sướng ghê cơ ._.
- Con cá kia, mày đứng im!!! ; Bầm bầm thịt này !! ; Cà rốt, khoai mỡ, mù tạt, sốt mayone nè :))) Dô hết ....
~Tắt TV :v Và thở dài trong đau khổ ...
Ụa, nãy giờ cũng gần 3 tiếng rồi đấy :v Cô có nên vào đó và khuyên anh bỏ cuộc không ?!
- Hoàng Huy !!! * la to *
- Sao ghệ ?!
- Có cần gọi điện kêu người đem đồ ăn đến không ._.
- Không! Xong rồi :)))
Dứt lời, anh liền chạy đến đỡ cô ra bàn ăn !
Ngồi vào ghế, cô đưa mắt nhìn vật thể trước mặt :) Hồi lâu, rồi mỉm cười hỏi anh...
- Đây là thức ăn cho ki ki nhà mình hả ?!
- Có đâu, của ghệ đó :D
*nuốt nước miếng *
Có cần cô viết một đoạn văn ngắn kể về sự phong phú của nồi cháo trước mắt không ?
- Hmm.... Cháo này, có cà rốt nguyên trái... kể cả rễ ; à... còn có mướp sắc để vỏ ; và còn có bột cà ri ..... mù tạt... và... mắm (O.O)
Anh nhìn cô và vui mừng, anh nghĩ rằng chắc cô đang xúc động
lắm đây. Vì sao :) Vì trong tủ lạnh, bao nhiêu thứ có thể ăn được, vô bụng được, anh liền quăng vào nồi ... Theo anh, một nồi cháo bỗ dưỡng là một nồi cháo có nhiều thứ trong đó ...
Ta nói, đàn ông quyến rũ nhất là đang nấu ăn :))) Và anh thì ...
- Đầu anh dính rau muống kìa ._.
__________________________
- Ghệ ơii !!! Cháo đã mua về rồi đây !!
~Vâng, sự việc là... Ban nãy, cô không chịu ăn, anh lại bắt ép cô ăn... thế rồi cô bảo anh ăn thử :)))
Nếm thử mùi vị của thiên tài, sau 3giây... anh đã đá nồi cháo ra khỏi nhà và tất tốc đi ra ngoài mua cháo đem về ăn :D 3tiếng đồng hồ vô dụng...
Ngon lành! Cô và anh cũng nhau ngồi mum mum tô cháo của bà sáu đầu làng bán... Ôi thần linh ơi~ Ngon bá cháy lunn ...
- Nè ! // Anh gấp cục phèo qua cho cô :))
- Oa~ Tốt quá ta, cảm ơn nha...
- Có gì đâu :)) Anh không ăn được phèo mà ...
- Định mệnh -.-
_____________________
Ăn xong, cô chuẩn bị đi tắm :))) nhưng trước đó đã có cuộc cãi vả ít có gây cấn ...
- Để anh vào tắm giúp cho ~OvO
~- Biến liền !!! Tự xử được....
- Nhưng mà ....~ *Rầm*
Ahihi ! Vậy đó :)) dạt sự biến thái của anh sang một bên, tắm xong, cô chập chững bước ra khỏi cửa với mái tóc ướt ướt quyến rũ mê người....
Anh đang bắt cái ghế trước nhà vệ sinh nảy giờ, đến lúc cô bước ra, anh chỉ biết toàn tập té ghế :))
- Ghệ đợi anh nha~ // Phủi đít, anh chạy đi tìm máy sấy với cây lược, rồi chạy đến bên cô. Ép cô ngồi xuống sofa và bắt đầu mở 'salon' :>
*Phù phù*
Tiếng máy sấy thổi vù vù, hòa vào hương thơm sun siu mà cô vừa mới gội :)) làm cho bạn Hoàng Huy muốn lên huyết áp :v
- Anh.... // Bất chợt ... cô mở lời...
- Hử ??
- Tại sao tôi lại cứu anh cơ chứ!!
- ......... // Nghe đến đây, Hoàng Huy nhe răng cười mỉm :D Còn gì nữa :> yêu người ta rồi còn bảo...
- Chúng ta... à không... hợp đồng chỉ còn lại 30 ngày nữa thôi đúng không ?
* Cạch *
Khó chịu! Anh đặt máy sấy xuống, rồi bất chợt bỏ đi... Tại sao! Tại sao lại nhắc chuyện hợp đồng cơ chứ !!? Không thể kéo dài 30ngày còn lại thành cả cuộc đời sao ?!
_______________________
Đêm xuống, anh dẫn cô lên sân thượng :) Bảo rằng, anh muốn ngắm trăng, ngắm sao gì đó :>
Ừm thì, cô cũng tào lao mà làm theo :D
Cả hai ngước lên bầu trời đêm nay :))) Xin thú thật rằng, bầu trời đen thui !!! Không có một ánh sao nào nhấp nháy -.- Vậy lấy cái conme gì ngắm với chả ngía...
Định quay qua chửi vào mặt anh thì, ~ vèo~ __SAOBĂNG__
Anh liền khiều khiều tôi, bảo rằng hãy ước nguyện!!!
Thế là, cô cùng anh siết các ngón tay lại với nhau, nhắm mắt và ước....
' Tôiướcrằng, rồimọichuyệnsẽổnđếnngàythứ 100'
Mở mắt ra! Ủa, anh ta đâu !
*ập* *ôm lấy*
- Ơ...!!!
- Anh biết đêm nay có sao băng! Thế nên anh đã ước rằng , 30 ngày cuối cùng có thể biến thành những năm đời còn lại của mình, và em sẽ mãi bên anh! Được không Minh Triết ? Tôi... Tôi yêu cậu !!!
__________________
Ốlele, truyệnsắpgâycấn, Minh Triết bản gốc sắpđượcquaylại nhiều hơn...
Cmtnhậnxétliềntaynha :333 ĐừngđểHeomấttinh thần ahh
~#Thân Heo#