Người ta nói rằng, cuộc sống không thể lường trước được điều gì và... quả thật đúng. Mới hôm nào anh và cô cùng nhau sống chung một mái nhà, cùng nhau ăn cơm chung vậy mà bây giờ tình hình đã thay đổi.
Biết không, anh thật sự rất giận, giận đến nỗi anh có thể giết cô bất cứ lúc nào, mặc cho cô đã từng cứu sống anh. Nhưng anh không thể làm điều đó, bởi một lẽ nào đó...
Nghĩ đến việc 2tháng qua, anh đã sống chung, ngủ chung với một cô gái... anh đây đã ớn lạnh cả người. Không phải vì anh không thích con gái mà chính là do cái căn bệnh ' Gay ' không cho phép đấy thôi! Nhưng điều quan trọng nhất vẫn là ' Cô lừa dối anh, cô đem tình yêu của anh làm trò đùa ' ...
Hôm đó, anh đuổi cô ra khỏi nhà và mắng nhiếc lấy cô để bảm đảm rằng cô sẽ không xuất hiện trước mặt anh một lần nào nữa! Đừng để anh thấy con người giả dối ấy nữa.
__________________________
6g30 sáng
' Ínòn ~ Ínòn '
Tiếng chuông cửa reo lên, anh hững hờ,mệt nhọc, lê đôi chân của mình bước ra mở cửa. Anh mệt lắm! Đêm qua, vì cái con người đó mà anh suy nghĩ rất nhiều, thật sự nghĩ lại thì anh thấy chuyện đó không đáng.
Quay lại hiện tại, anh với tay mở cửa ra và... Anh thấy người con trai với khuôn mặt quen thuộc!
- Chào anh :)))
Giọng nói nam tính ngày nào phát lên, khiến anh hoảng hốt! Tin được không ?
- Cô còn dám quay lại ? // Đưa đôi mắt lạnh nhạt nhìn lấy người đối diện, đừng để anh phải làm những hành động quá đáng đến khi vào tù.
- Tôi chính là Minh Triết thật. Hợp đồng vẫn chưa hết mà, đúng không? // Cuối cùng cũng xuất hiện, người con trai sống ẩn bên Mĩ suốt 2tháng qua- Vương Minh Triết.
- Tôi tin được à !?
- Có cần tôi phải lột hết đồ ra cho anh ngắm không :))) Dù sao từ ngày gặp đầu tiên, của quý trên người yôi cũng bị anh nhìn trọn gói hết rồi! // Hay hay :> Con người khờ dại hay quên khóa cửa nhà lúc xưa khi qua Mĩ nay đã trả lời khôn ngoan đến vậy rồi sao :>
Anh nhìn lấy cậu, hai mắt sắp rớt đến nơi rồi! Thôi thì, để cậu tự nguyện bước vào nhà vậy!
___________________
Bắt đầu từ hôm nay, Minh Triết cậu chính thức thực hiện cái hợp đồng ' quỷ chó ' của anh!
Cậu vào phòng của chị mình lúc trước, dọn đồ và vật dụng cá nhân vào tủ. Hết sức tự nhiên, mặc cho Hoàng Huy bên ngoài vẫn còn trong tình trạng hôn mê bất tỉnh :>
Tội anh, cậu mới chạy tới lay lay cái vai của anh :
- Nè nè, còn sống không đó! Ăn sáng chưa? Tôi nấu :>
Cậu thì hồn nhiên như điên, mà anh thì quăng một cục bơ to đùng vào mặt cậu rồi cũng dỏanh đít bỏ đi vào phòng. Coi thường nhau à -.-
_______________________
Cậu bên ngoài, cũng bắt đầu xì xào làm bếp! Cậu định làm món ốp la cho anh :> Nhưng tưởng chừng rất dễ ai ngờ nó không được dễ như tưởng ._.
Bỏ dầu vào chảo :> Đổ trứng vào chiên, xào qua xào lại :)) Bất ngờ thay, cái trứng nát bấy... Cậu nhớ rằng, Khánh Tâm có chỉ cậu, thấy trứng nó vàng vàng là lấy ra được, nhưng chả hiểu cậu tiếp thu kiểu nào mà trứng không vàng mà thành nâu đen mất rồi ! Đợi gần 10s suy ngẫm, cậu mới biết :> Khét rồi mọi người ạ !
- Tôi đi diễn, cậu tự mà đi ra ngoài ăn một mình ! // Má ơi hết hồn =~= Nảy giờ, anh đứng sau cậu, vậy mà cậu không hay. Giọng nói phát lên một cái, Minh Triết cậu chỉ muốn rung tay lẩy bẩy....
- Ăn sáng rồi hẵn đi :3
- Cảm ơn, cứ để dành phần đó cho ki ki ăn dùm !
Định mệnh -.- Anh coi thường cậu nữa! Bộ nhà ngươi tưởng Minh Triết này chỉ có đủ trình độ để nấu cho chó ăn à !
__________________________
Ở nhà :))) Cậu đợi anh từ sáng cho tới trưa, từ trưa cho tới chiều, từ chiều cho tới nguyên khu xóm tắt đèn đi ngủ cả rồi! Ủa, bộ anh không định về nhà luôn à :>
' Ín òn~ Ínòn '
Tiếng chuông cửa vang lên, cậu dẹp cái đt cùng trò chơi 2048 sang một bên, rồi chạy ra mở cửa!
Rồi bỗng nguyên một vật thể nặng chịch đè lên người cậu, xung quanh thum thủm mùi cồn ! :))) Hoàng Huy anh uống rượu...
Kéo lê cái xác của anh lên giwường, cậu lấy tay nhẹ nhàng vã mạnh bạo vào má anh, với ý tốt là mong anh tỉnh lại:
- Hoàng Huy !!! Anh có sao không!
Cũng nhờ phước lành của cậu, anh mới mở mắt ra, nhìn lấy cậu đắm đuối.
- Anh tỉnh rồi hả! Có sao không !
- Minh Triết! Sao cậu lại lừa dối tôi ! Sao lại chơi đùa với tình cảm của tôi chớ! Đừng bỏ đi !
Nói rồi, anh cũng bất tỉnh nhân sự! Để lại cậu con trai, cười như điên :>
- Cái loại người này ngu đến vậy sao :))) Anh yêu chị tôi như thế cơ mà :)))
___________________________
Lau rửa người cho anh, cậu cũng bắt đầu quay về phòng của minh, cầm điện thoại lướt danh bạ và bấm gọi cho ' Chị cứt ♥'
- Alo ! Cứtổnchưacứt :))
- HoàngHuythếnàorồi !!! ...
- Khùngvừathôibà -.- Tôihỏibà, thìbàđihỏichađó! Tómlạilàthằngđó, tôisẽchonótìmthấyđượcbảnthâncủa nó thậtsựmuốngì !
- Nè, màyđịnhlàmgì ?
- Báibai, bênMỹvuivẻ ! Điệnlạisau ~ Yêucức ♥