Anh Mở Đường, Em Yểm Trợ (Thả Dây Dài, Câu Đại Thần)

"Sư phụ, Em... Em thích anh, em có thể ở bên anh được không?"

Bang chủ đại nhân đang bình tĩnh đưa xe vào bãi bỗng va chạm mạnh với chiếc
xe bên cạnh. Bánh bao còn đang kinh hoảng, anh đã thản nhiên lấy giấy
nhớ tiện lợi ra, để lại số điện thoại của mình trước cửa kính chắn gió. Lúc làm việc này biểu hiện của Bang chủ đại nhân vẫn rất trấn định, mãi cho đến khi Bánh bao tưởng anh không nghe được lời thổ lộ, anh mới mở miệng: " Tiểu Mộc, anh cảm thấy chúng ta nên nói rõ với nhau."

Khi đó là chín giờ rưỡi, Bang chủ đại nhân ba mươi mốt tuổi cố ra vẻ bình tĩnh đối mặt với lời tỏ tình của một cô gái ngây ngô học năm nhất. Anh cố gắng hồi tưởng, còn có thể mơ hồ nhớ lúc mình học trung học cơ sở từng thầm thương trộm nhớ hoa khôi của trường. Bao nhiêu năm trôi qua rồi, những thứ đã nguội lạnh e là không chỉ có thời gian.

"Nhóc thích anh ở điểm gì Tiểu Mộc?" Anh cố gắng nói năng thật ôn hòa, thật kỳ là, có lẽ có rất nhiều người đàn ông đối mặt với lời thổ lộ như vậy sẽ mừng thầm trong lòng, ít nhất đây cũng là lời khẳng định cho sức hút của bản thân. Nhưng Bang chủ đại nhân chỉ cảm thấy không thực tế, anh không cần dùng lời tỏ tình của phụ nữ để khẳng định sức hấp dẫn của mình —— Phụ nữ thổ lộ với anh nhiều lắm, thậm chí có người còn uy hiếp anh trên giường nếu không cưới sẽ đi tố cáo anh cưỡng hiếp.

Nhưng những người phụ nữ đó đều chán nản, cuối cùng tự từ bỏ mục đích, tìm
đại một nơi nào đó để nương tựa. Nên Bang chủ đại nhân có thể ứng phó
rất tự nhiên, thậm chí khi Hà Phỉ dọa tố cáo anh cưỡng hiếp anh còn có
thể trấn tĩnh tự nhiên dặn con vịt đừng quên chỉ huy thành chiến chiều
hôm sau.

Mà nay khi anh đối mặt với cô bé mười chín tuổi này, anh lại rất cẩn thận để ý từng câu từng chữ: "Cô bé ngốc, anh đã ba mươi
mốt tuổi rồi mà nhóc mới học năm nhất. Nhóc còn chưa nhìn thấu thế giới, chút rung động này không thể gọi là thích đâu?"

"Nhưng em…em
thật lòng.." Bánh bao muốn tranh cãi, nhưng đứng trước mặt anh tốc độ
đường truyền của cô giảm xuống 8000 ms, tất cả trình tự vận hành đều xảy ra lỗi, sau đó CPU xử lý quá nhiều, đứng máy luôn.

"Tiểu Mộc,
nhóc hiểu anh được bao nhiêu? Nhóc chỉ nhìn thấy Hoang Hỏa trong Thiên
Hạ thôi. Không sai, lúc này nhóc cảm thấy anh rất tốt. Vì nhóc không
biết nhiều về tương lai của hai chúng ta, vì thế yêu cầu cũng không
nhiều. Nhưng chờ một ngày nào đó, nhóc trưởng thành rồi, sau đó nhóc sẽ
phát hiện chung quanh có rất nhiều người tốt hơn anh thì sao? Hoặc là
một ngày nào đó chúng ta thật sự ở bên nhau rồi, đêm hôm khuya khoắt
nhóc phải ôm con lôi anh ra khỏi giường của người phụ nữ khác, nhóc còn
cảm thấy anh tốt không?" Ngoài bãi đỗ xe tiểu khu là bồn hoa, ánh đèn
đường mờ tối, anh đứng trước mặt cô, giọng điệu vẫn bình thản như mọi
khi: "Cho dù anh tin nhóc thật sự thích anh, hơn nữa chút tình cảm này
vẫn có thể giữ vững suốt nhiều năm không thay đổi. Nhưng lập trường của
nhóc sẽ thay đổi, những gì nhóc muốn cũng không giống với hiện tại. Hiện tại anh chỉ cần mang nhóc đi phó bản, giúp nhóc đánh một bộ trang bị
nhóc đã vui vẻ, cảm động lắm rồi. Nhưng nếu chúng ta thật sự ở bên nhau, tất cả những việc này đều biến thành đương nhiên nhóc sẽ phát hiện chỉ
có thế thì hoàn toàn không đủ."

Cô gục đầu đứng trước mặt anh, kỳ thật cô đã dự đoán được kết quả này vô số lần, nhưng cô phát hiện mìnnh vẫn đau lòng như cũ: "Sư phụ, vì Tiểu Mộc không tốt sao?"

Anh
mỉm cười xoa đầu cô: " Ngốc à, vấn đề không phải ở đó, nếu việc này xảy
ra vào mười năm trước, không, chỉ khoảng năm năm trước anh sẽ cố gắng
thử một lần. Bây giờ khoảng cách mười hai năm có vẻ không lớn lắm, nhưng chờ nhóc ba mươi tám tuổi sư phụ đã năm mươi rồi." Cô thủy chung vẫn
không ngẩng đầu lên nhìn anh, anh cũng không miễn cưỡng. Lúc đưa ra câu
trả lời này anh không hề xét đến mong muốn của mình, anh chỉ suy nghĩ từ góc độ của một người trưởng thành, cảm thấy đây là hành động đúng đắn,
mình nên làm như vậy: "Hơn nữa ngay cả bản thân anh hiện tại cũng không
nắm chắc được tương lại, nhóc cũng không hiểu cách sống của anh, anh
không tin có người phụ nữa nào có thể chịu đựng nổi hoặc là... hoặc là
thay đổi được anh. Chờ có một ngày nhóc ở nhà lao tâm lao lực vì gia

đình và con cái, mà chồng mình thì một tháng chỉ thấy mặt được mấy ngày, nhóc sẽ hận anh."

"Anh không muốn nhóc hận anh đâu Tiểu Mộc, "
tay anh khoác lên vai cô, dùng giọng điệu cực kỳ dịu dàng nói: "Hiện tại nhóc cảm thấy thích, chẳng qua là vì nhóc chưa lớn, còn chưa đủ trưởng
thành. Sau này lớn rồi, nhóc sẽ thấy loại cảm giác này kỳ thật rất buồn
cười." Anh đưa tay ra: "Đến đây, anh đưa nhóc về trường học."


đưa tay cầm lấy tay anh. Khi nhiệt độ từ đầu ngón tay, lòng bàn tay
truyền đến, Bang chủ đại nhân bỗng thấy hơi bối rối. Anh không định nắm
tay, lại quên phải giữ khoảng cách.

Gió đêm tháng năm lành lạnh
thổi, con đường ở ngoại ô mới im ắng làm sao, anh nắm tay cô đi qua cầu
vượt, dưới bóng rừng thăm thẳm đại học A có vẻ càng thêm trầm lặng.

"Trở về đi." Vẫn dùng giọng điệu nhẹ nhàng như cũ, cô vẫn rũ đầu xuống không để anh nhìn thấy biểu tình của mình. Anh khẽ nâng tay trái, cầm lấy cổ
tay cô, tay phải khẽ giãy ra khỏi bàn tay của cô. Khi đầu ngón tay xẹt
qua trong lòng bàn tay, Bang chủ đại nhân đột nhiên cảm thấy trống rỗng, anh chỉ có thể dùng giọng điệu dịu dàng hơn lặp lại lời nói mới rồi:
"Trở về đi thôi."

Kỳ thật Yến Khâu Lôi Trạch hay Hải Thiên Đoạn Nhai
đều không phải điểm cuối của đất hoang. Đêm nay, Thù Tiểu Mộc cảm thấy
này cánh cổng đại học A mới là điểm tận cùng chân chính.

Ba tấm ảnh
chụp được Bang chủ đại nhân đăng lên, lấy danh nghĩa Thù Tiểu Mộc —— anh biết mật mã tài khoản của Thù Tiểu Mộc. Phản ứng về tấm ảnh quả nhiên
lấn át hết đống ảnh chụp nghệ thuật, tuy rằng đăng trễ hơn những tấm
khác, nhưng không ảnh hưởng đến tốc độ thăng hạng của nó. Vô số người
viết tin nhắn khen ngợi bộ giáp Hoang hỏa trong ảnh của Bánh bao. Mà
phái Hoang Hỏa là nghề nghiệp của Bang chủ đại nhân trong trò chơi, lời
đồn đãi tựa hồ đã có chỗ châm ngòi.

Những thứ càng được chú ý thì thị phi cũng càng nhiều. Giống như Tấn Giang, Hồng Tụ nơi quy tụ đông
đảo những người viết văn, có lẽ vì bấm phím quá dễ dàng chẳng cần ai
giới thiệu. Hoặc là do góc độ, quan điểm mỗi người khác nhau, dù sao mấy tấm ảnh này còn chưa xác định được có đạt vị trí đứng đầu không đã tích cóp được vô số oán niệm.

Thù Tiểu Mộc thường xuyên xem bình luận dưới tấm ảnh, người ta thường nói vừa đánh vừa xoa, cô cảm thấy mình
đúng là không ngừng được cho kẹo, rồi lại không ngừng bị người ta tát
đến sưng mặt.

Sau đó không biết ai đồn đại, xác nhận chiến sĩ
Hoang Hỏa kia thật sự là Bang chủ đại nhân ngoài đời thì cuộc khẩu chiến chính thức bùng nổ.

Thù Tiểu Mộc có tính là kẻ thứ ba không?

Kỳ thật từ góc độ trên mạng mà nói, cô rõ ràng là kẻ thứ ba, bởi vì sự
xuất hiện của cô đã khiến một người phụ nữ khác bất hạnh. Mà người phụ
nữ này lại là người vợ danh chính ngôn thuận được Bang chủ đại nhân lấy
về trên mạng. Trong thế giới ảo sự thật chỉ là mây bay, nên chỉ riêng
điểm này đã đủ một khiến Tiểu Mộc thành mục tiêu chỉ trích của cả nghìn

người.

Huống chi Tiểu Mộc còn chiếm cứ vị trí thứ nhất trên bảng tài
phú một thời gian dài, mỗi ngày còn lên YY ca hát dụ dỗ đàn ông, còn...
Còn lẳng lơ như thế?

Những lời mắng mỏ dưới ảnh không ngừng tăng
trưởng, ngay cả hỏa lực của Tử Điệp cũng không đấu lại miềng mồm đám
người này, càng ngày càng nhiều diễn viên quần chúng không rõ chân tướng nhảy vào xem cuộc chiến, sau đó các cô luôn ra vẻ chính nghĩa, máu nóng sôi trào, hô hào đả đảo hồ ly tinh.

Lúc mới bắt đầu mọi người
chỉ tranh cãi qua lại, Tiểu Lục cũng chỉ âm thầm theo dõi cuộc chiến,
không lên tiếng. Mà chiến tranh càng về sau, khi Bang chủ đại nhân luôn
luôn bảo vệ đồ đề đã lựa chọn giải pháp trầm mặc thì trận khẩu chiến
càng lúc càng quyết liệt.

Thật ra bị mắng cũng có điểm tốt, dù
nhiều người cho rằng đang thi Miss, ba tấm ảnh này ngay cả mặt cũng
không rõ thì làm sao giựt giải. Nhưng sau khi kết thúc một tháng bình
chọn, tác phẩm vẫn đạt được giải nhất như cũ, lý do nhà phát hành đưa ra rất đường hoàng: tác phẩm này rất được chú ý.

Mặc dù mọi người
đầy một bụng căm giận nhưng tác phẩm này quả thật là tác phẩm nổi tiếng
nhất, mặc kệ sự thật đa số người vào chuyên mục đều để mắng kẻ thứ ba.

Kể từ đó, Bánh bao im thin thít càng có vẻ thâm trầm đầy rẫy tâm cơ, hóa
ra cô mặc cho người ta chửi mắng ngoại trừ lý do chột dạ còn để mượn đà“ nổi tiếng”.

Vòng nguyệt quế của cuộc thi bị Thù Tiểu Mộc hái đi, hôm đó nhân vật nữ thích khách của cô chỉ có đứng khu an toàn mới không bị đồ sát. Phần thưởng nhanh chóng được gửi vào hòm thư, thời hạn có
hiệu lực là ba tháng. Cô lẳng lặng nhìn đống phần thưởng kia, ID Thù
Tiểu Mộc cũng được quảng cáo rộng rãi. Ba tấm ảnh thì được treo ngay
trang chủ Thiên Hạ, Hoang Hỏa và nữ thích khách vẫn nhìn nhau mỉm cười
như cũ, lặng im ngóng nhìn như ẩn chứa tất cả lưu luyến triền miên.

Mà người trong ảnh đã hoàn toàn thay đổi.

Thù Tiểu Mộc cảm thấy rất hối hận, cô đã thắng cuộc thi nhưng không thể vô
tư ở bên anh được nữa. GM, nếu ngày mai tỉnh lại, thời gian quay ngược,
không có lời tỏ tình vớ vẩn đó, không có những bức ảnh, không có vòng
nguyệt quế này thì thật tốt biết bao.

Đáng tiếc thời gian không
thể trở lại, người đứng sau nó cũng không cách nào sửa đổi. Đó là lãnh
địa mà hacker số một hay lập trình viên thiên tài cũng không thể xâm
phạm.

[Thượng Thư thế lực] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên: Ông Thánh, hôm nay tổ chức đánh Mộc Thần phải không? Phỏng chừng hoạt
động ở Hoàng Tuyền cũng sắp tổ chức, Hồng Sắc Phong Viêm đưa tới bốn

người mà chẳng có người nào lên tới cấp 60.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ông xã, đi chiến trường với em đi.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Con vịt, ông tổ chức đi. Tui dẫn Tiểu Lục đi chiến trường.

[ Bang hội ] Vó Ngựa Điên Cuồng: Lão đại, ông trọng sắc khinh bạn nha.

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: Hôn quân nha, hôn quân! [ Đập bàn ] Bé Tiểu Mộc đâu, đi ra quản giáo sư phụ nhóc đi!

Vốn là một câu đùa vui, Bang chủ đại nhân lại trả lời:

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Muốn quản giáo cũng do chị dâu cậu quản, không biết lớn nhỏ.

Kênh Bang hội im lặng một lát, chuyện Bánh bao và Tiểu Lục không hợp nhau
mọi người trong bang đều biết, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Bang chủ
đại nhân tỏ rõ lập trường như thế. Có người thử dò xét:

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: Khụ, sư phụ được bao nuôi bây giờ cũng muốn giành quyền độc lập sao?

Bang chủ đại nhân thản nhiên đáp trả:

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Có bữa tiệc nào mà không tàn, sớm muộn gì cũng phải tách ra thôi.

Mọi người không hiểu Thánh Kỵ Sĩ nói lời này là có ý gì, trong kênh bang
hội liền im lặng hồi lầu. Khi đó Bánh bao vừa được giải nhất cuộc thi
Miss, vừa có được danh hiệu phú ông Thiên Hạ, còn giữ chức Thượng Thư
của Mông Hồng Thiên Hạ, có thể nói là vô cùng nổi tiếng.

Bang chủ đại nhân cùng phu nhân đi chiến trường, đến chín giờ rưỡi Tiểu Lục đi
rửa mặt, chiến sĩ Hoang Hỏa đang nhìn đá truyền tống người đến người đi
mà chán chết. Con chuột khẽ di động đến bảng Bạn tốt, sau đó đánh một
cái ID, xem xét vị trí một nhân vật nào đó.

Giang Nam.

Cô ấy
vẫn còn ở chốn khắp nơi là hoa đào nở rộ đó sao. Là một người làm về
công nghệ thông tin Bang chủ đại nhân luôn rất nhạy cảm với các con số,
lại quên mất đây là lần thứ mấy mình xem vị trí của cô. Anh cũng không
hiểu sao mình lại chú ý đến cô như vậy, là vì lời tỏ tình kia?

Anh cảm thấy rất buồn cười, tình yêu của một cô bé có thể kéo dài được bao lâu?

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Tiểu Mộc.

Bên kia vẫn trả lời rất nhanh như cũ:

[ Thượng Thư thế lực] Thù Tiểu Mộc: Dạ đây.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Nhóc đổi chỗ với Chân Phạm, đi quản lý Hồng Tụ đường nhé.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Bên kia chỉ cần đi phó bản cấp thấp, dùng một
Thiên Cơ cấp cao thật quá lãng phí . Hơn nữa các em đều là con gái cũng
tiện nói chuyện với nhau hơn.

Chính anh cũng không biết mình đang giải thích hoặc là che dấu cái gì. Trong Mông Hồng Thiên Hạ những gì
anh nói đều là mệnh lệnh tuyệt đối, lúc này giải thích rõ ràng nguyên
nhân theo bản năng lại giống như đang chột dạ.


Đây... Là giáng chức sao? Hay là ngoài thăng trong hạ? Hoặc đơn giản là lưu đày?

Lần này bên kia im lặng rất lâu:

[ Thượng Thư thế lực] Thù Tiểu Mộc: Dạ.

Bang chủ đại nhân hơi bực bội, cô ấy luôn như thế, dịu ngoan thông minh. Có
gì không vừa ý đều giấu trong lòng, khiến cho mọi quyết định của mình
đều như thể đang bắt nạt con nít.

Những kẻ khét tiếng nói nhiều trong bang hôm nay đều im thin thít, một lát sau Hệ thống liền nêu lên:

[ Hệ thống ] Chân Phạm gia nhập thế lực.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Hai người bàn giao công việc đi.

[ Bang hội ] Chân Phạm: Ừm à. Tiểu Mộc, hiện tại Hồng Tụ đường có một
trăm linh hai người, sáu mươi bảy người dưới cấp ba mươi, cấp ba mươi
đến bốn mươi hai mươi mốt người, cấp bốn mươi đến năm mươi có chín
người. Ngoài ra còn có năm quản lý, cấp bậc khá cao, tự nguyện ở lại
bên kia. Anh sửa lại danh sách rồi phát trên kênh bang hội nhé.

[ Thượng Thư thế lực] Thù Tiểu Mộc: Dạ.

[ Bang hội ] Chân Phạm: Đồ trong quốc khố anh cũng liệt kê trong danh
sách luôn, giá cả thì em còn rõ ràng hơn anh nên anh không ghi chú, em
xem lại một chút. Ngoài ra trong bang người nào thiếu món trang bị gì
anh cũng liệt kê rõ để em tham khảo.

[ Thượng Thư thế lực] Thù Tiểu Mộc: Dạ.

[ Bang hội ] Chân Phạm: Hồng Tụ Dường không giống với Mông Hồng Thiên Hạ, nếu gặp được người nào thao tác tốt, nghề nghiệp hiếm có thì nên ưu
tiên bồi dưỡng, khi giao lại cho Tây Môn cũng nên lưu ý cho rõ ràng.

[ Thượng Thư thế lực] Thù Tiểu Mộc: Dạ.

[ Bang hội ] Chân Phạm: Dù sao cũng thuộc Mông Hồng Thiên Hạ cả, nếu em
cảm thấy Hồng Tụ đường không vui thì cứ quay lại Mông Hồng Thiên Hạ.
Nhưng sau khi rời khỏi bang, vị trí bang chủ tốt nhất nên nhường lại cho một ID phụ của mình, đồng thời chú ý động tĩnh trong bang kẻo các bang
phái khác thừa cơ tấn công. Mấy quản lý hiện tại của Hồng Tụ đường rất
đáng tin cậy, đều biết mật mã quốc khố, nhưng nếu có người bảo quên hỏi
lại em một lần nữa thì nhớ rõ nhất định phải lên YY xác định có đúng là
họ thật không.

...

Bang chủ đại nhân vẫn không nói gì, anh vẫn
theo dõi kênh bang hội, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy buồn bã.
Nhưng anh vẫn kiên trì với quyết định của mình, đối với cô mà nói rời đi một thời gian cũng là chuyện tốt.

Từ sau khi bọn họ quen biết
nhau, chưa có lúc nào cô ấy tách ra khỏi anh, phó bản anh kéo, chiến
trường cũng đi với anh, ngay cả nhiệm vụ hàng tuần cũng phải đợi anh
nhắc nhở mới chịu làm. Anh đột nhiên cảm thấy có lẽ lần xa nhau này
giống như cai sữa, sẽ khó chịu một thời gian, nhưng sau khi cảm giác khó chịu đó qua đi sẽ là một bắt đầu mới.

sssssssssssssss


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận