Diệp Dạ Hàn lời vừa dứt, lập tức các bảng xét nghiệm kia cũng được phát ra.
Rất nhanh chóng mọi người đều người đều nhận được.Nhìn hàng chữ trên đó mọi người ai cũng xì xầm. Đầu của Tống Nhã Phương quay cuồng, cô ta vừa thấy gì thế này? Sao lại có thể như vậy...
Cô ta..
Cô ta không phải con gái ruột của Tống Thành...
Mà là...
Con gái ruột của...
Kim Vọng...
Vì quá mức kinh ngạc, thậm chí là quá kinh hãi với sự thật này...cô ta rốt cuộc cũng hiểu tại sao mẹ lại luôn muốn cô đi chơi cùng Kim Vọng, cùng nhau ăn cơm...
Ông ta luôn nhìn cô cười, ánh mắt chứa chang một ánh sáng gì đó, và tay ông ta luôn sờ mặt cô, cô cho rằng ông ta.. Cho nên cô vô cùng căm ghét nhưng vì ông ta yêu thương mẹ và chính cô nên cô nhẫn nhịn... Và rốt cuộc bây giờ cô đã hiểu tại sao...
Cả hội trường đều bắt đầu xôn xao bàn tán. Các học viên đều đưa ánh mắt thương hại cho Tống Nhã Phương.
Nhưng cũng có người vui vẻ khi người khác gặp hoạ.
Tiêu Minh Đông thì chỉ ngẩn người tại chỗ không có phản ứng khác.
Diệp Dạ Hàn mỉm cười : " thêm một món quà nhỏ dành cho Kim tiểu thư đây... "
Dứt lời Diệp Dạ Hàn liền ấn chạy các tập dữ liệu. Tức thì các tấm hình ảnh với khuôn mặt của Tống Nhã Phương kèm theo thân thể loã lồ, hành động dung tục cực độ để diễn tả. Có thể nói mỗi tấm ảnh khác nhau sẽ là một chàng trai khác nhau.
" Đừng nói tôi cô ý xâm phạm...đăng những bức hình này là may mắn cho cô. Dám mướn người âm mưu hại em gái tôi? Cô đã cảm thấy mình sống đủ? Món quà cuối cùng cho cô. "
Một đoạn đối thoại được đăng tải, rõ ràng và đích thị giọng nói của Tống Nhã Phương còn có cả giọng của hai vị tiểu thư từng nổi như cồn một thời : Hồng Diễm Ngọc và Khương Tú Liên.
" Phương, cậu nên làm gì ả tiện nhân đó..."
" Giết. "
" Khá tàn nhẫn đó em yêu. "
" Vậy thì tìm người khiến cho cô ta trở thành đàn bà đi? "
" Được đó!"
" Ha ha ha. Quả là ý hay nếu như vậy cô ta không còn giành giựt với chúng ta nữa. "
" Còn có tên Tiêu Minh Đông vô dụng hiện tại cậu ta không còn giá trị nữa, dùng thêm lần này trực tiếp ném bỏ. "
" Em thật ác độc đó em yêu ạ! Với tư cách là bạn tình em anh chắc chắn vẫn còn giá trị lợi dụng chứ. "
" Tất nhiên, kì này tớ nhất định phải giành Trữ đại ca về, anh ấy chỉ là của tớ. Tiền tài, soái, và giỏi mọi mặt đều hơn hẳn những tên công tử vô dụng... "
... Sau đó là những tràn cười đầy ác độc.
Toàn bộ hội trường lần nữa kinh động. Hoá ra đây chính là bộ mặt thật của Tống Nhã Phương...
Bây giờ tất cả mọi người đều hiểu tại sao những người kia luôn giúp đỡ Diệp Bối Bối. Cho dù không cam lòng hay ghen tị bọn họ cũng không ngu ngốc đến nỗi chuốc hoạ vào thân.
Cũng như lời trong đoạn đối thoại đó. Khi một ai đó hết giá trị lợi dụng chính là đồ bỏ đi. Trên cái thương trường giành giật quyền thế này không tránh khỏi sự lợi dụng lẫn nhau...mấy ai sống bằng lương tâm, tình cảm.
Cho nên trong ván cờ này Tống Nhã Phương thua cuộc và cô ta đã học được một bài học thích đáng.
Trên khán đài Diệp Bối Bối cũng bị kinh sợ. Cô không ngờ Tống Nhã Phương lại hành động bẩn thỉu như vậy, đúng là mẹ nào con nấy.
" Ắt hẳn mọi người đã rõ sự thật, và từ những điều này tôi mong các phóng viên của toà soạn 'Á Đoản' ráng vặn óc suy nghĩ một chút. Tôi cùng em gái tôi đều có cùng một mẹ cùng một dòng máu của chủ Diệp gia cho nên hãy căng tai nghe cho rõ tôi nói. Ghi rõ từng chữ từng từ tôi nói hiện tại và những lời mà Trữ Tổng sắp nói. Tôi nuốn minh bạch sự việc này và cho toà soạn các người một cơ hội sửa sai vì dám mạo phạm gái tôi và đả thương em gái tôi. " Diệp Dạ Hàn lãnh đạm cảnh cáo.
Doãn Nhân cùng các phóng viên khác cũng không dám hó hé gì. Nhưng Doãn Nhân thật sự muốn tiếp tục chỉ tiếc rằng cậu ta mà dám tự ý quyết định nữa sẽ mất đi công việc này. Vì còn phải chăm sóc cho mẹ cậu ta không thể đánh mất công việc bản thân được.
" Như lời Diệp thiếu đã nói, tôi có lời cần nói, tôi kính mong các vị phóng viên ghi rõ từng từ từng chữ giúp tôi! Tôi Trữ Dật Thần tuyên bố cô Diệp Bối Bối là vị hôn thê là người con gái mà tôi yêu nhất. Cô ấy là người Trữ Dật Thần tôi đã chọn. " Anh dõng dạc tuyên bố đồng thời ôm chặt eo của Diệp Bối Bối. Anh thật muốn xé toát mắt của đám nam học viên nhìn chầm chầm vào cô nhất là tên Tiêu Minh Đông.
Diệp Bối Bối ngượng ngùng cuối mặt. Hội trường cũng tiếp tục xì xầm người thì ghen tị người thì ngưỡng mộ. Tiêu Minh Đông lại cảm thấy mình hít thở không thông nhất là khi nghe ba chữ " vị hôn thê".
" Trữ Tổng, ngài và Diệp tiểu thư làm thế nào quen biết ? Là do gia đình sắp đặt hay là do bản thân tìm được? Ngài và Diệp tiểu thư khi nào thì đính hôn. "
" Tôi và cô ấy quen biết nhau khá tình cờ trong một buổi tối ngoài công viên, và tôi cũng không hiểu được bản thân tôi đang làm những hành động khác với quy luật bản thân sau khi gặp cô ấy. Nhưng tôi biết bản thân tôi đã yêu, và tôi đã theo đuổi cô ấy hoàn toàn là do chính tôi nắm giữ không phải do sự sắp đặt gì. Tôi và cô ấy đã đính hôn vào mấy tháng trước. "
" Vậy ngài khi nào sẽ quyết định kết hôn? "
" Tôi sẽ chọn thời điểm thích hợp nhất để cầu hôn cô ấy. " Trữ Dật Thần mỉm cười hôn nhẹ lên trán cô trực tiếp ôm cô đi xuống anh không muốn tiếp tục để đám người đó nhìn vào cô nữa.
" Buổi phỏng vấn kết thúc. " Freb thấy cậu chủ đi xuống thức thời lên tiếng.
Một chữ kết thúc ôi nghe sao khác lạ. Sau cuộc phỏng vấn này cuộc sống mỗi người mỗi khác, mỗi người mỗi thay đổi.
Ngày mai những bài báo sẽ bán chạy khắp cả thành phố T, nhất định sẽ như vậy vì tin nóng sốt của hai đại gia tộc.
Và đặc biệt là sự thật về thân phận của Tống Nhã Phương.
Sau hôm nay, cuộc sống của Tống Nhã Phương sẽ thay đổi...
Việc làm này không phải do Diệp Dạ Hàn tàn nhẫn mà là luật nhân quả đáp trả. Hại người nhưng kết quả là hại mình...Kết quả này là do chính cô ả tự chuốt lấy...
:v mấy bạn đọc giả thân mến, không phải do Phi lười biếng mà thất hứa đâu mà là do con nhỏ thích hoạt động về đêm : )) Cho nên giờ con nhỏ mới đăng chương mới :3 ( cú đêm ಠ_ಠ )