Anh Nguyện Dung Túng, Cưng Chiều Em Hết Cả Đời

Kể từ ngày Diệp Bối Bối cùng Trữ Dật Thần xảy ra mối quan hệ mật thiết thì hai tháng đã trôi qua. Trữ Dật Nhu cùng Hạ Dương vẫn ngọt ngào như ngày nào, Quách Tử Ny thì có vẻ không ổn lắm nhưng cô nàng cũng không để cho Diệp Bối Bối lo lắng. Tiêu Minh Đông có vẻ đã thực sự từ bỏ được cô, những kẻ bất mãn với cô cũng chỉ dám âm thầm chỉ trỏ sau lưng, Ngôn Quang vẫn như thường, tiếp tục làm tản băng trôi trên sự háo sắc của các nữ học viên.
Học viên của Đằng gia, gia đình của các gia đình máu mặt đều sống yên bình lặng, chỉ có Tống gia là xảy ra biến cố, đột nhiên Tống Thành lại trở nên điên cuồng và liên tục sử dụng những món ăn, thức uống mà Phương Y Nhã chuẩn bị cho. Dường như ông thiếu đi một bữa lập tức cơn đau sẽ giày vò hành hạ ông đến khổ sở. Ông có từng hỏi vì sao mình lại trở nên như vậy, vì sao lại luôn cảm thấy mệt mỏi và đau khổ.
Nhưng câu trả lời mà Phương Y Nhã ban cho luôn là câu nói " Ông đã mệt mỏi, nên tôi đã tự mình xuống bếp, tự mình pha trà cho ông, tôi đã thêm cho ông một chút nguyên liệu giúp ông thêm thư giản và dễ chịu. "
Vì yêu nên ông vẫn luôn tin tưởng và sử dụng mọi thứ mà Phương Y Nhã chuẩn bị, rồi một tháng, hai tháng, quả là hiệu quả đã xuất hiện, chúng khiến ông trở nên thoải mái hơn, giảm căng thẳng giảm áp lực đặc biệt nó khiến ông cảm thấy cực kì hưng phấn.
Vì đã sa vào thuốc phiện nên nhu cầu dung lượng số lượng càng lúc càng tăng, số tiền ông ta có trong công ti, có trong ngân hàng toàn bộ đều giao cho Phương Y Nhã để cho bà ta xử lí trông coi, chỉ cần có thể cho ông ăn bà uống món ăn đặc biệt đó là được.
Ông ta cũng chẳng quan tâm điều gì nữa, dần dần bước vào sai trái, hợp tác với những công ti trái pháp luật, buôn bán hàng trắng ông ta làm tất cả chỉ để có tiền thao túng và mua nguyên liệu đặc biệt để thoả mãn bản thân.
Từ đó các mặt báo, các trang lớn đều là sự hiện diện của Tống Thành về các mối quan hệ với các công ti tình hữu nghị tuyên truyền.. nhìn thì như giúp người nghèo thật ra hoàn toàn là lừa gạt cướp của dân chúng chỉ để thoả mãn chính mình.
Tuy những sự việc này không anh hưởng gì nhiều đến các tập đoàn lớn nhưng lại ảnh hưởng cực kì lớn đến chất lượng cuộc sống của nhân dân, nhiều người vì mua cổ phiếu vì bị kẻ gian đánh tráo ngoài mặt là vô tội thật ra lại là những kẻ đọc ác lừa gạt khiến cho nhiều người phải bỏ mạng vì thuốc phiện vì cờ bạc vì nợ nầng.
" Bà nó à, nấu xong chưa, tôi đói lắm rồi, bà đấy nhớ cho nhiều hương vị vào. " Tống Thanh cầm lấy tờ báo dựa vào sô pha, nhìn khuôn mặt của ông thật sự chẳng khác gì như ông già bảy mươi mấy tuổi, đây chỉ là khi thiếu thuốc khi có ông khác hơn nhiều..
" rồi rồi, ông đợi chút sắp xong rồi. " Phương Y Nhã đáp sau đó nở nụ cười quỷ dị liên tục đổ thứ bột màu trắng lên dĩa thức ăn.
Khi bà ta đem ra cho Tống Thành, ông ta vui mừng hớn hả ăn lấy ăn để uống từng ngụm nước đến là sung sướng, hoàn toàn không để ý đến thứ bột đó là cái gì vì ông ta chỉ biết đó là hương vị tuyệt mỹ và nó làm cho ông thấy thích thú vô cùng.
Nhìn chồng ăn lấy ăn để, nụ cười dịu dàng rất nhanh liền biến mất, chỉ còn nụ cười giả tạo ánh mắt đầy phẫn hận, bà ta phải khiến cho người đàn ông này sống cũng không yên phải khiến cho ông ta trở nên quỵ luỵ, bà ta phải cướp hết số gia sản của đó, trả thù cho a Vọng, giành lại những thứ thuộc về bà ta, giết chết hai đứa con của tiện nhân Diệp Thiên Nhu và phải thành công gã con gái vào Trữ gia sau đó giành lấy toàn bộ tài sản của Trữ gia.
Những thứ đấy toàn bộ đều thuộc về bà ta, bà ta phải giành lấy hết thảy. Con tiện nhân Diệp Thiên Nhu cướp hết thảy mọi thứ của bà rồi thì không nói ấy vậy mà con tiện nhân đó lại sanh thêm hai tiểu tiện nhân ở đây tranh đoạt với Nhã Nhã của bà. Bà ta tuyệt không chấp nhận. Ánh mắt bà ta đầy phẫn hận và ngoan tuyệt. Tống Gia nhà các người bà phải hoàn toàn diệt trừ, trong mắt bà ta loé lên tia âm ngoan rất nhanh liền che giấu. Tay bà ta cầm lấy di động bấm số của Tống Phương Nhã.
" Nhã Nhã, mau về chúng ta nói chuyện. "
. . .
" Mẹ có chuyện cần bàn bạc với con "
. . .
" Đúng thế, chúng ta phải lập kế hoạch báo thù, chúng ta phải giành những gì chúng ta có. Nhã Nhã ngoan ngoãn về nhà chúng ta từ từ mà lên kế hoạch, bọn khốn đó nhất định sẽ phải trả giá thật đắt. "
- - - - - - - - - - - - - - - -
Diệp gia,
" Ba, tên khốn đó bây giờ xem ra đã không như trước nữa, hiện giờ cũng kết nhập với đám công ti đen rồi đây này. " Diệp Thiên Cẩn ném tờ báo lên mặt bàn. Trên tờ báo là ảnh hợp tác của Tống Thành với một công ti nào đó.
" Chuyện của ông ta không liên quan chúng ta, con quan tâm quá làm gì, ông ta phạm pháp thì chẳng liên quan đến ta ! " ông cụ Diệp hừ lạnh.
" Ba à, điều này không thể nói trước được, điều này cũng có thể gây bất lợi đến tổng bộ công ti chúng ta, chỉ sợ là gây bất lợi cho Bối Bối và a Hàn. " Diệp Thiên Cẩn giải thích.
" Cũng có lý, con báo cho a Hàn biết, kêu a Hàn cảnh giác, cũng nên gọi cho a Thần kêu thằng bé nên trông coi Bối Bối thật tốt, tin tức cũng nên báo với mọi người. Tuy hiện giờ Tống gia làm gì ta không biết nhưng có lẽ ông ta đã bắt đầu hành động, điều này đối với chúng ta, Trữ gia, Đằng gia hay Hạ gia cũng bất lợi, đặc biệt là an nguy của Bối Bối. "
" Vâng thưa ba, con lập tức báo cho a Hàn biết. "
" Ừ, ba về phòng nghỉ ngơi con đến công ti báo cho a Hàn đi. "
" Vâng. "
Đã đến lúc phải hành động, cho dù một hành động nhỏ cũng phải đề phòng! Vì hạnh phúc vì cuộc sống sau này..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui