" Tình hình của Tống gia như thế nào rồi hả? " Diệp Dạ Hàn để tay về phía sau ánh mắt băng lạnh phía ngoài cửa sổ, cảnh sắc tối đen mù mịt nhìn thật lạnh lẽo và đáng sợ.
" Thưa cậu chủ, đúng như ngài dự đoán quả thực Tống Thành có qua lại các công ti tình nghi là buôn bán bất hợp pháp, ngoài ra thuộc hạ có phái ám vệ theo dõi được hành tung của Phương Y Nhã bà ta giao dịch với một nhóm chuyên bán hàng trắng mua một số thuốc của họ dưới dạng bột, điều đặc biệt hơn là toàn bộ đều do Tống Thành sử dụng." Một gã đàn ông cúi người cung kính đáp.
"Ha, bảo sao lão già chết tiệt đó lại trở nên tham lam như vậy. Hoá ra là bị thao túng, thật là vô dụng." Diệp Dạ Hàn cười khẩy. Quả thật kể từ sự việc 15 năm trước kia thì tình cảm lẫn sự sùng bái của anh đối với ông ta đã bị bóp nát hết rồi.
"Được rồi, ngươi lui đi. " Anh phất tay ý bảo hãy đi ra ngoài.
" Nhưng mà.. cậu chủ.. " người đàn ông có chút dè dặt..
" còn có chuyện gì? "
" Thật ra ngoài hai chuyện đó, thuộc hạ còn phát hiện và nghe trộm được cuộc nói chuyện của mẹ con của Phương Y Nhã... "
" Tiếp tục. "
" Là như vậy.. Bà ta đưa một gói thuốc kích dục cho Tống Phương Nhã, kêu cô ta lén bỏ thuốc vào trong nước của tiểu thư và bà ta sẽ cài người đến làm nhục tiểu thư, bà ta còn nói nhờ những người quan hệ máu mặt hẹn Trữ tổng ra gặp mặt và khi đó Tống Phương Nhã cũng chớp lấy thời cơ bỏ thuốc Trữ tổng rồi từ đó mượn sự kiện cô ta thất thân kêu Trữ tổng chịu trách nhiệm và việc tiểu thư thất thân để cô ta thuận lợi bước vào Trữ gia, đặc biệt là thuận lợi và chia cắt quan hệ giữa hai nhà Diệp gia và Trữ gia. "
" Tốt lắm, tiếp tục theo sát bọn họ, tìm người báo cho Trữ tổng và những người khác ngày mai họp mặt tại đây. " Diệp Dạ Hàn lạnh lùng ra lệnh, sau đó cất bước ra ngoài.
" Vâng thưa cậu chủ. "
" À.. hãy gọi chú tôi tới nữa tuyệt đối đừng để ông ngoại tôi biết, ông đã già rồi không thể chịu được đả kích quá lớn." Diệp Dạ Hàn dặn dò.
" thuộc hạ xin nhận lệnh. " Nhận lệnh xong rất nhanh phía sau trở nên im ắng, người đàn ông kia đã hoàn toàn biến mất trong đêm đen. Diệp Dạ Hàn cũng lạnh lùng rời khỏi.
Nếu cả gan động đến gia đình anh, thì phải có gan gánh lấy hậu quả. Anh vĩnh viễn sẽ không hề nương tay, dù anh không ra tay thì cậu ta cũng sẽ ra tay anh tin tưởng người này có khi còn tàn nhẫn hơn anh rất nhiều.
- - - ◎▽◆△◎ - - -
Ngoại ô thành phố T, toàn bộ mộ người cũng đến đông đủ. Diệp Dạ Hàn mới chậm rãi mở miệng : " hôm nay gọi mọi người tới là có chuyện cần nói, và nó liên quan đến an nguy của Bối Bối và toàn bộ chúng ta. "
" A Hàn, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với Bối Bối. " Diệp Thiên Cẩn nóng nảy. Ở kế bên Trữ Dật Thần cũng sốt ruột không kém.
" Họ vẫn chưa hành động, nhưng ta phải đề phòng thật tốt. Hôm qua có thuộc hạ báo tin với con, rằng ở Tống gia có biến cố không nhỏ.. " Diệp Dạ Hàn nhàn nhạt đáp.
" Tôi có nghe qua, Tống Thành dạo gần đây như đổi tính ông ta liên tục hợp tác với những công ti, tập đoàn bất lương. " Đằng Tử Minh gật gù nói.
" Tên bác sĩ như cậu thì biết cái quái gì, suốt ngày trốn trong phòng phẫu thuật mổ xé những nội tạng, cậu lo làm công việc biến thái của cậu đi. " Hạ Dương xen mồm mỉa mai.
" Này, ông đây cũng biết theo dõi tình hình chính trị kinh tế nhé. " Đằng Tử Minh nâng mặt khiêu khích nhìn Hạ Dương kiểu như ' ông đây biết tất ' .
" Cậu.. "
" Thôi đi, chúng ta đang bàn chuyện đấy. " Diệp Thiên Cẩn nghiêm mặt nói.
Trưởng bối lên tiếng dù không muốn cũng phải im lặng, uy nghiêm của hai anh chàng trai này không bằng ông chú lăn lộn trên thương trường chục năm đâu. Diệp Thiên Cẩn uy nghiêm cỡ nào chứ hai anh không dám làm càn đâu.
" Tử Minh nói không sai, tuy ông ta hợp tác với những tên bất lương nhưng đều là do bị thao túng chứ không phải chính ông ta có lẽ cũng không biết. " Diệp Dạ Hàn cười khẩy.
" Thao túng? Vậy ai là đứng sau vụ này? " Trữ Dật Thần hỏi, anh luôn cảm thấy chuyện này rất lạ dù gì anh cũng có cảm giác nó có liên quan chung với cái chết của Kim Vọng.
" Chủ mưu chỉ có một, mẹ kế của tôi Tống phu nhân " khi Diệp Dạ Hàn nói đến chữ Tống phu nhân ánh mắt anh lạnh băng, giọng nói cũng càng âm trầm.
" Bà ta làm vậy thì được cái gì chứ? " Ngôn Quang nhướng mày, anh thật không hiểu, bà ta ngoan ngoãn ngồi trên chiếc ghế làm Tống phu nhân Tống thị không được sao, làm cái quái gì lại thích gây chuyện như vậy.
" Trả thù. Đúng không anh Hàn. " Trữ Dật Thần nhìn Diệp Dạ Hàn hỏi, nếu là nói đến Phương Y Nhã anh có thể hiểu vì sao Diệp Dạ Hàn có đề cập đến an nguy của tất cả bọn họ và đặc biệt là Bối Bối.
Anh biết rất rõ bà ta vì anh cũng từng điều tra lai được rằng bà ta rất ghét mẹ của cô, đã hãm hại mẹ của cô vì ghen tỵ sau đó cũng tìm cách hãm hại cô để giành hết tình thương của cô và anh Hàn cho con gái. Đặc biệt khi là khi biết được thân phận anh, ánh mắt bà ta nhìn anh không còn khinh thường hay gì mà lại có một loại hư vinh, và muốn nịnh nọt nhưng có lẽ không phải vậy bởi cái bà ta muốn nhất chính là tiền, người đàn bà này có thể vì tiền mà làm ra những chuyện vô nhân tính. Người đàn bà này lòng tham không đáy chỉ sợ nuốt chửng Tống thị không phải mục đích, mục đích chính của bà ta chính là tất cả bọn họ, bà ta muốn nuốt chửng toàn bộ tài sản của Trữ Thần, Diệp Lang, Hạ thị, Đằng Lâm, Ngôn thị. Có lẽ bà ta còn muốn trả thù hết thảy những việc làm của mọi người khi vạch mặt Tống Phương Nhã, làm cho con bà ta biến thành trò cười của thiên hạ.
" Không sai, bà ta làm vậy là muốn trả thù. " Diệp Dạ Hàn đầy tán thưởng nhìn về Trữ Dật Thần.
" Chuyện Kim Vọng chết là do Tống Thành làm. " Diệp Dạ Hàn mở miệng.
" Cái gì!? " mọi người cũng kinh ngạc, họ biết chuyện Kim Vọng chết có chuyện đáng nghi nhưng họ tuyệt không nghĩ người ra tay giết ông ta lại là Tống Thành.
" Không cần phải kinh ngạc, Tống Thành con người này tôi còn không hiểu rõ ông ta sao? Ông ta có thể vì người đàn bà đó mà giết người cũng như năm đó không ngần ngại ra tay mướn người ám sát mẹ tôi nhưng ông ta vĩnh viễn không biết người đàn bà đó cũng âm thầm mua đám sát thủ đó muốn giết luôn cả tôi. May mắn thay mẹ tôi và tôi đều chạy thoát được nhưng mẹ vì Bối Bối nên đã quay về, mẹ chỉ đưa cho tôi một tờ giấy và kêu tôi tháo đi cặp kính dày cộp trên mặt ra để có thể được bảo vệ chu toàn, chính vì vậy tôi được gặp lại cậu của tôi, ông tôi. Cho nên từ đây tôi cũng có thể đoán được bà ta mượn chuyện Tống Phương Nhã không phải con ruột của Tống Thành để tạo ra sự hiểu lầm để Tống Thành sinh hận giết chết Kim Vọng. Bà ta yêu Kim Vọng nhưng lòng tham cũng không đáy cho nên chỉ còn cách lựa chọn hi sinh Kim Vọng dùng đó là cái cớ trả thù cho ông ta và để Tống Thành sử dụng thuốc phiện để ông ta nghiện rồi từ đó mà thao túng ông ta. Nhưng trọng điểm cái bà ta muốn là trả thù tôi và Bối Bối, nuốt chửng các tài sản của chúng ta. Hôm qua thuộc hạ tôi báo cáo, bà ta cùng Tống Phương Nhã âm mưu bỏ thuốc Bối Bối sau đó cho người làm nhục con bé để cho Thần chán ghét Bối Bối về chuyện thất thân và đồng thời bà ta cũng nhờ người hẹn Thần ra để gặp mặt sau đó bỏ thuốc để Thần cùng Tống Phương Nhã xảy ra tình một đêm nhằm mục đích để gả Tống Phương Nhã vào Trữ gia từ đó bà ta sẽ có được kết quả mong muốn là Diệp gia cũng vì chuyện Thần ngoại tình huỷ hôn rồi tạo nên mâu thuẫn giữa hai nhà để dễ dàng thâu tóm chúng ta. " Diệp Dạ Hàn càng nói giọng nói càng đè nén, anh rất tức giận, anh tuyệt đối không để ai làm hại đến em gái anh người nhà của anh.
" Mẹ nó, bà ta thật nham hiểm. " Hạ Dương kinh tởm chửi một tiếng.
Sắc mặt của Trữ Dật Thần thì âm trầm, chết tiệt bảo bối của anh quyến rũ cỡ nào a, sao lại có thể để đám đàn ông dơ bẩn đó chạm vào chứ, bà ta con dám có ý nghĩ bất chính độc ác như vậy thế thì đừng trách anh vô tình, còn Diệp Thiên Cẩn thì giận đến đỏ cả mặt. Đáng chết cái người đàn bà ti tiện đó dám cả gan hại chết chị gái ông còn bày mưu hại cháu gái ông. Ôi! Cháu gái bé bỏng của ông thật khó khăn mới đoàn tụ được vậy mà lại có người rắp tâm không tốt muốn hãm hại, trả trách a Hàn cho người căn dặn không để ba biết, nếu ba biết chắc đau lòng đến chết.
" Thế con muốn làm như thế nào? " khắc chế cơn giận xuống, Diệp Thiên Cẩn lạnh lùng hỏi.
" Tạm thời chúng ta đừng ra tay chỉ cần lặng thầm bố trí người để bảo vệ cho Bối Bối, Ngôn Quang em cũng nên chú ý một chút để ý Bối Bối thật tốt đừng để Bối Bối xảy ra chuyện. Thần em nên cảnh giác thật tốt đừng để mắc bẫy. Còn cậu nữa cậu cũng nên cẩn thận và cảnh giác cháu chỉ sợ bà ta cũng sẽ gây bất lợi cho ông ngoại và mọi người. " Diệp Dạ Hàn nói.
" À còn nữa nếu như bà ta có thể suy nghĩ đến mức này thì chứng tỏ bà ta không phải kẻ ngốc, bà ta còn có thể sẽ tìm được một chỗ dựa mới và tìm người theo dõi và nghe lén chúng ta cho nên từ giờ chúng ta nên cảnh giác trong trò chuyện và cố gắng đừng làm gì quá gây chú ý đến họ chỉ cần như bình thường là được. "
" Được " mọi người ngắn gọn đáp rồi sau đó đều rời khỏi. Diệp Dạ Hàn cùng Diệp Thiên Cẩn cũng cùng nhau rời đi.
Lần hành động này cực kì quan trọng cũng cực kì nguy hiểm. Sai một bước là thua cả ván cờ, vì Chu Giản Hoa một người tinh anh đã quay về đơn vị khi kết án xong cho nên rất khó giúp được trong chuyện này vì vậy phải cực kì cẩn thận và không được để lộ ra bất kì sơ hở nào.
Cuộc chiến có lẽ là bắt nguồn từ đây. Từ cái thời điểm mọi người bước ra khỏi căn nhà này...