Anh Rể Trọng Sinh Thịt Cô Em Vợ


Dư Hướng Cảnh vừa buông đôi môi bị cắn đến sưng đỏ của Diệp Lâm Hạ ra thì cô lại lập tức bất mãn tiến tới.

Diệp Lâm Hạ vươn đầu lưỡi mềm mại, cẩn thận liếm lên cánh môi của anh.
Sau đó, cô lại học theo Dư Hướng Cảnh, vươn lưỡi sâu vào trong khoang miệng anh, tùy ý làm càn.
Sự chủ động của Diệp Lâm Hạ khiến Dư Hướng Cảnh vô cùng hài lòng.

Anh thoải mái hưởng thụ sự chăm sóc của cô, ôm ấp lấy cô, đáp lại càng thêm mãnh liệt.
Trong lúc nhất thời, Diệp Lâm Hạ không chịu đựng nổi nụ hôn mang tính công kích mạnh như thế, cô vô thức muốn né tránh.
Nhưng Dư Hướng Cảnh làm sao có thể cho cô cơ hội thoát đi được, anh bá đạo càn quét trong khoang miệng cô không bỏ sót một ngóc ngách nào, bàn tay xoa nắn bầu ngực mềm mại, sau đó tiếp tục đi xuống phía bờ mông săn chắc đàn hồi, khéo léo cởi sạch lớp quần áo vướng víu.

Bàn tay to lớn và nóng bỏng của Dư Hướng Cảnh giống như có ma lực, giống như có thể mang mưa đến tất cả mọi vùng đất khô cằn.

Diệp Lâm Hạ nheo mắt tận hưởng khoái cảm do sự đụng chạm thể xác này mang lại, thoải mái đến mức cô không nhịn được mà thở hổn hển.
“Ưm...!Ưm...!A...”
Mảnh vải dưới thân bị xé rách không thương tiếc, cảm giác lạnh lẽo lập tức ập tới, khiến Diệp Lâm Hạ vô thức khép chặt hai chân lại.
Du Hướng Cảnh phát hiện ra ý đồ của cô, lập tức tóm chặt lấy mắt cá chân mảnh khảnh của cô, tách hai chân cô ra.
Lúc này tiểu huyệt của cô đã bắt đầu ướt át, vách thịt run rẩy, âm đế dựng thẳng lên.

Mép thịt hồng hào khẽ đóng mở, cứ thế phun ra dâm thủy trong suốt.
Dư Hướng Cảnh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì chỉ muốn lập tức nhét dương vật sưng tấy của mình vào trong tiểu huyệt chặt chẽ của cô, nhưng nếu tùy tiện tiến vào như vậy sẽ khiến Lâm Hạ bị thương.
Anh vươn một ngón tay ra, không chút dấu hiệu báo trước nào mà ma sát lên tiểu huyệt của Diệp Lâm Hạ.

Thân thể Diệp Lâm Hạ theo bản năng run rẩy, dâm thủy ở bên trong càng tiết ra nhiều hơn.
Dư Hướng Cảnh nhéo lên âm đế của cô một cái, rồi lại nhẹ nhàng buông ra, giống như tìm được một món đồ chơi mới lạ, tùy ý đùa bỡn.
Nếu như là lúc thanh tỉnh, Diệp Lâm Hạ bị đùa bỡn như thế này chắc chắn sẽ xấu hổ đến chết đi được.

Nhưng bây giờ cô đã bị tình dục ăn mòn, cả người đã hoàn toàn mất đi lý trí.

Cảm giác trống rỗng bên trong thân thể giày vò thần kinh của Diệp Lâm Hạ, cô không có cách nào thoát ra được, chỉ có thể giãy dụa và nâng mông lên đón lấy ngón tay của Dư Hướng Cảnh, muốn có được càng nhiều sự thoải mái hơn.
Dư Hướng Cảnh nhìn thấy Diệp Lâm Hạ bị tình dục tra tấn đến mức trở nên vô cùng nhiệt tình thì cảm thấy thỏa mãn chưa từng có.

Nếu như lúc cô thanh tỉnh cũng có thể cuồng nhiệt như thế này thì tốt biết bao.
Anh biết Diệp Lâm Hạ là một người cực kỳ cố chấp, mặc dù cô yêu anh sâu sắc, nhưng lại càng coi trọng nhà họ Diệp hơn.

Vì nhà họ Diệp, sau khi tỉnh lại cô chắc chắn sẽ lập tức chạy trốn.
Dư Hướng Cảnh nhìn về phía vùng bụng phẳng lỳ của Diệp Lâm Hạ, nếu như ở nơi này có một sinh mệnh mới xuất hiện, vậy thì cô có thể ngoan ngoãn ở lại không?
Chỉ cần nghĩ đến chuyện Diệp Lâm Hạ rất có thể rời đi thì Dư Hướng Cảnh lại cảm thấy không ổn chút nào.

Vừa rồi anh mới chỉ nhẹ nhàng đùa giỡn âm đế mà bay giờ ngón tay của anh đã đột nhiên cắm vào tiểu huyệt.
Tiểu huyệt mọng nước lập tức thít chặt lấy ngón tay của anh.


Bên trong cô không ngừng sinh ra dâm dịch, thấm ướt cả ngón tay, khiến cho ngón tay của anh di chuyển vô cùng dễ dàng.
Cảm giác tê dại như điện giật chạy từ tiểu huyệt lên khắp toàn thân, Diệp Lâm Hạ thoải mái liên tục thở gấp: “Ưm...!A...!A...!A...”
Dư Hướng Cảnh lại tiếp tục nhét ngón tay thứ hai vào trong tiểu huyệt của cô, sau khi cảm giác được bên trong cô giãn nở ra thì lại tiếp tục đưa ngón tay thứ ba vào.
Rút ra đâm vào, rút ra đâm vào.
Chẳng mấy chốc, tiểu huyệt căng mọng đã thích ứng được với ba ngón tay của anh.

Theo mỗi động tác đâm vào rút ra của Dư Hướng Cảnh, tiểu huyệt của Diệp Lâm Hạ lại vang lên những tiếng nước òm ọp, khiến người khác chỉ cần nghe thôi cũng đã cảm thấy xấu hổ vô cùng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận