Anh Rể Trọng Sinh Thịt Cô Em Vợ


Dư Hướng Cảnh nhìn thấy Diệp Lâm Hạ thì chỉ muốn ôm dính lấy cô, để toàn thân cô đều nhuốm đầy hương vị của anh.

Anh giống như một con dã thú muốn đánh dấu lãnh thổ của mình vậy, điên cuồng muốn chứng minh Diệp Lâm Hạ thuộc về mình.
Lúc quấn lấy nhau trên giường, Dư Hướng Cảnh luôn luôn điên cuồng đâm sâu vào tiểu huyệt của cô, lắng nghe những tiếng rên rỉ đứt quãng của cô, thỏa mãn bắt tất cả tinh dịch vào trong tiểu huyệt của cô.
Mỗi lần kết thúc, hai mắt Dư Hướng Cảnh luôn nhìn chằm chằm vào phần bụng dưới của Diệp Lâm Hạ, muốn nơi đó có một đứa trẻ, kết tinh của hai người.
Thực ra Dư Hướng Cảnh không hề thích trẻ con, chúng nghịch ngợm và ồn ào, lại còn vô cùng phiền phức.

Nhưng nếu như có con thì có thể bao vây Diệp Lâm Hạ, không cho cô rời khỏi anh.
Mấy ngày nay, Diệp Lâm Hạ không cần nghĩ đến thân phận của mình, không cần sợ hãi tương lai của nhà họ Diệp, cũng không cần lo lắng đến hình tượng của Dư Hướng Cảnh.

Cô ném tất cả mọi thứ ra sau đầu, thỏa thích ở trong khách sạn da thịt kề nhau, triền miên không dứt.

Nhưng mọi chuyện không thể lúc nào cũng tốt đẹp như vậy được.

Thượng Dương gặp một số rắc rối, Dư Hướng Cảnh phải trở về công ty để xử lý.

Diệp Lâm Hạ cũng mệt mỏi dựa vào vai Dư Hướng Cảnh, cùng anh lên máy bay trở về Hải Thành.
“Lâm Hạ, tỉnh dậy đi, chúng ta sắp đến nơi rồi.” Dư Hướng Cảnh dịu dàng nhìn Diệp Lâm Hạ, sau đó khẽ đặt lên trán cô một nụ hôn.
“Ưm...” Diệp Lâm Hạ nhắm mắt đón nhận nụ hôn của anh, thói quen này chẳng biết đã vô thức hình thành từ bao giờ.
Dư Hướng Cảnh mỉm cười, hôn lên đôi môi mềm mại của cô.

Sau đó, anh ôm chặt cô vào lòng, hít sâu một hơi, ngửi lấy hương vị của người mình yêu.
Chuyện công ty không dễ dàng giải quyết, dự là thời gian tới sẽ phải họp hành rất nhiều.

Dư Hướng Cảnh không nỡ xa cô, cố gắng ôm chặt lấy cô gái trong lòng, tận hưởng chút thời gian bình yên bên nhau.
Lúc này Diệp Lâm Hạ cũng tỉnh táo trở lại, cô ý thức được hai người đang ngồi trên máy bay thì xấu hổ đẩy Dư Hướng Cảnh ra.
Cô đỏ bừng mặt mũi, thì thầm: “Đừng...!Có người khác ở đây.”
“Anh hôn bà xã của anh thì làm sao? Bọn họ cũng chẳng thể xen vào.”
Giọng nói của Dư Hướng Cảnh vừa đắc ý vừa vui sướng, Diệp Lâm Hạ cũng không nhịn được cười: “Nhưng mà anh cũng không thể như thế được.”
“Ông xã đã làm em bao nhiêu lần rồi mà em vẫn còn thẹn thùng như thế à?” Dư Hướng Cảnh nhìn Diệp Lâm Hạ, ánh mắt toát ra khí chất mê người, cúi đầu xuống, cố tình nói sát vào tai cô.
m thanh quyến rũ của anh chui vào tai cô khiến cả thân thể cô tê dại.


Vành tai Diệp Lâm Hạ đỏ bừng lên, tiểu huyệt cũng không khống chế được mà muốn đáp lại.
Dâm thủy trong suốt từ trong tiểu huyệt tuôn ra, khiến cô khó chịu giật giật thân thể: “Hướng...!Hướng Cảnh.”
“Chờ anh ly hôn với Tiểu Thời thì chúng ta sẽ đi gặp cha em.”
“Vâng.” Diệp Lâm Hạ nặng nề gật đầu.

Cô đoán khi cha cô biết chuyện này sẽ rất tức giận, chắc chắn ông sẽ phản đối, nhưng mà cô vẫn muốn ích kỷ một chút.
Nhiều năm như vậy, cô đều suy nghĩ cho cha, cho chị gái, cho nhà họ Diệp.

Bây giờ cô cũng muốn suy nghĩ cho bản thân mình một chút.
“Lâm Hạ, nhớ phải nhớ anh đấy nhé.” Dư Hướng Cảnh thực sự rất muốn ở bên cô mọi lúc mọi nơi, nhưng anh rất rõ ràng, bây giờ chưa phải thời điểm tốt.
“Vâng.” Khi sắp chia tay, Diệp Lâm Hạ lưu luyến không rời, nắm chặt bàn tay ấm áp của Dư Hướng Cảnh, nước mắt rơi lã chã.
“Đừng khóc.” Nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt của Diệp Lâm Hạ, anh chỉ muốn lập tức lột sạch quần áo của cô, hung hăng đụ cô.
“Đừng lúc nào cũng chỉ tập trung vào công việc, phải ăn uống đúng giờ, không được thức khuya.


Em muốn anh khỏe mạnh.”
“Thân thể ông xã khỏe mạnh thế nào chẳng lẽ em không biết à?”
“Hướng...!Hướng Cảnh!” Diệp Lâm Hạ cố ý tức giận gọi tên anh.

Lần nào cô cũng nói chuyện vô cùng nghiêm túc, còn anh thì lúc nào cũng chỉ nghĩ tới chuyện làm tình với cô.
“Được rồi, được rồi, ông xã không nói nữa.” Dư Hướng Cảnh nắm lấy bàn tay Diệp Lâm Hạ, đưa lên miệng hôn một cái.
Máy bay hạ cánh, bọn họ lại trở thành anh rể và em vợ.
Bởi vì sự tùy hứng của Diệp Thời nên cha Diệp rất sợ Dư Hướng Cảnh sẽ giận lây sang cả nhà họ Diệp.

Thế nên biết tin hôm nay anh về Hải Thành, cha Diệp đã đích thân đi ra sân bay đón người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận