Thập Tử Nhất gật đầu, lí nhí đáp: " Đúng....đúng vậy"
Khi Khương Ninh nghe vậy một cố tức giận không tên trào dâng trong người. Khương Ninh biết là một tác giả truyện, cô ấy có thể tự do sáng tạo và tạo nên một thế giới mới trong khi sáng tác. Nhưng khi nghĩ đến cô chính là một trong những nhân vật bị ngược khủng khiếp nhất trong truyện, cái cảm giác phải trải qua một cuộc đời cầu mà không được, muốn dừng lại cũng không xong. Sự đau khổ, dày vò đấy chỉ có người đã từng trải qua mới có thể hiểu được cái cảm giác đau đớn, cô đơn tận cùng như vậy.
Hận, nỗi hận lan toả khắp người, có lẽ cô cần thời gian để thích nghi và chấp nhận.
" Cho tôi 20 phút, tôi sẽ quay lại nhanh" không cần biết người kia có đồng ý không cô đã đi nhanh rồi thành những bước chạy nhỏ ra khỏi nhà Thập Tử Nhất.
Khương Ninh cần có không gian riêng và chút thời gian để điều chỉnh lại cảm xúc cá nhân cô. Khương Ninh cảm thấy cực kì mâu thuẫn trong người, cô hận Thập Tử Nhất những lại không muốn trút giận lên người cô ấy. Giờ đây đều cô cần nhất là điều chỉnh và chuẩn bị một trạng thái tốt nhất để nói chuyện với cô ấy, cần phải tham dò và tìm ra nguyên nhân phía sau mỗi câu chuyện.
Gần ngay khu nhà Thập Tử Nhất có một sân bóng rổ. Khương Ninh bước đến ngồi xuống ghế đá cạnh sân, ngửa mặt lên trời, dùng sức hít lấy hít để làm như vậy nhiều lần sẽ giúp cho khí tức trong người giảm đi, giúp con người trở lại trạng thái bình thường.
Tâm tư phức tạp, suy nghĩ sâu xa chính là tự đày đoạ bản thân và làm khó chính mình. Đôi khi chúng ta có thể học cách đơn giản hoá mọi việc, hoá giải việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ hoá hư không. Nhìn mọi thứ một cách đơn giản hơn sẽ khiến mọi sự ghen tị, đố kỵ hay bất kỳ một sự việc tệ hại nào tự động biến mất trong hư vô và bản thân ta cũng sẽ sống tốt, vui vẻ nhiều hơn.
Khi tâm trạng của Khương Ninh đã trở nên tốt, bình tĩnh hơn cô quay về nhà của Thập Tử Nhất. Bây giờ trong lòng Khương Ninh có vô vàn câu hỏi và những thắc mắc muốn hỏi Thập Tử Nhất.
Cạch...
Cửa mở ra, Khương Ninh bước vào ngồi trên sofa, cô đã lấy lại trạng thái bình thường, ánh mắt điềm tĩnh nhìn Thập Tử Nhất.
" Vì sao cô lại xuyên vào trong truyện, mà lại còn nhập vào xác của Mế Khả " Khương Ninh nghĩ chắc phải có nguyên do khiến Thập Tử Nhất xuyên qua.
" Trên thế giới thực tôi đang trong tình trạng hôn mê do dò khí gas."
Thập Tử Nhất kể lại mọi tình huống diễn ra lúc bấy giờ trên hiện thực cho Khương Ninh nghe. Càng nghe đôi lông mày xinh đẹp của cô càng nhíu chặt, nếu Thập Tử Nhất đã xuyên qua đây được 1 tháng và 1 tháng trước cũng là thời điểm Khương Ninh trọng sinh. Chắc hẳn đã có vấn đề xảy ra mới khiến cho cốt truyện xoay theo hướng khác. Dòng chảy của mạnh truyện tiếp diễn kể cả khi Thập Tử Nhất xuyên qua chứng tỏ hai điều: 1 là có người khác đã dẫn truyện đi theo chiều hướng khác nhưng dựa theo những cảm nhận của cô về mọi cảm xúc và tâm trí cô hiên tại thì cảm xúc và tâm trí cô trở nên tự do không có bị dẫn dắt hay bị điều khiển một cách vô thức như kiếp trước nữa.
" Ngoài trừ những điều trên, cô có cảm thấy điểm khác thường nào nữa không hay cô thử nghĩ xem có bỏ xót điều gì không?"
Nghĩ đến cái hệ thống kia, Thập Tử Nhất phân vân không biết có nên nói ra không chính cô ấy cũng không hiểu về sự tồn tại của nó.
Nhìn thấy sự bối rối, suy tư trong mắt Thập Tử Nhất, Khương Ninh lập tức nhận ra cô ấy còn giấu điều gì đó chưa nói ra. Điều gì khiến Thập Tử Nhất phải đắn đo, suy nghĩ nhiều như vậy, đây có phải là mấu chốt quan trọng không? Khương Ninh cũng rất nóng lòng muốn biết.
" Cô có chuyện chưa nói ra sao? "
" hả" Thập Tử Nhất sửng sốt, đấu tranh một hồi lâu, dù sao cũng đã kể rồi kể nốt cũng chẳng sao.
Thập Tử Nhất lấy dũng khí nói: " Nói trước cô đừng giận tôi nhé, thôi cô muốn giận thì giận muốn đánh thì đánh vậy. Nhẹ chút là được." Thập Tử Nhất chột dạ lấy hết dũng khí sống cả đời để nói ra, ai bảo cô ấy là người tạo nên thế giới này, nói thẳng ra cố ấy chính là người trực tiếp tạo nên những bi kịch đó.
" Khi tôi vừa mới xuyên qua có xuất hiện một hệ thống có tên là Mama. Nó yêu cầu tôi tạo cơ hội để nối lại tình xưa cho cô và Trầm Tu nhưng...nhưng khi tôi nghe cô nói sẽ sẽ chia tay Trầm Tu lại quen người khác rồi, là một con người có trái tim có cảm xúc tôi cũng không nỡ phát hủy đi hạnh phúc khó có được đó. Cũng chẳng còn lí do gì để tôi tạo nên những cơ hội để gắn ghép cô và Trầm Tu nữa." Thập Tử Nhất vừa nói vừa quan sát biểu hiện của Khương Ninh, nếu Khương Ninh thật sự ra tay đánh người thì phải chạy lấy thân trước. Nhưng Khương Ninh cô ấy thật bình tĩnh, nếu là người bình thường thì đã sốc trước những lời nói này hoặc họ sẽ cười và không tin tưởng trước sự việc cô ấy đã kể lại. Cô ấy sẽ bị chửi là " đồ điên, đồ thần kinh hay bớ ảo tưởng đi,..." nếu kể cho người bình thường nghe.
" Khương Ninh, cô có tin tôi không?"
Khương Ninh không nói gì chỉ gật đầu.
Đúng là một cuốn tiểu thuyết đầy tình tiết máu chó: có đủ trọng sinh, xuyên sách rồi hệ thống Mama gì đó... Khương Ninh thấy lo cho tương lai của mình vô cùng. Tưởng sẽ là một sự bắt đầu tươi đẹp, không ngờ lại phải tỉnh giấc mộng sớm như vậy.
" Cô sẽ nhận được gì khi hoàn thành nhiệm vụ"