Ánh Sao Chờ Đợi Em


Ở lại… Ở lại… Ở lại…
Nghi Hi cảm thấy, đây chính là chuyện kinh hãi nhất mà cô gặp phải đêm nay, so với “Cường đạo phá cửa mà vào muốn làm việc xấu” còn kinh hãi hơn.

Cô cũng không phải trẻ con, đương nhiên biết câu nói này có ý nghĩa gì.

Trên người truyền tới trọng lượng rõ ràng như thế, cô thử vùng vẫy một cái, lập tức cảm nhận được sự biến hóa đến từ thân thể anh, nhất thời không dám cử động nữa.
Anh thấy cô đã phát hiện, cũng không hề quẫn bách, ngược lại để lộ một nụ cười nhẹ.

Hôn từ dưới cằm xuống đến cổ, anh lặp lại: “Có được không em?”
Nghi Hi rốt cục bắt được một chút trấn tĩnh, lần nữa dùng sức đẩy anh ra.

Cô mở to mắt, bên trong có chút khẩn trương, còn cả sự kháng cự mơ hồ.

Lê Thành Lãng đối diện cô một lát, khẽ thở dài, “Tiểu Hi, em có tin anh không?”
Nghi Hi không nói lời nào, anh chạm nhẹ vào lông mày của cô, “Em phải tin anh, mọi chuyện anh đều lên kế hoạch rồi, chúng ta sẽ ở bên nhau.

Sẽ luôn ở bên nhau.”
Nghi Hi thành khẩn nói: “Em tin anh.

Nhưng mà, 4 giờ sáng mai em phải dậy rồi…” (=)))))))))))))))
Lê Thành Lãng: “…”
Nghi Hi giải thích, “Phải đi vùng ngoại thành chụp hình, chị An Huệ đặc biệt dặn dò em đêm nay phải nghỉ ngơi thật tốt, cho nên…”
Ý tứ của cô rất rõ ràng, đây là lần đầu tiên của bọn họ, dù sao chăng nữa cũng không thể để thời điểm xảy ra lại nhớ đến công việc, nếu còn để lỡ lịch trình ngày mai, thì càng thêm hỏng bét.

Thật ra ban đầu anh cũng không định là đêm nay, chỉ là sự tình theo đó phát sinh, anh khó kìm lòng nổi mà thôi.
Lê Thành Lãng chỉ cảm thấy huyệt thái dương đều đang nhảy lên thình thịch, dưới thân là thân hình quyến rũ của cô, nhuyễn ngọc ôn hương ở trong lòng, lại không thể tiếp tục, cảm giác này quả thực muốn bức người ta điên.
Anh vẫn không nhúc nhích dựa trên người cô, Nghi Hi chờ một lát thấy anh còn chưa có ý đứng lên, đành phải dùng ngón tay chọc chọc bờ vai anh, “Lê Thành Lãng?”
Anh không để ý đến cô, Nghi Hi lại kêu lên một tiếng, anh rốt cục trả lời.


Âm thanh mang nặng âm mũi, còn có sự mất kiên nhẫn khó gặp, “Ừ, chờ một chút…”
Chờ anh, bình tĩnh một lát.
Mặt anh cứ vùi vào cổ cô, đại khái qua 5 phút, mới chậm rãi ngồi xuống.

Áo ngủ của Nghi Hi đã bị anh kéo tới lộn xộn lung tung, lộ ra nội y bằng ren màu trắng bên trong, vốn dĩ ở nhà sau khi tắm xong cô không hay mặc áo lót, đây là suy xét đến anh đang ở đây mới đặc biệt mặc vào, quả nhiên phát huy công dụng.

Lê Thành Lãng thoáng nhìn động tác chỉnh lại đai an toàn của cô, sóng lòng lập tức nhấp nhô, đau đầu rời tầm mắt đi.
Hai người lúng túng trầm mặc một lát, Nghi Hi nói: “Cái đó, hiện giờ anh định đi sao?”
Lê Thành Lãng đứng lên, trong ánh mắt mong đợi của Nghi Hi đi đến bên cạnh phòng khách, cô đã chuẩn bị tiễn khách, anh đi rồi bỗng nhiên dừng lại, xoay người lặp lại: “Muộn quá rồi, anh nghĩ anh vẫn nên ở lại đi.”
“Lê Thành Lãng!”
Anh đi tới ôm lấy cô, “Yên tâm, anh chỉ định ở lại cùng em.

Chúng ta đều bắt đầu bận rộn, sau đó khó khăn thế nào mới gặp lại không cần anh nói đi?”
Cô bị thuyết phục, nhưng lại có chút lo lắng.

Ngày mai có việc quả thật là một phần nguyên nhân cô từ chối anh, nhưng cho dù vứt bỏ lý do đó, cô vẫn cảm thấy quá mức vội vàng.

Cô còn chưa chuẩn bị tốt, mà nếu anh ở lại, ai biết có thể lau súng cướp cò hay không…
Anh hiểu rõ nỗi lo của cô, hôn lên trán cô một cái, ấm giọng nói: “Tiểu Hi, em có thể hoàn toàn tin tưởng anh.

Anh sẽ không ép buộc em làm chuyện gì, hiện tại hay tương lai, đều như nhau.

Em phải tin tưởng anh.”
Nghi Hi tin anh, cuối cùng kết quả chính là anh vào phòng đi tắm, mà cô nằm trên giường trong phòng ngủ lướt weibo, tùy thời chuẩn bị ứng phó với vị ảnh đế tiên sinh tắm rửa xong bước ra.
Cô vào tài khoản phụ của bản thân, bởi vì chuyện đêm nay, ý tưởng của cô đột phá ngoài dự đoán gõ cụm từ “Lê Thành Lãng Nghi Hi” lên khung tìm kiếm, sau đó liền thấy vài ba tin tức về hai người bọn họ.
Tuy rằng bây giờ Châu Hi đã trở thành CP chủ yếu của cô, nhưng trước đây Thái tử và Liễu Cơ của 《 Đoạt cung 》 quá mức đặc sắc, vẫn như cũ có rất nhiều người nhớ mãi không quên hai người họ, hơn nữa Lê Thành Lãng đối đãi với cô rất khác biệt, đều kích thích cộng đồng fan CP mở mang trí tưởng tượng vô hạn.


Cho nên tuy rằng bây giờ Lãng Hi đảng tương đối nhỏ, nhưng tin tức hình ảnh cũng khá nhiều, tự tiêu khiển tự vui cũng không cô đơn lạnh lẽo chút nào.
Nghi Hi xem ảnh mọi người P hai người họ, còn có dấu vết JQ để lại bị tóm được trong các bài phỏng vấn, thậm chí có chỗ không hề có căn cứ nói bậy nói bạ, chẳng những không tức giận, ngược lại càng xem càng vui vẻ.

Dường như trở lại khi bát quái về Lê Thành Lãng Trương Tư Kỳ, lại quên bọn họ đang YY vai nữ chính là chính mình.
Khi cô định kết thúc lần xem trộm này, trong lúc lơ đãng thấy một video trên trang đầu, lượt xem vượt qua 4000, tại lãnh địa CP quả thực là sáng kiến.

Lén nhìn về phía phòng tắm, Lê Thành Lãng còn chưa ra, cô lấy ra tai nghe điện thoại ra, sau đó chọn mở video.
Âm nhạc quen thuộc vang lên, là ca khúc chủ đề trong 《 Đoạt cung 》 do Thiệu Năm thể hiện, Nghi Hi rất nhanh phát hiện, nguồn tư liệu của video này chủ yếu lấy từ 《 Đoạt cung 》, 《 Nữ hoàng 》 cùng với 《 Đại Đường khai quốc 》của Lê Thành Lãng tham gia nhiều năm trước, là một FMV do fan tự edit.
Nội dung video vô cùng cẩu huyết, khái quát sơ lược là như vậy: Lý Thế Dân khi còn làm Tần vương có sủng thiếp tên là Liễu Cơ, hắn đối với nàng vô cùng tín nhiệm, lại không ngờ đối phương là mật thám thái tử Lý Kiến Thành bố trí cắm ở bên cạnh hắn.

Lý Kiến Thành muốn thu dọn đệ đệ chướng mắt này, nhưng trong thời gian sống chung Liễu Cơ lại trót đem lòng yêu Lý Thế Dân, cuối cùng không tiếc phản bội chủ thượng, vì bảo hộ tình lang mà chết.

Liễu Cơ chết kích thích Lý Thế Dân, hắn phát động biến cố Huyền Vũ môn, thu dọn huynh trưởng, đi lên đế vị, thành tựu một đời bá nghiệp.

Nhưng ngay cả khi đã đem thiên hạ đều nắm trong lòng bàn tay, hắn lại từ đầu đến cuối không thể nào quên cô nương đã từng bên cạnh mình, mang theo tưởng niệm đối với nàng trải qua mấy chục năm sau, Võ Mị Nương giống y như đúc Liễu Cơ xuất hiện trước mặt hắn.
Phần lớn tư liệu Lý Thế Dân tuổi trẻ là trong 《 Đại Đường khai quốc 》 có Lê Thành Lãng chân chính diễn xuất, một phần khác là mượn Thái tử trong 《 Đoạt cung 》, Lý Thế Dân về già còn lại là trong một phim lịch sử khác về triều Hán cũng do Lê Thành Lãng thủ vai, ngay cả trang phục cùng triều đại cũng không phù hợp.

So với anh, Nghi Hi lại là luôn mang diện mạo vốn có, Liễu Cơ chính là Liễu Cơ, Võ Mị Nương chính là Võ Mị Nương.
Nội dung nửa sau video vẫn tiếp tục cẩu huyết, Lý Thế Dân một mặt đem Võ Mị Nương trở thành thế thân của Liễu Cơ, một mặt lại tinh tường biết nàng không phải là Liễu Cơ.

Hắn thích nữ tử sẽ vì hắn phấn đấu quên mình, mà thiếu nữ trước mắt chỉ đang ngấp nghé quyền lực trong tay hắn, rốt cục trong một lần mâu thuẫn, nàng chọc tức Lý Thế Dân, hoàn hoàn chỉnh chỉnh mười mấy năm hắn đều không gặp lại nàng.
Nhưng khi tỉnh táo hắn có thể cùng nàng giữ khoảng cách, trong lúc bệnh nặng hấp hối, rồi lại không nhịn được triệu nàng đến trước giường bệnh.

Tần Vương đã từng anh minh uy phong biến thành lão nhân sắp chết, chỉ có thể từ trên người tài nhân hèn mọn này tìm kiếm an ủi.

Hắn xuyên qua mặt nàng, tưởng nhớ lại một năm kia đào hoa sáng quắc, hắn yêu nữ tử dáng người khẩn khoản, ẩn sâu vào rừng đào như vậy, rốt cuộc không hề trở về.

Cuối video, Lý Thế Dân ở trên giường bệnh vĩnh viễn nhắm lại hai mắt, Võ Mị Nương đẩy cửa sổ ra, mờ mịt ngó ra ngoài.

Mùa xuân tháng ba, cỏ thơm um tùm, Tần Vương trẻ tuổi ở trong đình đánh đàn, Liễu Cơ ở bên cạnh nhẹ nhàng cá múa, hồng y xoay vòng, mỹ mạo như tiên.

Hắn ngẩng đầu xem nàng, bốn mắt nhìn nhau, trên mặt đôi bên đều là tình ý vô hạn.
Trước kia giống như mộng, bá nghiệp thành không, mà lặn lội qua thiên sơn vạn thủy, ta rốt cục, trở lại bên cạnh nàng.
Không thể không nói, nhóm edit video này có bàn tay quá trâu bò, rất nhiều cảnh tượng thân thể căn bản không phải cô cùng Lê Thành Lãng, nhưng khi cắt đến mặt lại biến thành bọn họ, cảm giác bi thương tràn ngập rừ đầu cho đến kết cục.

Nghi Hi bất tri bất giác nhìn đến ngây người, chờ đến lúc tai nghe bị người khác cầm lấy mới kinh hãi ngẩng đầu, Lê Thành Lãng mặc áo tắm, vẻ mặt vi diệu nhìn cô chằm chằm, “Em đang xem cái gì vậy?”
“Không, không có gì…”
Tầm mắt của anh hướng về điện thoại di động, cô lập tức đem nó giấu vào trong chăn, anh khẽ cười một tiếng, thuận thế ngồi vào mép giường.

Nghi Hi rụt lại vào trong, nói: “Anh, anh ngồi xuống làm cái gì?”
Anh cầm lấy máy sấy tóc ở đầu giường đưa qua, Nghi Hi nhìn mái tóc ướt sũng của anh, đã rõ.
Đem nguồn điện cắm vào ổ điện, cô quỳ ở phía sau sấy tóc cho anh, anh cúi đầu tùy ý đùa nghịch.

Nghi Hi cảm thấy Lê Thành Lãng nghe lời như vậy rất thú vị, động tác vỗ về chơi đùa tóc càng lúc càng lớn, đến cuối cùng anh thản nhiên nhìn qua, cô lúc này mới lè lưỡi, lần nữa bắt đầu nghiêm túc chăm chỉ sấy tóc cho anh.
Làn gió ấm áp của máy sấy thổi phất ở trên tay, rõ ràng là một màn sinh hoạt bình thường như vậy, lại bởi vì đối tượng là anh, lập tức thay đổi trở nên vô cùng không chân thật.

Giống như đang quay phim, hoặc là mộng đẹp thành thật.
Trên người anh có mùi sữa tắm và dầu gội đầu, là loại cô đã quen dùng.

Còn cái áo choàng tắm kia, là lần trước cô mua, may mắn cỡ tương đối lớn, bằng không sợ rằng anh phải trùm khăn tắm qua đêm.

Nghi Hi tưởng tượng ra hình ảnh đó, lập tức cảm thấy quá không thuần khiết, sau đó lại càng không may, cô từ phía sau vừa lúc có thể thấy lồng ngực của anh, bọt nước thuận theo trượt xuống, khiến cho đường nét lồng ngực bắp thịt càng thêm quyến rũ.
Cô ra vẻ đạo mạo dời ánh mắt đi, tắt máy sấy tóc đi nói: “Xong rồi.”
Anh gật đầu nói cảm ơn, sau đó tiếp tục ngồi bất động.

Nghi Hi nói: “Anh không ra ngoài sao?”
Lê Thành Lãng: “Em muốn để anh ngủ ghế sofa?”
Nghi Hi: “Chẳng lẽ anh không định chuẩn bị đi ra sofa ngủ?”
Hai người yên lặng đối diện, anh xốc chăn mền lên, “Ngủ bên kia đi.”
Nghi Hi bất vi sở động, “Ngủ bên ngoài đi.”

Lần này anh đơn giản là vô cùng thô bạo, ôm cô lên để xuống bên kia giường, sau đó bản thân cũng đi lên nằm xuống.

Nghi Hi còn muốn phản kháng, anh cách chăn mền ôm lấy cô, giọng điệu giống như đang dỗ con nít: “Ngoan, ngày mai còn phải dậy sớm, mau ngủ đi.”
Nói cứ giống như cô không định ngủ vậy.

Nghi Hi ủy ủy khuất khuất nằm bên cạnh anh, Khóe môi của Lê Thành Lãng khẽ cười, lại cứ như vậy nhắm hai mắt lại.

Nghi Hi không nhịn được oán thầm: kẻ lừa đảo, đã nói không cưỡng ép mình làm bất cứ chuyện gì mà?! (╯‵′)╯︵┻━┻
Nhưng ngắm nhìn sườn mặt của anh, ánh mắt cô chậm rãi trở lên nhu hòa.

Vừa mới bị video kia kích thích, cô nghĩ đến rất nhiều chuyện lúc quay 《 Đoạt cung 》, nhất là cảnh Liễu Cơ chết trong lòng Thái tử kia, đấy là lần đầu tiên từ đó tới nay cô chân chính phô bày ra cảm xúc mãnh liệt, cảm giác khi đóng phim cùng Lê Thành Lãng ấy, hiện tại nhớ lại còn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Nếu có thể lại cùng nhau quay phim thì tốt …
Có lòng xem lại video, nhưng cảm giác sự tồn tại của người bên cạnh quá mạnh mẽ, Nghi Hi cuối cùng chỉ có thể share lại, để hôm nào xem sau.
@ Thích ăn trái vải tròn vành vạnh: trí tưởng tượng tuyệt vời, kết cục ngược đến đui mù! Tối nay chúng ta đều là Lãng Hi đảng! o(*≧▽≦)ツ
Bởi vì lúc trước giúp Lê Thành Lãng cãi lộn, cùng với cái like của Hứa Mộ Châu, tài khoản phụ này của cô cũng có chút danh tiếng.

Vốn quyết định không dùng đến nữa, nhưng bản thân là một kẻ nghiện weibo, cô chắc chắn không thể đem tài khoản “Nghi Hi” có thêm dấu V này chơi tùy tiện được, cuối cùng vẫn là lượm nó trở về.

Tuy rằng update đứt quãng, nhưng hiện tại cũng có trên vạn fan, sau khi cô share lại video được 10 phút, phía dưới liền có không ít cư dân mạng bình luận, rất nhiều ID cô đều quen mắt.
“Quả vải nhỏ bạn cũng thích Lãng Hi? Cmn, chúng ta lại có cùng sở thích! Có rau diếp đắng chung thuyền, cảm giác còn có thể tái chiến năm trăm năm!”
“Quả vải bạn lại không phải Châu Hi đảng? Không thể vui vẻ làm bằng hữu được rồi. img

 “
“Chậc chậc chậc, quả vải đương nhiên không phải Châu Hi đảng, lầu trên lầu thật là quá trẻ, quá ngây thơ. ╮(╯_╰)╭ “
“Quả vải nhỏ bạn thích Hi muội sao? Tui có tất cả các tác phẩm của cô ấy, chất lượng cao 720P, nếu bạn muốn thì inbox cho tôi địa chỉ! Cầu lật thẻ bài!”
Nghi Hi đối với comment cuối cùng nhắn lại một tiếng cảm ơn, yên lặng nói: không cần, tôi có nguyên bộ đĩa phim Blu-ray rồi.
Lê Thành Lãng từ phía sau ôm lấy cô, Nghi Hi vô ý thức đem điện thoại tắt đi, cằm anh đặt trên cổ cô, âm thanh ôn nhu: “Đừng đùa nữa, ngủ đi.”
Bọn họ chung giường chung chăn, cứ nằm ôm nhau như vậy, lại không mang theo chút mùi vị ham muốn nào.

Nghi Hi liếc mắt nhìn anh, thỏa mãn cười rộ lên, “Ừ, đi ngủ nha.”
HẾT CHƯƠNG 81.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận