Ánh Sao Trong Gió


Đường San San là cháu gái út nhà họ Đường, là một hồng nhị đại hàng thật giá thật.

Ông nội cô từng làm tới chức thiếu tướng, ba cô và anh trai Đường Nhật Nam đều đang tham gia trong bộ đội đặc chủng đặc biệt.

Nhưng Đường San San năm mười tám tuổi cãi nhau với ba, báo danh Học viện nghệ thuật Hải Thành, một đường trở thành diễn viên đã bốn năm rồi."Đường San San à, ôi tiểu tổ rông, mấy giờ rồi cậu còn chưa đi ngủ vậy hả?" Trác Nghiên mắt nhắm mắt mở từ trong phòng đi ra liền giật mình.

Một cô gái xinh đẹp mặc bộ quần áo ngủ hình thỏ con màu hồng phấn, trên đầu đeo băng đô thỏ màu trắng, hai chiếc tai dài khẽ phe phẩy sau mỗi cú lắc lư của cô.

Mái tóc đen dài mềm như satanh được buộc đuôi ngựa gọn gàng.

Thật không ai nghĩ đó là Tiểu hoa thế hệ mới Đường Tuyết Tranh."Tớ sắp học xong kịch bản rồi, đợi tớ một chút!" Đường San San xoay người lại nhìn Trác Nghiên, cười lấy lòng người quản lý sắt đá này của mình một cái.

Trên gương mặt thanh tú kia là một chiếc mặt nạ giấy cấp ẩm của một nhãn hàng X mà cô đang là người đại diện.

"Ừm mặt nạ này dùng tốt thật đấy, hàng mới à?""Tháng chín sẽ ra mắt." Trác Nghiên thở dài bước nhanh tới dọn dẹp lại phần giấy lộn xộn ở xung quanh Đường San San.

Cô và Đường San San làm bạn đến bây giờ cũng đã trên mười năm, từ khi cả hai còn là học sinh của trường Trung học số 2 ngoại thành.

Bảy năm là bạn cùng bàn, năm 18 tuổi Đường San San thi vào Học viện nghệ thuật Hải Thành, cô cũng trở thành quản lý của Đường San San.

Đường San San ra mắt được 5 năm, từ một diễn viên tuyến mười tám dần dựa vào gương mặt trời sinh ăn ảnh cùng tài năng diễn xuất mà lăn lộn lên thành một Tiểu hoa đán thế hệ mới.

"Nhưng bây giờ đã gần một giờ sáng rồi, cậu đã đọc thuộc nguyên tác từ lâu, học kịch bản cũng không phải ngày một ngày hai, nếu mà không đi ngủ nữa thì 10 cái mặt nạ cũng không cứu được nhan sắc cằn cỗi kia đâu.""Trác Nghiên, cậu bằng tuổi tớ đấy!" Đường San San bĩu môi.

Cô cũng chỉ mới hai mươi ba, nếu trong nghề thì thật ra tuổi đời của cô vẫn còn khá trẻ."Được rồi được rồi, tiểu tổ tông của tôi ơi, cậu mau đi ngủ đi, sáng mai chúng ta phải dậy lúc 7h sáng đấy!" Trác Nghiên lại làu bàu.

"Đúng 9h là có hẹn với đạo diễn Lý rồi.""Biết rồi biết rồi, đi ngủ thôi." Đường San San vờ bịt tai, đẩy cô bạn thân vào phòng ngủ.Căn hộ của Đường San San nằm ở tầng 4, là một căn hộ hai phòng ngủ trong một chung cư nhỏ thuộc tập đoàn Tinh Huy.

Nơi này cách công ty truyền thông Tinh Huy khá gần, chỉ mười phút đi xe nên hầu hết nghệ sĩ của Tinh Huy đều có 1 căn hộ trong tòa chung cư này.


Vị trí trong giới càng cao, căn hộ được công ty bố trí sẽ càng ở tầng cao và có diện tích càng lớn, chẳng hạn như nữ diễn viên Ngải Mộng hay nam ca sĩ Chung Khải đều ở tầng 45, tầng cao nhất.Trong giới Đường San San cũng không hẳn là một diễn viên quá "flop", nhưng vẫn chưa thể bước lên hàng ngũ tiểu hoa.

Cô thường được mọi người trêu chọc là "diễn viên tuyến mười - bảy - chấm - năm", cũng có một lượng fan nhất định, nhưng không nhiều.

Mặc dù nhân khí với người qua đường cô không kém nhưng vì trước giờ đều đóng những bộ phim thanh xuân vườn trường với vai nữ phụ khá là hạ thấp IQ của khán giả, nên vẫn thường xuyên bị mắng là bình hoa di động.

Đường San San ra mắt ba năm, đóng hơn mười bộ phim lớn nhỏ, chưa có được vai chính nào nhưng vì nhân duyên với người qua đường không tệ nên cũng chưa có anti fan nào.

Công ty cũng không dồn sức để push cô, chỉ quăng cho một vài kịch bản nhỏ lẻ không có lựa chọn tốt hơn.

Đường San San vẫn thường đùa rằng bây giờ đem cô đứng ra ngã tư thì người ta cũng không nhận ra cô là ai.Đường San San ở phòng ngủ lớn, Trác Nghiên ở phòng ngủ nhỏ, nhưng căn phòng này so với căn phòng của cô ở nhà họ Đường thì chỉ bằng một góc nhỏ.

Một chiếc giường đơn, một tủ quần áo lớn chiếm hết nửa căn phòng, một chiếc bàn trang điểm nhỏ, tất cả đều trang trí với tông màu hồng nhạt mà cô thích.Đúng 8h sáng, Trác Nghiên lái chiếc xe nhỏ của mình ra khỏi bãi, đưa Đường San San cùng một nữ trang điểm đến địa điểm thử vai.

Cô nhìn Đường San San một bên đang được trang điểm, một bên vẫn cầm kịch bản đọc lại một lần, khẽ càu nhàu.

"Đang trên xe đấy, đừng đọc nữa, sẽ hại mắt lắm."Chị Tuyết Tranh, bộ váy hôm nay của chị đẹp thật, nhưng em chưa thấy nó bao giờ, của nhà thiết kế nào ạ?" Cô bé nhân viên trang điểm đi theo Đường San San vẫn còn trẻ, tên là Viên Ngọc, được Trác Nghiên phát hiện và mời về dưới danh nghĩa công ty Tinh Huy.

Tuyết Tranh - nghệ danh của Đường San San, khi giao tiếp bên ngoài cô đều dùng cái tên này."Nhà thiết kế Almira." Đường San San gấp kịch bản lại, không nhanh không chậm trả lời cô gái nhỏ."Chị...!Chị đừng nói với em là nhà thiết kế nổi tiếng Almira của R.A chứ?" Cô gái nhỏ bật người dậy, đầu đụng phải trần xe, ra chiều phấn khích lắm."Ừ." Đường San San nhướn mày nhìn cô gái kia."Ôi em đang hầu hạ thần tài gì đây?" Viên Ngọc khẽ suýt xoa.

"Phải nói là vị thần tiên đó khó lắm ấy.

Nổi danh từ tác phẩm đầu tay trong cuộc thi nghệ thuật ở nước P năm 17 tuổi, có thể tuyển thẳng vào Đại học Thủ đô nhưng cuối cùng lại chọn Học viện nghệ thuật Hải Thành, sau đó có một năm được đi tu nghiệp tại nước P, chỉ mới ba năm đã tốt nghiệp loại Xuất sắc.

Hai mươi tuổi liền kết hôn, tự mình thành lập R.A, bộ sưu tập nào của chị ấy cũng được đi triển lãm toàn thế giới, số lượng sản xuất có hạn nhưng đơn đặt hàng nhiều vô kể, đều là ngôi sao nổi tiếng thế giới cơ.

Ngay cả chị Ngải Mộng cũng chưa có được bộ váy nào do chính tay nhà thiết kế Almira kia làm ra đâu đấy.

Nhưng...!Nhưng...""Tiểu Ngọc à Tiểu Ngọc, bình tĩnh nào." Đường San San thở dài nhìn cô nhóc trước mặt đang kích động, nói dối không chớp mắt.


"Chị ấy là đàn chị hồi Đại học của chị, vô tình gặp nhau vài lần nói chuyện hợp liền trao đổi liên lạc, nhưng từ lúc chị ấy tốt nghiệp cũng ít qua lại.

Bộ váy này chị ấy thiết kế trong lúc rảnh rỗi thôi, không thuộc bộ sưu tập nào cả đâu, có lẽ do thấy chị hợp với nó nên chị ấy tặng chị thôi mà.

Vì tin tưởng em nên chị mới cho em biết lai lịch của chiếc váy này, nhưng em không được nói cho ai đâu đấy, đặc biệt là người của công ty chúng ta, kẻo lại cho rằng "cọ nhiệt" của R.A, lại dính phải mớ rắc rối không cần thiết, hiểu không?""Vâng ạ." Viên Ngọc lật đầu lia lịa như máy, thầm nghĩ trong lòng sẽ không mang đến rắc rối cho minh tinh nhà mình đâu.Đường San San nhắm mắt dưỡng thần.

Làm sao cô có thể nói cho người khác biết được cô chính là một phú nhị đại hàng thật giá thật đây.

Ngay từ năm 18 tuổi quyết định bước chân vào giới giải trí, cô đã nghiêm túc yêu cầu các ông anh bà chị của mình tuyệt đối không được công khai thân phân của cô, cũng không được tỏ ra quen biết cô.

Cô không muốn bản thân dùng gia thế và tiền bạc của gia đình để tiến thân, chỉ muốn một lòng đóng phim, tự bản thân dùng thực lực mà leo lên cao.Cơ mà rõ là cô muốn đi theo phái thực lực, thế nào lăn đi lăn lại lại lại đi trên con đường lưu lượng thế hệ mới, cố gắng trở thành một Tiểu hoa dựa vào gương mặt xinh đẹp thế này.

Cũng phải thôi, cô còn không chấp nhận được kịch bản mà Hứa Mỹ chọn cho thì sao khán giả chấp nhận cô được.Thế nên đây là lần đầu tiên Đường San San có được kịch bản cổ trang, cô phải nắm thật chắc cơ hội này.

Hơn nữa nhân vật Mộc Linh Tâm là nhân vật cô thích nhất.

Năm cô mười tám tuổi, tiểu thuyết Sở Tịch Nhược Lan xuất bản, cô đã thức mấy đêm liền để đọc hết trọn bộ, thức đến mức hai mắt thâm quầng.

Lúc đó bộ tiểu thuyết này trở thành cơn sốt trên mạng, chỉ cần lướt DreamCast đều có thể thấy topic bình luận.

Người người nhà nhà đều thương A Lý Nhược Lan, nhưng chỉ riêng cô lại thích Mộc Linh Tâm, chỉ bởi vì Mộc Linh Tâm có EQ cao, dám yêu dám hận, không vì lời bêu xấu của người ngoài mà nghi ngờ những người mà mình quan tâm."Đường Tuyết Tranh?" Biên kịch của bộ phim "Sở Tịch Nhược Lan" cũng là tác giả nguyên tác, Hàm Nhân.

Vốn Đường San San cho rằng đây là một tác giả ít nhất phải trên bốn mươi tuổi rồi, nhưng không ngờ lại chỉ mới khoảng ba mươi, trông còn rất trẻ.

"Nhưng tôi cho rằng cô không hợp vai A Lý Nhược Lan cho lắm.""Vâng, hôm nay em đến để thử vai Mộc Linh Tâm ạ.

" Đường San San nghe Hàm Nhân nói thế cũng không cảm thấy buồn, bởi chính cô cũng biết rằng hình tượng của mình không hề phù hợp với vai A Lý Nhược Lan cần giả trai thế này."Mộc Linh Tâm?" Cả Hàm Nhân lẫn đạo diễn Phùng đều bất ngờ, vì từ sáng đến bây giờ rất nhiều diễn viên, cả diễn viên tuyến trên lẫn diễn viên tuyến 18 đều muốn thử sức với vai A Lý Nhược Lan, chưa ai muốn đóng vai nữ bị hủy dung cả.


"Tốt lắm!" Đường San San bắt gặp ánh mắt của Hàm Nhân cũng sáng rực lên.

"Vậy em diễn thử phân đoạn Mộc Linh Tâm đi vào rừng vô tình gặp thái tử nước Tống là Hồ Nguyên Minh đi, em đã đọc qua đoạn đó chứ?""Vâng ạ, em là fan trung thành của nguyên tác cơ ạ." Đường San San nở một nụ cười chuyên nghiệp, vừa tự tin nhưng cũng không kém phần lễ phép.Mộc Linh Tâm là em gái của Mộc Liên Thành - vua nước Sở.

Năm cô mười hai tuổi, Sở Tống phân tranh, phụ vương cô Mộc Dịch cùng nhị thúc Mộc Hoành lên đường viễn chinh.

Thắng lợi trở về, thành Châu Tuế ở phía Nam nước Sở và phía Bắc nước Tống, nơi tranh chấp của hai nước Sở Tống bấy lâu trở thành thành địa của nước Sở.

Nhưng cùng lúc đó, cô nghe được tin cha cô hy sinh trên chiến trường, chết dưới mũi kiếm của vua nước Tống là Tần Nguyên Chung.

Anh trai cô, Mộc Liên Thành lên ngôi năm mười bảy tuổi.

Đến năm hai mươi hai vẫn không chịu lập phi tần hậu cung mặc bá quan trong triều năm lần bảy lượt dâng tấu chương mong sớm ngày có thái tử nối ngôi.

Mộc Liên Thành là nam chính của "Sở Tịch Nhược Lan", là một vị vua ôn hòa, không thích chinh chiến mở rộng lãnh thổ nhưng cũng không kém phần sắc bén.

Dưới sự trị vì của Mộc Liên Thành, nước Sở dần quên đi chiến tranh, vực lại kinh tế, bắt đầu mở cửa giao thương với nước Tống, mặc kệ lời can ngăn của bá quan trong triều luôn miệng nhắc đến cái chết của tiên đế.

Nhưng không ai có thể phủ nhận kể từ khi Mộc Liên Thành lên ngôi, nhân dân nước Sở không phải chịu cảnh lầm than, không lo chuyện mất chồng, mất con vì chiến tranh nữa.

Mộc Liên Thành mặc dù không được lòng bá quan nhưng được dân chúng tung hô hết lời.

Mộc Liên Thành yêu A Lý Nhược Lan - nàng hầu đã theo chàng từ nhỏ đến lớn.

Năm chàng tám tuổi, phụ vương chinh chiến phía bắc trở về, tiêu diệt toàn bộ bộ tộc A Lý Nhân.

A Lý Nhược Lan là con gái của trưởng tộc, lúc đó vừa lên sáu.

Sau khi bộ tộc của mình bị tiêu diệt, cha chết trận, mẹ uất ức tự vẫn, nàng bị bắt về làm nô dịch cho nước Sở.

Hoàng hậu nước Sở lúc bấy giờ vô tình bắt gặp cô bé A Lý Nhược Lan bị người hầu trong cung bắt nạt mà mang về tẩm cung của mình.

Kể từ đó, cô bé A Lý Nhược Lan đi theo vị thái tử đương triều Mộc Liên Thành.


"Sở Tịch Nhược Lan" đúng như tên gọi, kể về chuyện tình xen lẫn yêu - hận giữa nàng Nhược Lan và vua nước Sở.

Thái tử Mộc Liên Thành từ nhỏ đã thích mỗi nàng Nhược Lan, lớn lên chỉ một lòng cưới nàng, không màng đến nữ nhân khác.

Nàng A Lý Nhược Lan ban đầu ở bên cạnh thái tử chỉ vì muốn giết chàng để báo thù cho cha mẹ, cho tộc nhân của mình, để cho Mộc Dịch cảm thấy đau khổ vì mất con như nàng đau đớn khi mất đi cha mẹ, nhưng dần dần lại cảm động bởi sự quan tâm của hoàng hậu nước Sở và tình yêu son sắt của Mộc Liên Thành giành cho mình.

Nàng giằng xé giữa yêu và hận, nhiều lần muốn sát hại Mộc Liên Thành nhưng lại không thể xuống tay dứt khoát được.

A Lý Nhược Lan là một nữ hiệp, nàng thường lén ra khỏi cung giả làm nam nhân để tập võ, học cưỡi ngựa bắn cung, đi tìm lại những tộc nhân còn sống sót của mình rải rác khắp nước Sở cũng như trừng trị những kẻ ác, hãm hại dân lành trong kinh thành.

Nhưng không biết nàng buông bỏ hận thù từ khi nào, khi nghe tin Mộc Liên Thành bị thái tử nước Tống ám sát trong khu rừng gần thành Châu Dương, nàng tức tốc cùng Mộc Linh Tâm lao vào rừng để tìm chàng.

Hóa ra Mộc Liên Thành không chết, chàng được Tần Nguyên Minh cứu giúp, nhặt nửa cái mạng trở về từ quỷ môn quan.

Hóa ra người dựng lên tất cả chuyện này là Mộc Hoành - nhị thúc của Mộc Liên Thành, tể tướng đương triều, nhằm chiếm đoạt ngôi vị và lấy cớ để một lần nữa gây chiến với nước Tống.

Trong thời gian Mộc Liên Thanh không có trong cung, Mộc Hoành đã lợi dụng thù mới thù cũ, thành công kêu gọi bá quan trong triều đưa mình lên ngôi và danh chính ngôn thuận tấn công nước Tống.

Và từ đó, A Lý Nhược Lan đã nhận ra tình cảm thật của bản thân mình, cởi bỏ hận thù, cởi bỏ nút thắt trong lòng, cùng Mộc Liên Thành ra trận, nhờ sự hợp sức của thái tử nước Tống Tần Nguyên Minh và những tộc nhân còn sống sót của tộc A Lý Nhân mà dẹp loạn phiến quân của Mộc Hoành.

Phiến quân của Mộc Hoành thua trận chết hơn phân nửa, Mộc Hoành chạy trốn, A Lý Nhược Lan đuổi theo đến vách đá.

Mộc Linh Tâm cũng đuổi theo A Lý Nhược Lan, phát hiện Mộc Hoành trốn sau một bụi cây giương cung bắn nàng ấy.

Mộc Linh Tâm đã chạy ra đỡ lấy mũi tên thay A Lý Nhược Lan, quyết tâm bảo vệ tình yêu của anh trai mình.

Mộc Linh Tâm bị trúng một mũi tên cắm vào lưng, rơi từ trên vách đá xuống thác nước.

Nhờ đó mà A Lý Nhược Lan bắt được Mộc Dịch, đâm hắn một nhát ngay tim.

Kết thúc, nàng A Lý Nhược Lan cùng Mộc Liên Thành đến thăm mộ ba mẹ nàng, Mộc Dịch đã chết, nàng đã tự tay kết liễu Mộc Hoành, Mộc Linh Tâm - con gái của Mộc Dịch thay nàng đỡ một mạng, xem như đã trả xong món nợ cho ba mẹ, cho tộc nhân của mình.

Quan trọng là nàng yêu, yêu đến tận tâm can người đàn ông bên cạnh nàng, và bây giờ nàng không còn là công chúa của tộc A Lý Nhân nữa, nàng chính thức trở thành hoàng hậu của nước Sở, nguyện đời đời kiếp kiếp ở bên Mộc Liên Thành.Góc lảm nhảm: Đào hố đào hố thôi là lá la..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận