Anh Sẽ Bảo Vệ Em Như Cách Anh Bảo Vệ Tam Giới Này

Nhận được câu hỏi này Ngọc Vũ cũng ngớ cả người, từ lúc anh ta biến được thành hình người chưa thấy qua lại với một cô gái nào, chỉ có Cung Ni.

"Tôi nên hỏi cô mới đúng"

"Tôi đang hỏi cô!"

" Chưa"

Nghe được từ này, trong lòng Cung Ni như mở hội, cô vui mừng hét lên, Hình Dương quay lại nhìn hai người cười ngao ngán.

"Sao cô hỏi vậy?"

Cung Ni ra hiệu cho cô sát lại gần rồi nói thầm vào tai cô:

" Tôi thấy anh ấy hay trầm tư, thi thoảng còn nói đang nhớ nhung ai đó". Cung Ni khựng lại rồi nói tiếp.

"Có lẽ... Đã có người trong lòng rồi! Chỉ là cô không biết thôi" Hơn nữa cô đã ngất trong mười năm, những chuyện sảy ra trong đó làm sao cô biết được". Cung Ni nói.

" Cô luôn là người bên cạnh anh ấy, chuyện này phải rõ hơn ai hết chứ!"


Ánh mắt Cung Ni buồn hiu nhìn Ngọc Vũ.

Cô vỗ vai an ủi Cung Ni:

" Chẳng phải trong mười năm đó cô luôn kè kè bên cạnh Hình Dương sao? Cô còn lo gì nữa! Cố lên! Theo đuổi đi, tôi ủng hộ cô!"

Được sự động viên, an ủi của Ngọc Vũ Cung Ni lấy lại tinh thần, thở một hơi dài trút hết đi những muộn phiền.

Tiếng chuông điện thoại của Cung Ni vang lên, cắt đứt sự im lặng giữa hai người. Cô mở điện thoại ra, ấn nghe bên trong phát ra giọng của một người đàn ông trung niên.

Ngọc Vũ không nghe rõ ông ta nói gì chỉ thấy nét mặt Cung Ni dần trở nên căng thẳng, cô chạy đến chỗ Hình Dương thì thầm vào tai điều gì đó quay lại nhìn Ngọc Vũ rồi rời đi ngay.

Ngọc Vũ đang không hiểu chuyện gì thì Hình Dương nói:

"Cho em thử cảm giác làm Sát Yêu Sư"

Nói rồi anh nắm tay cô chạy.

"Sát Yêu Sư?". Cô chưa nhận được câu trả lời từ anh mà anh đã kéo cô đi.

Hai Gia tộc lớn là Trương Gia và Vân Bộ là hai đối thủ ngang tài ngang sức. Hàng năm, nhân ngày thành lập công ty BJ ( mở đầu cho sự nghiệp của Trương Gia. Thành phố A có hai công ty lớn BJ-Trương Gia và YF- Vân Bộ luôn cạnh tranh nhau khốc liệt) sẽ mở tiệc ba ngày.

Trương Khúc là chủ tịch của BJ, nắm trong tay gia tài triệu đô, ông có vợ Nhã Hồng, bà sinh cho ông bốn người con, ai nấy đều tài sắc vẹn toàn.

Ba người Hình Dương, Ngọc Vũ và Cung Ni vừa bước chân đến trước cổng ngôi biệt thự xa hoa, dát vàng, trong sân toàn xế xịn. Ngay lập tức, Trương Khúc tự mình ra tiếp đón ba vị khách quý:

"Nghe danh đã lâu, cậu là Sát Yêu Sư Hình Dương? Hai vị này là..."

"À! Họ đều là Sát Yêu Sư cả" Hình Dương cười gượng quay sang hai cô gái nháy mắt ra hiệu cho hai người gật đầu.

"Phải! Tôi là Sát Yêu Sư! Cung Ni!" Cung Ni cúi đầu chào Trương Khúc. Đến Ngọc Vũ không biết nói sao cho ngầu bèn:


"Gọi tôi là Ngọc Vũ! Hì hìii" Cô cười gượng lấy tay gãi gãi đầu.Trương Khúc cũng cố tạo ra nụ cười dễ nhìn nhất rồi mời ba người vào trong.

Bên trong biệt thự dát vàng chói loá, các cô hầu xinh đẹp xếp thành hai hàng trước cửa nghênh đón khách. Bên trong tủ kính có rất nhiều viên đá quý, Ngọc Vũ há hốc mồm kinh ngạc suýt thì hét toáng lên vì có một đầu hươu to đùng treo trên tường.

May mà Cung Ni vội lấy tay che miệng cô, nói nhỏ:

"Cô không ngại nhưng chúng tôi ngại hộ cô đó". Nói xong cô cũng thả Ngọc Vũ ra.

Hình Dương nhìn thấy đầu hươu đó không khỏi cảm thán bản thân quá may mắn vì là người của Thiên Giới chắc chắn sẽ không bị chém đầu như vậy.

Trương Khúc từ từ đặt tách trà xuống bàn, ung dung kể lại chuyện sảy ra lúc sáng.

Bữa tiệc đang diễn ra rất thuận lợi thì có một vị khách không mời mà đến, một cô gái trang điểm đậm, ăn mặc vô cùng sexy, chiếc váy sườn xám sẻ đùi để lộ đôi chân thon mượt đầy cuốn hút.

Ông tận mắt thấy cô ta nhả ra trong miệng một làn khói màu tím rồi lôi người đàn ông đó đi trước mặt ông và trong khi mọi người đang nhảy nhót xung quanh rất đông.

Ông chắc chắn đó là Hồ Ly, vì ông từng đọc một quyển sách cho biết Hồ Ly Tinh có thể phun ra một loại khí độc làm thôi miên người khác.

Nhìn giọng vừa lo lắng vừa kể cho anh nghe của Trương Khúc làm Hình Dương cười khẽ, nói:

" Đó không phải thuốc độc mà là Hương Mê Hồn, do ông lúc đó ở khoảng cách xa nên không có tác dụng"


"Vậy... Cầu xin cậu giúp tôi! Bao nhiêu tôi cũng trả, đó là con trai tôi"

Giọng điệu của Trương Khúc rất thương tâm, người hầu đứng cạnh cũng cảm thấy kinh tởm trước sự giả tạo này.

"Được! Sáng mai chắc chắn cô ta lại đến, mong ngài cho chúng tôi ở đây để tiện hành động"

Trương Khúc đồng ý rồi sai người hầu đưa họ đến phòng nghỉ. Đến nơi, cô hầu đó ngó nghiêng xung quanh rồi đưa bọn họ vào phòng, đóng chặt cửa, nói nhỏ:

Các vị đừng nhìn vẻ bề ngoài của ông ấy mà bị đánh lừa, tôi đã từng nhìn thấy ông ta trao đổi qua lại với người phụ nữ đó" Cô hầu nói với vẻ vô cùng thận trọng.

"Cô ta có đặc điểm nhận dạng không?" Cung Ni hỏi.

Cô hầu suy nghĩ rồi nói:





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận