Anh Sẽ Là Đôi Mắt

Thân thể béo mập nặng trịch đổ rầm xuống sàn, lão già trợn trừng 2mắt trong kinh hoàng đến tận cùng của cơn ác mộng. Mồm lão toang ngoác trong cái đỏ nhầy nhụa của máu tươi, òng ọc như hãi hùng thảng thốt.
Junhyung chết đứng như Từ Hải. Phát bắn này là của... hung thủ. Ai vừa bắn? Vậy...
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG!
Trong một phần mười giây sau khi phát bắn đầu tiên phát ra, hàng loạt tiếng nổ tiếp theo cũng uỳnh ùng liên thanh như pháo.
3tên đang cầm gậy sắt ngã rầm xuống, yết hầu vỡ tan. Máu tươi thành dải nối nhau chảy dài, vấy ra cả nam nhân đang nằm trên đất.
.
.
.
Ngẩng đầu vọng nhanh về phía tiếng súng nổ, Junhyung tê dại cả người.
Trên tầng cao, mái tóc đỏ rực bùng cháy trong phẫn nộ, đôi mắt xanh thẫm của chàng trai trống rỗng đến vô hồn. Vẻ khốc liệt và tia nhìn man dại chiếu xuống mục tiêu chỉ như con quái vật khát máu.
.
.
.
Kẻ đang bắn... Không nói, không cười. Không run rẩy. Không nương tay.
Sống để giết!

Người đã tự tắm lên mình dòng máu của ác quỷ: Enel Moratti...
***
Mọi thứ xảy ra quá nhanh khiến thần kinh một đứa trẻ 5tuổi như Yomin còn chưa kịp hoạt động. Nó ngừng giẫy đạp, tay chân đơ cứng ngắc.
...
Nói thì chậm nhưng tất cả diễn ra chỉ trong chớp nhoáng. Gần như cùng lúc phát bắn thứ tư nổ ra, toán người mới đến từ bên ngoài ập vào và tham chiến. Joongki hét to câu cửa miệng quen thuộc:
"Cảnh sát đây! Tất cả ngừng bắn! Giơ tay lên!"
Mấy tên tay sai phần vì kinh hãi trước cái chết của chủ nhân, phần vì theo quán tính thấy cảnh sát đột ngột ập vào khống chế, chúng vội vàng buông súng.
...
Vừa nhìn thấy 4xác chết trên sàn, LeeJoon cấp tốc quét mắt tìm Yoseob. Anh thấy lòng mình nóng như lửa đốt.
***
Dù Enel có nhanh mấy chăng nữa cậu cũng chỉ có thể tấn công mà vô lực phòng bị. Một tên ngoan cố nã đạn lên cao.
BỤP! ĐOÀNG!
2tiếng súng phát ra cùng lúc.
Nòng súng của LeeJoon phảng hơi khói trắng. Tên "chó săn" ngã xuống bởi vết bắn chính xác vào mạn sườn.
Đồng thời phía trên cao người ta nhìn thấy chàng trai xoay người ôm trọn đứa trẻ vào lòng.
Cậu ta chắn đạn cho chính con.tin của mình!
.
.
.
Yoseob cảm giác nhói lên đằng sau, đau đến buốt vào xương tuỷ.
Chớp nhoáng ý thức trở nên mơ hồ, trước mắt chỉ còn hình bóng đứa trẻ.
Đôi mắt trong veo nhìn cậu...
Lạch cạch! Súng rớt xuống sàn cabin.
"Ah..j.us..shi?" giọng nó yếu ớt, mỏng tanh.
"Mi... Minie.. Mianhae"
Chàng trai thều thào, đáy mắt tắt đi ngọn lửa phẫn nộ, còn lại chỉ là những dịu dàng mông lung vô định, mong manh đến nhạt nhoà.

.
.
.
Trước mắt chảy qua cơn bão lòng quá khứ, Yoseob nhìn thấy ngày tuyết rơi 5năm trước.
Thấy nỗi đau khổ từng dằn xé mình trong bất lực tuyệt vọng.
Thấy hận thù nuôi sống cậu trong 5năm đằng đẵng đang chầm chậm trôi qua.
Thấy nuối tiếc, ân hận trong 5năm đang dần dà tan biến. Bởi vì rốt cuộc...
"Rốt cuộc cũng một lần bảo vệ được cho con..." cánh tay đang ôm cứng dần buông lỏng đứa trẻ.
"Xin lỗi! Xin lỗi... đã đối xử.. không tốt với con" bước chân chàng trai chuếnh choáng xiêu vẹo về sau.
"Ahju...sshi?" Yomin tái mét mặt, nước mắt đột nhiên chảy ra. Nó cảm thấy hoảng sợ, đôi tay bé xíu chụp lấy áo cậu.
"Chú đau sao... Ư..." nó mếu máo, nước mắt đã chảy tràn.
"..." Yoseob yếu ớt lắc đầu, cậu chỉ cười, nụ cười nhợt nhạt nhất từ trước đến nay.
5năm trời không khóc, mất đi cảm xúc và trốn chạy bi thương. Cuối cùng cậu cũng cảm nhận được thứ chất lỏng ấm nóng dâng lên đầy trong mắt mình, theo hốc mắt lăn dài, bỏng rát.
.
.
.
Giọt nước mắt đầu tiên của ác quỷ rơi xuống sẽ rửa trôi màu đen đôi cánh đen của thiên thần.
Sắc trắng tinh khôi nhuốm đỏ...

Yoseob biết khi cậu khóc cũng là lúc Enel Moratti bắt đầu biến mất.
Là chết đi...
.
.
.
Không gian bắt đầu bị bóp méo như đất nặn, nhão nhoẹt. Cậu thấy thân thể dường như đang đổ về sau - phía thành buồng.
"Ahjusshi!" Yomin gào lên thành tiếng. Nó lao người túm chặt áo Yoseob mặc cho sức lực nhỏ bé không đủ để cứu vãn hay chiến thắng bất kì thứ gì đại loại như trọng lực trái đất hay chênh lệch cân nặng.
Tất cả những định luật vật lí đều trở nên khốn khiếp vào lúc này. 2thân thể 1lớn 1nhỏ cùng ngã khỏi buồng đứng và rơi xuống.
"ENEL! Minie!!!" Junhyung thất kinh.
"KHÔNG! YOSEOB!!!" LeeJoon cũng hét vang phòng. Nhưng khoảng cách địa lí luôn luôn là thứ chết tiệt ngăn cản ý niệm cứu người của kẻ khác.
Một tiếng hô to "Yoseob" này làm 4người chết lặng: Doojoon, Hyunseung, Jiyoon và... Junhyung!
ÙM!!!
Tiếng thân người đập nước rất to.
Tung toé, ướt đầm!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận