Anh Tan Rồi Đó

Cháp 13: Âm mưu của cô ấy
- Tôi cứ tưởng là em không đến cơ! _ Nhật Long mỉm cười hạnh phúc , lúc nghe điện thoại anh còn tưởng mình nghe nhầm
- Tôi luôn là người giữ chữ tín mà ! _ Loan vỗ ngực , hếch cái mủi nhỏ xinh lên mà nói . Hôm nay trông anh ta không cứng nhắc như mọi hôm, chiếc áo phong trắng ngắn tay cùng cái quần bò rộng kết hợp vs nhau trông thật tuyệt !
- Tôi đẹp đến vậy sao ! _ Nhật Long hua hua tay trước mặt nhỏ . Trong lòng rất vui vì thấy khuôn mặt thẫn thờ đến mất hồn khi cô nhìn anh
- Mơ tưởng ! _ Nhỏ quay nhanh mặt đi , che giấu sự ngại ngùng . Thật mất mặt khi bị anh ta bắt gặp mà !
- Em đang đỏ mặt !
- Anh có tin là tôi đi về bây giờ không !
- Hihi anh đùa thua . Mình đi dạo phố nhớ
Khoảng 1 tiếng sau thì nhỏ và Nhật Long cũng đã thấm mệt . Cả hai người đều ngồi dựa và gốc cây to ven đường
- Anh muốn ăn chúng sao ?_ Loan khẽ nhìn về tiệm bánh kem đối diện. Cô để ý từ lúc đến đây thì anh ta nhìn tiệm bánh không rời mắt
- Không hẳn .Có lẽ chỉ là do thói quen thôi hồi bé Mỗi khi đến ngày sinh của mình là tôi thường hay đứng chiếc quán để ngắm bánh ! _ Nhật Long nói, đã 3 năm rồi . Đứa em gái ruột của anh đã không ăn sinh nhật cùng anh , cô bé không vây lấy anh mà hát hò nữa . Bàn tay khẽ nắm chặt lại , các khớp tay nhanh chóng trắng lại ....
- Tôi khát nước quá ! Anh chạy lên phía trước mua dùng tôi chai nước đi.
- Ok .
Đợi bóng anh đi xa dần , cô nhanh chóng chạy đến tiệm bánh kem trước mặt .....
- Uống đi !
- Cám ơn!
- Nhật Long !
- Hả ! _ Ah khẽ giật mình khi nghe thấy cô gọi
- Cho anh
Nhỏ chìa chiếc bánh kem hình con gấu ra trước mặt .
- Em...em....
- Tôi đoán hôm nay là sinh nhật anh ! _ Loan cười nhẹ , chiếc răng khểnh xinh xắn theo đó là lộ ra . Trông cô thật đẹp !
- Em...em....
- Đừng có ấp úng như vậy ! Lúc về nhà , anh mà không ăn hết chúng thì tôi sẽ cho anh biết thế nào là nắm đấm của Phan Loan _ Nhỏ hua hua nắm đấm dọa anh.
- Không cần .Anh ...anh bây giờ sẽ ăn luôn
Đưa từng miếng bánh lên miệng , Nhật Long cảm động đến rơi nước mắt . chỉ một chốc sau anh đã chén xong chúng .
- Đi theo anh !
Phòng bệnh rộng rãi . Trong không khí có hòa lẫn mùi thuốc khử trùng . Trước mắt nhỏ là 1 cô gái đang nằm bất động . dường như cô muốn tách mình ra khỏi thế giới này
- Đó là em gái anh !
- Cô ấy bị bệnh gì vậy ?_ Loan khẽ vuốt mái tóc của cô gái trên giường . Hình như cô ấy đã nằm rất lâu rồi . Giống như mẹ cô vậy ?
- 3 năm trước nó đã đi tỏ tình vs 1 người . Nhưng mà thất bại không chịu được , nó liền mất hết ý thức và chẳng may bị xe đâm . Đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại _ anh chua sót nói
- Thế sao bây giờ cô ấy vẫn chưa tỉnh ! _ Nhỏ nhìn khắp thân hình cô bé , không bị thương chỗ nào cả .
- Bác sĩ có nói là hình như nó không muốn tỉnh lại .
- Vậy...vậy.....
- Tôi đã đưa nó đi rất nhiều nơi để chưa nhưng mà không được
- Mẹ tôi nói vs những người giống như em anh là phải trò chiện thật nhiều , tức khắc thì cô ấy sẽ tỉnh lại thôi !_ Loan khẽ an ủi anh
- Bác sĩ cũng nói thế nhưng.....
- Yên tâm ! Tôi sẽ giúp anh..._ Loan ngắt lời , ánh mắt hiện lên sự đồng cảm .
- Cám ơn ! Hiện giờ muộn rồi , để tôi đưa em về .......
...........
- Đến nhà tôi rồi ! Anh mau về đi !
- Đợi đã !....._ Nhật Long khẽ cài lên tóc nhỏ 1 chiếc kẹp hình con cánh cam trông rất đẹp
- Anh...anh....
- Đây là quà cảm ơn vì em đã đi cùng anh suốt ngày hôm nay ! _ Nhật Long chân thành nói
- Nhưng...nhưng.....
- Em đã có câu trả lời vs anh chưa ?
- Trả Lời ?
- Đúng ! Làm bạn gái anh nhé !
- Tôi ....tôi...tôi.....
Nhỏ không muốn là anh buồn đúng ngày sinh nhật nên rất khó trả lời ......
- Vào nhà đi ! Không tôi cho cô đứng ngoài bây giờ !
Một giọng nói nhẹ vang lên đã cứu Loan 1 bàn thua trông thấy ....
- Tôi vào ngay đây_ Nhỏ nói to
Rồi nhanh chân chạy vào trong nhà.....
-------------
- Cửa nhà tôi không phải chỗ hẹn hò ! _ Thiên Kì lạnh lùng nói
- Biết rồi !
- Lại đây ! _ Thiên Kì khẽ vẫy nhỏ về phía mình .
- Làm gì ! _ Thấy thiên kì có vẻ hơi bất bình thường lên nhỏ lo lắng hỏi
- Tôi không phải là 1 người kiên nhẫn
- biết rồi ! Tối đến là được chứ gì !
- Á
- Tịch thu ! Từ giờ không cho phép cô cài bất cứ thứ gì lên đầu ! _ Thiên Kì đút cái kẹp tóc hình con cánh cam vào túi rồi đi vào phòng
- Trả lại tôi đây! Anh có quyền gì chứ !
- Cô nên nhớ là mình đang phải chịu trách nhiệm đối vs tôi !
- Anh..anh....
- Đi nấu cơm đi ! Tôi đói rồi !

"Tên ác quỷ này ! tôi hận anh " Nhỏ lẩm bẩm trong miệng.
**Tại nhà của Quân :
Nó và Quân đang ngồi trên chiếc ghế dài , cả hai người đang chăm chú xem thứ gì đó
- Anh chàng đó đẹp trai thật ! _ Nó cảm thán khi nhìn thấy thần tượng của mình
" Tạch "
- Mất điện rồi sao ! _ Nó dẫy nảy lên khi thấy ti vi tắt ngóm.
- Ế nhưng sao quạt vẫy chạy !
- Quân anh đang phá em đó ! _ Nó nỗi giận đùng đùng , nhanh tay cướp lại cái điều khiển trên tay Quân
- Sao ấn mãi không được vậy nè !
- Vì trong đó làm gì còn pin !_ Quân chậm rãi nói
- Anh...anh.....
- Cô à ! Anh ấy bắt nạt con ! _ Nó chạy đến ôm người phụ nữ trung tuổi vừa mới bước vào ( t/g: Mẹ Quân đang sóng cùng hội nó)
- Quân ! Sao con cứ trêu vợ thế ! _ Bà mỉm cười đôn hậu
- Con không phải là vợ của anh ấy ! _ Nó liền đỏ mặt
- Thôi ! mẹ đi nấu cơm đây ! Hai đứa tự giải quyết đi!
- Khoan đã ! Cháu chưa nói xong mà ! _ Nó gọi vs theo nhưng không được
- Lại đây !
- Hihi Mai có bài kiểm tra , em lên hok đây!_ Nó nhanh chân chạy về phía cầu thanh như đã bị Quân bắt lại
- Anh ...anh muốn làm gì ! _ Nó nhìn thấy ánh mắt như muốn ăn thịt người của anh lên giọng nói liền run run
Quân kìm nén cơn giận . Anh rất không vui vì câu nói vừa rồi của cô
- Anh muốn ăn thịt người ! _ Quân cười nham nhở , rồi cắn vào ngón tay nó
- Hihi hihi thịt của em không ngon đâu ! Hay để em xuống bếp bảo cô gầm thịt cho anh ăn nha ! _ Nó rút tay ra . nếu không ngón tay sẽ bị anh ăn thật mất
- Vừa em nói gì !
- Em đâu có nói gì ! _ Nó giả nai
- Em là vợ anh !
- Ế anh lại nhầm rồi ! mình còn chưa làm đám cưới , còn chưa có nhẫn , huống hồ anh chưa quỳ xuống cầu hôn em.....
- Đi
- Khoan đã .....
Không để nó nói hết câu , Quân đã kéo nó lên xe
* Tại 1 tiệm trang sức lớn :
- Anh chị muốn mua gì ạ ! _ Cô bán hàng ánh mắt mơ màng , thỉnh thoảng lại liếc nhìn mĩ nam
- Lấy cho tôi cái này !
Chiếc nhẫn đỗi được thiết kế rất đẹp , bên trong được gắn 1 loại đá rất sáng . Hình ...hình...như là kim cương
- Đưa tay của em đây!
Quân nhanh chóng đeo chiếc nhẫn vào tay nó .
- ANh...anh....anh là đang cầu hôn em sao ! _ Nó ấp úng , ánh mắt hiện lên tia hạnh phúc
- Em nghĩ thế nào thì là thế đó ! _ Quân ném chiếc thẻ cho cô bán hàng
Rồi nhanh chóng kéo nó rời đi .
- Cô ấy thật may mắn ! _ Nhân viên 1
- Anh ấy thật đẹp trai !_ Nhân viên 2
- Ước gì mình được như cô ấy ! _ Nhân viên 3
......................
"Hạnh phúc kinh ! Để rồi xem các người hạnh phúc được bao nhiêu lâu "
* Tại bênh viện . Từ lúc hứa vs Nhật Long lên ngày nào nhỏ cũng đến trò chuyện vs cô bé .
" Cạch"
- Sao em lại ở đây!_ Nhật Long ngạc nhiên tột độ khi nhìn thấy nhỏ
- Tôi là trò chuyện vs em anh !
- Em..em....
Loan không để ý đến thái độ của Nhật Long . Vì hiện giờ cô đang làm móng tay có em anh ta.....
Ế! Ngón tay động đậy!
- Anh ..anh mau lại đây xem tôi có phải là hoa mắt không ! _ Nhỏ lắp bắp nói khi nhìn thấy ngón tay em gái Long động đậy
- Cử động rồi !
- Để tôi đi gọi bác sĩ ! _ Loan chạy nhanh ra ngoài .
- Bác sĩ tình trạng em tôi hiện giờ thế nào ?_ Nhật Long không kìm nén được liền vui
- Chúc mùng ! Em anh đã có giấu hiện phục hồi , mong mọi người hay cố gắng chăm sóc cô bé trong thời gian sắp tới
Khi bác sĩ rời đi rồi , trông Nhật long vẫn thẫn người .....
- Anh không sao chứ ! _ nhỏ hua hua tay trước mặt Long
Bỗng nhật Long ôm trầm lấy Loan
- Em đúng là nữ thần may mắn của anh
- Thôi ngay ! Dám ăn đậu hũ tôi sao ?_Loan đẩy Long ra , khẽ mỉm cười . Cô rất vui vì em anh đã tỉnh
reng!reng!reng!
- Alo
-.....
- Ưhm mình đến ngay .
-......
Nhận được điện thoại của nhỏ chi nhỏ liền tạm biệt Long rồi đi.

- Sao? anh ta tặng bà nhẫn hả ?_ Loan hét ầm liên khiến .n trong quán đều liếc mắt nhìn về phía họ
- Suỵt ! Nhỏ tiếng 1 chút ! _ Chi nhanh tay bịt miệng con bạn thân lại
- Khai nhanh!
- Ưhm! mày xem nó có đẹp không ?_ Nó chìa bàn tay ra trước
- OA
- Để chúc mừng , tao liền mời mày đi ăn lẩu
- ok ! Mình đi luôn đi
Trên đường hai cô gái nhỏ tíu tít vừa nói vừa cười
Bỗng 1 đám áo đen chạy đến....
- Bắt con nhỏ này cho tao ! _ Một thằng chỉ vào nó
- Cút ! _ Loan che trước mặt , quát to lên
- Đại ca ! hay ta bắt luôn cả hai con nhỏ !
- Được !
Do đông nên Loan không thể nào đánh được . Hai cô bị chụp thuốc mê rồi đưa đến 1 địa điểm bí mật .
-------------------------
Tại 1 gian phòng rộng:
- Làm cho chúng tỉnh lại đi !
- DẠ
" Rào "
Nhỏ và nó đều bị nước lạnh làm cho tỉnh .
- Sao...sao...lại là cô !_ Giọng nó run lên khi nhìn thấy .....
Anh tan rồi đo
- Sao...sao...lại là cô _ Nó rất đỗi ngạc nhiên vì người con gái đứng trước mặt mình ....
Kim Anh
Kim Anh cười khẩy , nhẹ nhàng kéo chiếc ghế gỗ rồi thong thả ngồi xuống. Mắt phượng hiện lên sự thích thú
- Sao lại không phải là tôi?
- Cô ...cô.....
- Mày tưởng có sự bảo hộ của Quân và Thiên Kì thì sẽ không sao ư! Chính vì mày mà 1 gia tộc lớn như nhà tao chỉ trong 3 ngày bị sụp đổ .
- Tôi ..tôi thực sự không biết !_ Nó ngước đôi mắt khó hiểu lên nhìn Kim Anh
- Không biết thì tao sẽ nói . Chính nhờ sự ngu ngơ của mày mà tao đã bị anh Quân đá. Từ 1 gia đình được sống trong các khu cao ốc rộng lớn ,nhưng nay cha mẹ tao phải sống trong các khu ổ chuột bẩn thỉu. Chính vì vậy nên tao phải lấy 1 ông già
- Đó là 1 ông già ! Đáng tuổi bố tao đấy ! Nhưng mà ông ta có tiền ..._ Kim Anh cười trào phúng , ánh mắt hiện lên sự thù hằn .
- Tôi...tôi..tôi không biết cô lại sống như thế ! _ Nó nghẹn ngào nói , cả người run lên khi nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của Kim Anh.
- Chi , mày không phải thương hại cô ta . Chính cô ta đã khiến cho cuộc sống của mình trở lên tồi tệ như vậy !_ Phan Loan khẽ an ủi nói , cô biết nó đang tự trách mình
" Chát "
Má của Loan in rõ năm ngón tay .
- Cô dám đánh tôi ! Có giỏi thì cởi trói cho tôi rồi ta sô lô !
- Quả đúng là bạn gái của Thiên Kì . Rất mạnh mẽ ... Nhưng các cô yên tâm trò hay còn chưa bắt đầu đâu _ Kim Anh cười to, khuôn mặt không khác gì 1 mụ phù thủy độc ác.
Rồi 1 đám con gái ăn mặc hở hang không biết từ đâu tiến đến chỗ nó và nhỏ ....Trên tay họ có kầm 1 con dao nhỏ
- Cô ...cô....định làm gì ?_ Nó run run , cố dích người về phía đằng sau
- Cô thử nghĩ xem nếu khuôn mặt nhỏ xinh này có 1 vết sẹo dài ........thì sẽ thế nào nhỉ ?_ Kim Anh khẽ nâng khuôn mặt của nó lên
- Ả điên này mày thôi bày trò đi ! _ Loan tức giận quát lên, nhưng trong lòng khẽ run rẩy . Thực ra cô rất yếu đuối
- Yên tâm tý nưa mày cũng được hưởng thụ phần thường đặc biệt này !!
Vừa dứt lời Kim anh đã cướp con dao trong tay mấy cô nàng đứng cạnh đó và ...
" Roẹt "
Máu đỏ chảy ra ......
Nó không khóc . Nhưng cảm thấy chất lỏng khẽ chảy dài trên cô mình . Cũng may là dường dao chỉ cứa qua chiếc cổ trắng mảnh của cô.....
- Chi ...chi...may có sao không ?_ Loan chảy dài nước mắt , cô nấc lên khi thấy đứa bạn thân thiết bị hành hạ.
- Không sao ....Tao không khóc thì thôi chứ mày khóc làm gì !_ Nó ngượng cười nói .
- Chúng mày thôi ngay ! _ Kim Anh tức giận quát lên , rõ ràng là nhỏ đã tập đi tập lại cách rách mặt người khác nhưng sao lại như thế này .....Ném con dao xuống đất .Ả phất tay cho bọn đàn em tiến lên....
" Rào" Một bát nước được dội vào vết thương trên cổ .....
Sót kinh khủng ......
Cảm giác như bị nhiều vết dao cưa vào vậy
Hóa ra đây là nước muối .
Mắt nó mờ đi . Thực sự là rất sót , nó không chịu được đau....
- Ả điên này ......_ Loan hét lên , cả khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận ....
- Làm cho nó im cho tao _ Kim Anh ra lệnh
" Bộp" Một cây gậy giáng mạnh vào sau lưng nhỏ . Ngay sau đó nhỏ liền mất đi ý thức ....
Cũng không lâu sau nó cũng gục xuống bên cạnh đứa bạn thân
-Đi ! Tý chúng ta sẽ tiếp tục !.......
Nhiều tiếng giầy rời xa ......
- Alo ..._ Kiều Giang ể oải nhấc điện thoại . Cả người cô đang bị đau nhức do dùng quá nhiều chất kích thích , cả người mảnh khảnh dựa vào quầy bar.....
- Chị đây..._ Giọng nói dịu nhẹ của Kim Anh vang lên..
- Chị , em nhớ chị quá !

- .........
- Sao chị đã bắt được hai con nhỏ đó rồi à !
-.........
- Được em sẽ đến , mà chị phải để con nhỏ Phan Loan đó cho em xử lý đấy !
Cạch...
tút ...tút....tút.....
Kiều Giang mỉm cười độc ác , nhanh tay cầm chiếc ví da , xoay người rời đi....
- Cô đang bày trò gì ! _ Giọng nói lạnh lùng của nhật long vang lên . Vừa nãy khi đi ngang qua anh có nghe thấy tên của Loan
- Tôi ...tôi ....làm gì có ! _ Kiều Giang giật thót cả người
- Được rồi ! để xem cô có nói không ! _ Nhật long phất tay ,1 đám người khẽ tiến đến .....
- Anh ...anh....không được làm bừa đâu !_ Kiều giang tái mặt , giọng nói run run vang lên
- Tôi sẽ không làm bừa ! Chỉ là đám đàn em tôi sẽ làm bừa thôi .......
- Được rồi ...tôi ...tôi...sẽ nói ......
Hóa ra là như vậy ! Sau khi nghe lời kể của Kiều Giang Nhật Long khẽ trau mày , anh ra lệnh cho người dưới nhốt ả vào phòng kín rồi rút điện thoại ra ......
Bên kia nhanh chóng có người bắt máy ....
- Tôi Nhật Long đây ! .
-......
-.......
tút ! tút ! tút ! Nhật Long nặng nề gác diện thoại xuống , Có lẽ làm như vậy là đúng . Huống hồ em anh cũng đã tỉnh , nên từ bỏ kế hoạch trả thù thôi .
------------
* Tại căn nhà kho tồi tàn :
Nhỏ và nó dần tỉnh lại , cả hai đều đau nhức .
- Đợi mãi cuối cùng các cô cũng đã tỉnh ! _ Kim anh
- Tôi có trò gì thì giở hết ra đi , đừng để tôi ra được nơi này , không thì ....._ Loan nghiến răng nói
- Ha ha .....yên tâm tôi dám chắc các cô sẽ không ló mặt ra ngoài đâu .
Lấy tay ra hiệu . Bỗng một đám con trai lực lưỡng gồm khoảng 10 thằng , thằng nào thằng nấy cũng xăm đầy mình .....
- Thế nào ! họ được chứ ! Tuy tôi phải lấy 1 ông già nhưng các cô yên tâm chỉ 1 chốc nữa thôi là họ sẽ trở thành chồng của các cô thôi mà . Để xem lúc ấy Quân cùng Thiên Kì sẽ nghĩ thế nào.....
hội nó liếc nhìn về những người đàn ông đó . Đôi mắt của họ nhìn tụi nó như muốn ăn tươi nuốt sống vậy , rất dâm đục ,.....
- À mà 2 cô có thấy họ lực lưỡng không ? Tôi đã cố tình trọn họ đấy ....
- Cô điên rồi ....tôi cấm cô làm bừa đấy ...!_ Toán thân nó run lên
- Yên tâm ! để có những đoạn vi đeo đẹp nhất thì tôi se phải làm cho các cô tình nguyện chứ ! Bọn bay ...._ Kim anh ra lệnh
Rồi có 2 cô nàng khác khẽ tiến đến , trên tay họ có cầm ông tiệm.....
- Yên tâm không phải ma túy đâu ! Đay chỉ là xuân dược thôi , tiêm xong 1 liều thì chỉ cần đợi 15 phút thì mong ước sẽ thành hiện thực ....
- Không ....tôi ...không muốn
Cả hai bọn nó cùng đồng thanh nói . Nhưng mà bên cạnh có hai người đã kìm chặt cánh tay của họ .....
Mũi kim tiêm khẽ mà tiến vào làn da mỏng manh.....
Thực sự là đã tiêm vào rồi !
Tôi không muốn ......
Quân mau đên cứu em.....
Tên khốn Thiên Kì ! Anh đang ở đâu vậy trời !
Nước mắt của bọn nó cũng theo đó mà chảy ra ......
5 phút đầu tiên trôi qua .....
Cái chất lỏng kinh khủng ấy dường như đã thấm vào cơ thể của hội nó .....
Cả người nóng bừng , đôi mắt khẽ mơ màng không rõ đây là thực hay ảo ....cả người mềm nhũn ra
- Xem ra thuốc đã ngấm rồi đấy ! Bọn mày xử lý chúng đi .....
Từng đám con trai tiến lại gần , họ khẽ đưa tay cởi chiếc áo trên người của bọn nó .....
Nhưng......
" Rầm " Cánh cửa bỗng đổ ầm xuống
" Đoàng " Tiếng súng vang lên , khẩu súng đó khẽ bắn vào vai 1 thằng đang chuẩn bị cởi áo của nhỏ Loan
- Anh...anh....sao ...._ Kim Anh trợn tròn mắt lên . Rõ ràng là cô phong tỏa tin tức rất kĩ mà
- Dám lấy vợ tôi ra làm trò đùa à ! _ Quân nheo đôi mắt lạnh lùng , anh nhìn về phía cô gái đang nằm trên mặt đắt lạnh , chiếc áo sơ mi đã bị cởi ra 1 nửa làm lộ bả vai trắng mịn không tì vết .
- Bọn bay xông lên ! _ Kim Anh hoảng hốt lùi về đằng sau và ra lệnh cho hội đàn em
- Chị....chị...không biết đây là anh Quân và anh Thiên Kì sao ! _ ! thằng cầm đầu khuôn mặt trắng bệch , giọng nói run run
- Chúng mày xông lên cho tao . Xong việc tao sẽ trả cho chúng mày gấp 10 lần đã hứa _ Kim Anh tái xanh mặt, môi đỏ run run
- Không...tôi không nhận tiền nữa ......_ Cả đám lưu manh run sợ nói
- Không cho ai thoát ra khỏi đây! _ Thiên Kì khẽ ra lệnh , khẩu súng nhỏ trên tay anh lia 1 vòng hương đúng chỗ Kim Anh
- DẠ _ không biết từ đâu 1 đám người mặc áo đen vào bao vây xung quanh , theo lệnh họ bắt từng người về bang trờ sự trừng phạt của ông chủ .
Quân và Thiên Kì khẽ tiến đến chỗ hai người con gái đó . Hiện giờ họ đã không ý thức được hành động của mình
- Xem ra họ đã bị hạ xuân dược rồi ! _ Thiên Kì nhìn cô gái nhỏ trong lòng mình mà thở dài , nếu nhơ anh đến muộn thì sẽ như thế nào ?
Cũng may mà có người báo tin ình !
Thật không giám tưởng tưởng ....
- Phiền Anh chăm sóc hộ bà chị này cho em ! _ Thiên Kì để lại 1 câu cho Quân rồi nhanh chóng bế Loan rơi đi
Hiện tại bên trong chỉ còn nó và Quân . Cả người nó uốn ** khuôn mặt ửng hồng , hai mắt mơ hồ quyến rũ , chiếc áo cứ như vậy mà để lộ cảnh xuân bên trong ...
- Chi tỉnh dậy cho anh !
- QUân ...Quân.....em nóng lắm ! _ Nó ôm chặt lấy Quân mà nũng nịu
- Chết tiệt
Cảm giác chóng mặt ập đến . Nó nhấc mi mắt dậy, trong đầu lại nghĩ đến sự việc hôm trước mà không khỏi rùng mình!
Đúng rồi !hôm trước Kim Anh đã …
Mặt nó xanh mét.
Đảo mắt nhìn xung quanh,tiện thể nhấc chân lên xem mình có mặc quần hay không ?
May là có ! quần áo vẫn còn trên người !Nhưng chỉ có điều đó không phải bộ cô mặc hôm qua thôi .
Hu..hu..
-Em đang làm gì vậy ?
-Quân …Anh…Anh
Nước mắt nó bỗng tuôn ra .
- Sao lại khóc
- Em…em...

- Bình tĩnh ns anh nghe!_Quân xoa mái tóc nó,nhẹ nhàng ns:
- Em..em…hôm qua…
- Không có việc gì cả ? Dường như đã đoán được điều cô định ns ra, Quân chậm rãi ns từng từ .
- Sao..sao
- Chính là không có việc gì xảy ra cả
- Thật chứ?
- Em không tin anh _Quân nheo đôi mắt đẹp lại
- Không …em tin ! _Nó mỉm cưởi đưa tay quẹt hết nước mắt trên mặt .
- Này!_Nó giật giật vạt áo của Quân
- Chuyện gì?
- Thật sự là không có chuyện gì xảy ra sao?
- Em rất muốn có chuyện xảy ra sao?
- Không chỉ là em muốn hỏi anh thật sự không có chuyện gì xảy ra chứ !(t/g:pó tay toàn tập vs chị này )
- Anh thật sự muốn bóp chết em!
*Nó ~~
Cả một buổi tối hôm đó Quân chả thèm liếc nhìn nó 1 cái nào !
Hạ Mẫn Chi :Liếc nhìn người đàn ông sắc mặt âm trầm ngồi ở trên ghế salon mà không khỏi rùng mình .Chắc là anh đang giận cô
Mẫn Chi lấy hết dũng khí , mặt dày bước tới :
“Đại nhân anh có khát nước không ?”
“…..”
“Anh không khát,vậy thì anh có muốn uống nước ngọt không ?”(t/g:Bộ 2 câu ấy có gì khác nhau vậy chi??)
“….”
“Anh không uống thì để em bóp vai cho anh nha!”Nó vừa ns cũng không quản Quân có lên tiếng hay không , liền trèo lên ghế ngồi và bắt đầu sự nghiệp vinh quang .Động tác xoa bóp tuy có chút vụng về nhưng mềm mại vô lực
“Có thoải mái không “
“….”
Bỗng dưng ,cách tay lớn vốn đáng để mặc cô sờ nắm linh hoạt chuyển động , nắm chặt tay cơ
Mẫn Chi thoáng giật mình, ngây ngẩn cả người :”Anh khó chịu chỗ nào”
“Anh nắm chặt tay em như vậy làm gì ?Á”
Còn chưa ns xong thì cô đã bị Quân nhẹ nhàng kéo vào trong ngực
“Anh muốn làm gì?” Nhận ra sự bất thường ,nó liền vùng vẫ
y
“Anh muốn thử xem ?..”
“Thử cái gì”
Bỗng nó khẽ rùng mình, giọng nói lắp bắp trong khi đó bàn tay nóng rực ,to lớn đã thăm vào bên trong áo.
“Chờ 1 chút”
“Làm gì?” _Quân dưng động tác lại, nhíu mày bất mãn ns
“Không phải anh muốn làm …cái đó chứ”
“Theo em thì sao?”_Quân hỏi ngược lại khẽ cắn lên cái cổ thanh tú của cô.
“Em…” Bỗng ánh mắt cô loé lên
“Em còn chưa tắm!”
“Em run cái gì?”Chả phải chúng ta đã làm qua rồi sao!
Ông tổ của tôi ! Cái đó khác lúc đó anh đang bị mất đi lí trí .Mẫn Chi thở dài
“Tôi tắm cung em…”
“Đừng”
“Lại sao nữa “
“Hi hi hình như vừa nãy em đi tắm rồi “.Nút áo trước ngực đã nhanh chóng được cởi ra hết .
“ Chờ 1 chút”
“Lại làm sao nữa”
“Em nghĩ ở trên ghế sôfa không tốt lắm…”
“Được rồi “Quân ôm cô về phòng
.
“Anh lại làm gì vậy ?”
“Em chả bảo trên đó không tốt còn gì?, tôi đưa em lên giường”
Nó thiếu chút nữa thi hộc máu ngay tại chỗ .
“Em..Em…Còn chưa chuẩn bị ….”
“Không sao !Tôi không để ý vấn đề đó “
“Nhưng……….”
Giọng ns biến mất ở đầu lưỡi
#### hôm sau:
Khi mở mắt thấy ánh nắng rực rỡ xuyên qua cửa xổ nghe tiếng nước ào ào chuyền ra từ phòng tắm ,thì trong đầu cô lại hiện lên cảnh tượng ngày hôm qua.Cứ tưởng anh ta là người lạnh lùng, vô cảm chỉ nhìn người ta bằng nửa con mắt ,đôi khi lại dịu dàng đẹp như thiên thần Cô cứ tưởng anh là sự kết hợp giữa ác ma và thiên thần nhưng hôm qua trải nghiệm mới pít được anh chính là…….lưu manh
“Đang nghĩ gì?”
“Á….”
“Anh..anh….không phải vẫn còn trong đó sao” Cô đưa tay chỉ về phía nhà tắm
“Ngu ngốc”
“Ách…” máu dồn lên não _Anh dám mắng cô
“Nhưng anh lại thích em như vậy “
Mở to mắt hết sức, cô nghiêng đầu nhìn chằm chằm .Anh đang bày tỏ tình cảm vs cô sao?
“Thôi mau đi tắm rồi xuống lầu ăn sáng “
“Anh ns lại câu vừa nãy có được không ?”
“Ngu ngốc”
“Không !câu sau ấy cơ?”
“Xuống lầu ăn cơm…”
“Không phải câu trước ấy cơ.. “
“Ngu ngốc…”
Nó :~~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận