Anh Tan Rồi Đó

Cháp 5:
- Đợi cháu với bác tài xế ơi iiiiiiiiiiii..........!_Tôi hét to và cố gắng chạy nhanh về phía xe buýt .Nhưng đã không kịp ...
- Quả này lại bị phạt rồi !_Tôi ai oán kêu lên
- Bị phạt là đúng !
- Đúng cái đầu mi ấy !-Tôi tức giận quát khi nghe thấy cái giọng mỉa mai ấy
- Giỏi thật, cô dám mắng tôi à !_Quân tiến đến bên cạnh nó ,nở nụ cười nham nhở .
- Đâu có tôi cứ tưởng ..._Tôi đang suy nghĩ để tìm lý do nói dối
- Tưởng cái đầu cô ấy ! Mau đi thôi !_Quân thong dong sải chân về phía trước bỏ mặc nó lại
- Đợi ..đơi tôi vs
- À , mà sao anh có mặt ở đây vậy ?_Tôi thắc mắc hỏi vì nghe nói là nhà hắn ở khu A,ngược đường vs khu E nhà tôi mà
- Không biết... _Quân lơ đãng trả lời
- Sao cái gì anh cũng không biết vậy ?
- Có phải cô đang muốn ăn đòn không ?_Quân cầm lấy tay nó khẽ nhếch môi đe dọa
- Không đâu ... à hình như muộn học rồi đó _Tôi vội đổi chủ đề
Trên con đường dài ánh nắng của buổi sáng bắt đầu chiếu rọi khắp nơi vs không khí trong lành ,mọi vật đều im lặng .Nhưng trái lại vs khung cảnh yên ắng ấy đó là bóng 2 người :1 trai 1 gái đang trành chọe đuổi nhau trên đường . Tiếng cười nói thoải mái của cô gái ,cùng sự lạnh lùng của anh chàng đã làm ấp áp ,vui nhộn cả không gian .Khiến mọi người đi trên đường cũng phải vui lây
---------------
Vì đi cùng Quân đến trường nên tôi mới được bác bảo vệ cho vào trường .Công nhận làm hội trưởng hội học sinh có lợi thật !
- Cô mau vào lớp đi !_Quân cất bước về phía trước
- Được_ tôi vô thức trả lời .Thực sự tôi không hiểu tạo sao anh ta lại không vào lớp học mà tiến vào phòng dành cho hội học sinh.Chả nhẽ anh được thầy cô quý trọng, đến lỗi không phải lên lớp?
........................
- Ơ,cô giáo đâu rồi ?_tôi kéo áo thằng Cường béo ngồi cạnh .
- À, con cô bị tai nạn nên lớp mình được nghỉ 2 tiết đầu _Thằng Cường vừa nhai kẹo cao su vừa nói .
Giờ ra chơi:
- Chị là chị gái của anh Thiên Kì đúng không ạ ?_Một đám con gái vây quanh tôi bắt đầu hỏi .Trông đứa nào cũng xinh cả nhưng mà hội này bé tí mà đã chát đầy phấn vào mặt rồi.Thực sự là tôi không thích! .
- Đúng thì sao ?_ Tôi lơ đãng hỏi vì biết đây là fan của thằng Thiên kì
- Chị đưa bức thư này cho anh ấy hộ em được không ạ ?_ Cô bé tóc xoăn chớp chớp đôi mắt nhìn tôi đầy hi vọng
- Nhưng nó không học ở trường này nữa mà ?_Tôi thắc mắc hỏi .Chả là đợt này mỗi trường phải cử 1 h/s xuất sắc nhất đi sang trường khác học cho đến khi tốt nghiệp xong cấp 3.Người mà trường tôi cử đi chính là thằng em ác ma Thiên Kì nhà tôi .
Giới thiệu vs các bạn chút thông tin về nó nha:
Hạ Thiên Kì là thằng em sinh đôi vs tôi ,xét về ngoại hình thì tôi và nó có nhiều đặc điểm giống nhau .Nhưng nhìn tổng thể có vẻ nó đẹp hơn tôi 1 ít .Da trắng mịn
.Môi đỏ mỏng ,mắt sâu màu cà phê ,tóc đen mũi thẳng dáng người cao cao rất có khí chất . Có nhiều lần tôi hỏi mẹ :Vì sao thằng Thiên Kì lại thông minh như thế ?có phải là khi sinh nó ra mẹ cho nó ăn thuốc kích thích trí óc mà không cho con ăn có phải không ?Ngay sau đó tôi bị mẹ già gõ ấy phát muôi vào đầu ,còn thăng Thiên Kì nhìn tôi khinh thường rồi ngạo nghễ bước đi .Trong nhà tôi toàn bị bắt nạt thôi .Chỉ có mỗi ba ba là tốt vs tôi ,những lúc như thế ông chỉ xoa đầu tôi cười .Không biết có phải thằng em tôi đã quen vs Lãnh Minh Quân hay không mà tính cách cũng rất quái dị .Có lần tôi bị đám lưu manh trêu trọc đến nỗi phải khóc giống lên ,thấy tôi bị như thế thằng Thiên Kì không nói gì chỉ xin chúng nó mỗi đưa 1 túi máu thôi .Không những thế thằng này ngay cả con gái cũng đánh điểm này thì nó hơn hẳn Quân , vì anh ta không đánh con gái mà chỉ sai người đánh thôi. Chả là hồi ấy có đứa con gái bám theo nó mãi không buông, tức mình nó tát cho cô ta mấy phát .Lúc nghe thấy chuyện ấy tôi thở phào nhẹ nhõm ,nghĩ :"May mình là chị nó không chỉ còn nước húp cháo ".Cũng may có thằng em trai hổ báo lên tôi trả phải lo gì cả .Hội học sinh trong trường thấy tôi đi bên cạnh Quân cũng chỉ dám tỏ thái đọ chứ chả đứa nào dám đánh tôi hết. Nhưng bây giờ thằng bé không còn ở trong trường nên tôi cảm thấy hơi lo lo ( t/g: Không phải còn có anh Quân sao?)
Quay lại chiện vừa rồi , khi tôi đang mải hồi tưởng lại những kỉ niệm về thằng em ác ma thì 1 đống đồ cùng thư đã được sắp xếp gọn lên bàn, chất thành 1 đống to. Chả phải nói khoa trương , chứ thằng em tôi có cả mấy nhà thư rồi
" Thật tôi cho nhưng đứa yêu phải thằng em ác ma của mình"
" À hình như thằng Thiên Kì , chuyển đến trường King Wook thì phải_ đó chả phải trường của con Loan sao ? "_ tôi nghĩ

Trường học King Wook:
Ngôi trường chỉ đứng thứ 2 nhưng cũng không hề thua kém gì trường Hoàng Gia . Ngôi trường được thiết kế theo phong cách cổ kính xen lẫn phong cách châu âu, mọi thứ trong trường đều hoàn hảo. Bao quanh trường là nhưng dãy phượng già nhiều năm tuổi xen kẽ các loại cây quý khác. Tất cả đều làm cho ngôi trường trở lên đẹp đẽ, bí ẩn và không kém phần thú vị. Thiên Kì được hiệu trưởng đích thân dẫn đi thăm quan trường . Ông rất vui khi nghe tin anh sẽ học trường mình, chả mọi trường khác đều mong có 1 học sinh xuất sắc, toàn vẹn như anh , không ai muốn nhường 1 thiên tài như anh cho người khác. Nhưng có điều khiến ông lo vì cậu học sinh này rất đẹp trai, đị bên cạnh anh ông còn cảm nhận được khí chất đến mê lòng người , ông e sợ lũ con gái trong trường này sẽ không thể nào chú tâm vào học được.
- Thằng kia! mày mau đứng lại cho taoooooo!_ Nhỏ Loan hét ầm lên, tiện tay rút đôi giày ra và.............
"Vèo"
" Bốp"_ thấy hiệu trưởng không may bị dính đạn giày của nhỏ, ông nhăn nhó ôm lấy 1 bên mặt mình
- PHAN LOAN!Trò ngày càng quá đáng rồi đấy!_ thầy hiệu trưởng tức mình hét lên
- Thầy ơi em không cố ý mà! Người em ném là thằng béo kia cơ!!!!!!_ Loan chỉ tay vào thằng béo đang đứng núp nằng sau thầy giải thích
- Không phải nói nữa! Mau vào văn phòng cho tôi_ Hiệu trưởng ra lệnh , sau đó ông quay sang nói vs Thiên Kì vài câu rồi bỏ đi
- Thằng kia ! tí nữa thì mày biết tay tao!_ Loan nghiến răng ken két chỉ tay vào thằng béo dọa nạt , khiến thằng đó rùng hết cả mình
- Còn đứng đó à?_ hiệu trưởng
- Em đang đi nè!_ Loan phụng phịu chu đôi môi nhỏ xinh ra nói
" Chả phải con nhỏ đó là bạn chị mình hay sao?"_ Thiên kì ngẫm nghĩ, đôi mắt nhìn theo bóng dáng nhỏ bé khuất sau làng thang
" Cộp"
Chân anh giẫm phải thứ gì đó
Một sợi dây chuyền, có in hình cỏ 3 lá nhỏ nhắn
" Của cô ta sao?" Anh tự hỏi , rồi đút sợi dây chuyền vào túi rồi bước về phía trước....
Cháp 5:Người mới xuất hiện ....
- Anh lôi tôi đi đâu đấy !_Mặt tôi nhăn nhó vì đau khi bị anh ta lôi đi như 1 bao cát
- Thư viện _Quân
.................
- Ê,sao anh học nhiều vậy ?_Tôi bất lực khi nhìn chồng sách đang xếp dần dần đầy trên tay
- Tôi không học _Quân thả cuốn từ điển dày cộp vào tay tôi nhếch miệng nói
- Vậy thì ai học ?
- Cô !_Quân lại thả thêm 1 quyển sách nữa vào tay tôi rồi thong dong sải chân dài đi về phía trước
-Vì sao lại là tôi chứ ?_Tôi hét ầm lên,nhưng ngay sau đó lại im bặt ngay vì những ánh mắt giết người trong thư viện cứ bắn vào tôi pằng! pằng !
- Muốn biết vì sao không? _Quân nghé miệng gần sát vào tai tôi nói thầm
- Vì sao?
- Tôi không thích osin ngốc, ngay cả điểm trung bình cũng không đạt được !_Quân nhếch mép nhìn tôi phu ra 1 tràng
- Tôi :~ ~"Bộ Ngốc có tội sao hu hu"
---------------------------------
- Ê anh cầm hộ tôi 1 ít đi !_Tôi chạy nhanh lên trước hổn hển nói
- Không
- Tại sao chứ ? Anh chả ga lăng vs con gái tẹo nào
- Tôi không phải ga lăng vs osin _Quân vẫn bước tiếp tốc độ đã giảm chậm xuống
- Tôi ~ ~
- Ê ,ở đây có cửa bí mật sao ?_Tôi hào hứng nhìn vào bên trong
- Vào đi! _Quân đóng cánh cửa lại khi 2 người đã vào bên trong
- Không ngờ anh có nhiều bí mật vậy nha !_Tôi cười to
- Vậy sao ?Sau này tôi sẽ cho cô biết nhiều bí mật nữa mà tôi giấu _Giọng nói nghiêm túc của Quân vang lên
- Thật sao ?_Tôi hí hửng hỏi,trong đầu đang nghĩ tới kho báu anh ta đang giấu he he
- Nằm mơ đi _Quân cười to khi nhìn thấy ánh mắt cô lộ tia gian xảo .Thật ngốc mà!
- Tôi ~ ~
"Chưa lần nào nói chuyện mà tôi có thể thắng được anh ta! Đúng là bực mình mà !"
...........................
"Bộp ..bộp "chồng sách trên tay tôi tôi rơi hết xuống đất , hai mắt trợn to, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi ,giọng run run hỏi Quân :
- Đây không phải là rừng phong sao ?
- Đúng_ Quân nhìn vào khuôn mặt xanh trắng lẫn lộn,thích thú trêu trọc .
- Chạy thôi .._Tôi
"sao mà chạy mãi không rời khỏi chỗ này vậy" .Tôi ngoảnh lại thì thấy Quân đang nắm cổ áo mình,cố nín cười ....
- Anh điên rồi !_Tôi
- Đúng !tôi đang bị cô trọc cho đến phát điên rồi _Quân đá nhông theo
............................
Một lúc sau:
- Woa! Sao lại có nơi đẹp thế này !_.mắt mở to đến nỗi muốn rớt cả ra ,Tôi dường như không thể tin vào cảnh vật trước mặt
Đằng sau sâu trong rừng phong là cánh đồng hoa bồ công anh to rộng .Đó chính là loài hoa tôi thích nhất ! không màu sắc sặc sỡ, không hương thơm quyến rũ nhưng sự thanh khiết của bông hoa làm tôi mê mẩn.Những bông hoa khoác trên cái áo choàng bông nhẹ .trắng muốt và mịn như chiếc lông ngỗng ...từng sợi bông nhỏ theo gió bay xa ...
- Mau lại đây nào !_Quân kéo nó về phía cánh đồng xanh trước mặt mỉm cười khi thấy bộ mặt ngạc nhiên của cô nàng .
-Thiên đường !Đây chính là thiên đường !_Tôi nhảy cẫng lên, bỏ đống sách xuống dưới bãi cỏ ,tay bắc hình loa gào thét lên

- Lại đây !
- Tôi đang chơi mà !
- Cô đang phản tôi sao ?
.......................
- Nhìn thấy ánh mắt giết người của anh ta, tôi liền bỏ lại cảnh đẹp mà lết đến ..
- Giở sách ra !_Quân lặng lẽ nhìn về phía trước ,miệng không quên ra lệnh
- Được rồi...
----------------------
- Cô làm thử bài này đi !
N(phút )sau :
- Tôi không làm được !_nó nhìn Quân vs ánh mắt tội nghiệp ,miệng thểu não nói
-Đưa đây !_Quân
Chưa đầy 1 phút sau, Quân đã giải xong bài toán
- Trong đầu anh có cái gì vậy _Tôi nhìn chằm chàm vào tờ giấy có bài giải chi tiết cảm thán nói
- Đương nhiên là thứ mà trong đầu cô không có rồi
!
- Cũng phải
...........
- Sao làm lâu vậy?_ Quân nhìn vào người con gái bên cạnh mình đang cắn cắn đầu bút lười biếng mở miệng hỏi
-..........
- Rốt cục là trong đầu cô có cái gì vậy?_ Quân thở dài . Dạy cô còn vất vả hơn cả những lúc anh giải quyết công việc khó
- Anh biết là đầu tôi không giống anh rồi mà!
- Quân: ~~
- Cô làm hết chỗ này đi! Nhớ áp dụng đúng công thức đấy_ Quân dặn dò xong rồi nằm ngả người trên bãi cỏ đọc sách
n Phút sau:
- Anh xem................
"Anh ta ngủ rồi! đây chính là cơ hội cho tôi trả thù"! Tôi cười nham nhở , tay cầm cây bút màu , tiến lại gần chỗ anh ta
- Sao anh lại đẹp đến vậy?_ Tôi đang định phá hủy đi dung nhan mĩ miều do thượng đế ban cho anh ta nhưng lại bị chính vẻ đẹp hoàn mĩ kìm lại....Da rất đẹp, rất khỏe , bạc môi mỏng có màu sắc hài hòa của hoa tường vi , sống mũi cao , đôi mắt sâu hút hồn đang nhắm lại làm cho hàng lông mi cong dài càng hiện rõ lên. Bất giác tôi đưa tay sờ môi mình....
" Mày điên rồi, sao lại muốn mi trộm anh ta chứ!"_ Tôi vỗ vỗ mặt mình ,
" không được phải tránh xa yêu nghiệt"
Buổi chiều ánh mặt trời đã chiếu lên cao, từng tia nắng len lỏi chiếu rọi khắp nơi như muốn phủ 1 màu vàng nhuộm lên tát cả mọi vật , từng cơn gió thổi nhẹ mang theo nhưng sợi bông bò công anh chu du khắp noi.... Nhờ ánh nắng tinh nghịch nhẹ chiếu lên mặt mà anh đã tỉnh dậy. Nhớ ra mình đang phải dạy con heo ngốc học, thế mà lại ngủ quên lúc nào không hay!. Anh bật nhanh dậy , mắt dáo giác tìm kiếm. Trước mắt anh là hình ảnh cô đang cuộn tròn người ngủ cách đó không xa, Khuôn mặt trắng hồng bụ bẫm trông rất đáng yêu , đôi môi nhỏ màu sắc hài hòa như cánh hoa anh đào nhè nhẹ mỉm cười....
" Cô ta đang mơ cái gì mà cười tươi như vậy nhỉ?" anh ghé sát mặt mình vào gần khuôn mặt nhỏ nhắn đó suy nghĩ tìm câu trả lời. Đột nhiên cô nếm nhẹ môi . Cô không biết hành động của mình đã câu dẫn anh. Như bị thôi miên , anh áp môi mình lên môi cô . Một nụ hôn thật nhẹ , thật lâu,....
Nụ hôn.......
Rất mềm........
Rất ngọt.......
Càng làm tăng ham muốn của anh . Anh không dừng lại , từ nụ hôn nhẹ anh đã nhanh chóng dùng lưỡi mình tách miệng cô ra để tiến vào trong. Nhẹ nhàng khám phá mọi ngóc ngách trong miệng cô.......
Chợt thấy khuôn mặt cô nhăn lại , anh liền tiếc nuối rời môi cô....
Nhìn đôi môi anh đao nhỏ hơi sưng sưng mà ham muốn của anh lại tăng lên
" Không được! Nhỡ cô ấy tỉnh lại thì sao ?" anh nhẹ nhắc nhở mình phải kiềm chế
"....Phải đánh thức cô dậy thôi , không thì anh sẽ lại phạm lỗi mất...."Anh cười nhẹ , vươn tay về phía cô
- Á! Anh làm gì vậy ? Sao lại véo má tôi?_tôi nhăn nhó trách cứ, đưa tay vừa dụi nhẹ mắt vừa xoa xoa hai bên má
- Thì sao?_ Quân cười nhẹ nhìn khuôn mặt nhăn nhó , cùng hành động dụi mắt đáng yêu của cô
-hu...hu ...sao lúc nào anh cũng phá tôi vậy? Véo lúc nào không véo lại véo đúng vào lúc tôi đang hôn hoàng tử _ tôi giận dỗi trách cứ
- Hoàng tử? _ Quân
- Đúng vậy ! nụ hôn trong mơ của tôi rất thật, rất ngọt nha!_ tôi mơ màng kể lại
- Vậy sao _ Quân nheo mắt cười
- Thật mà, Tôi chắc là anh chưa bao giờ có được nụ hôn như thế đâu....
- Nếu như vậy thì tôi cũng muốn cảm nhận thử xem........
Môi chạm môi
Mắt nó mở to hết cỡ như không tin vào sự thật trước mặt ....
- Nhắm mắt lại ..._ Quân
Như phản xạ có điều kiện nó liền thụ động nhắm mắt lại ......
Rất ngọt .....
Môi rất mềm......
không đúng................
10s sau:
" Chát"
- Anh ...anh ...Sao lại dùng đôi môi qua nhiều lần sử dụng mà chạm vào môi tôi thế !_ tôi tức giận cần cô áo anh ta nhấc lên. .....Chưa bao giờ tôi thấy mình dũng cảm như vậy!
- Nói cẩn thận nha, môi tôi không có sử dụng nhiều lần nha
- huhuhu nụ hôn đầu của tôi là để giành cho chồng tương lại vậy giờ.............hu hu...
- Trả lại nụ hôn đầu cho tôi đi!_ Tôi xòe 2 tay trước mặt anh ta
- Thôi được , tôi đành để cô cưỡng hôn vậy _ Quân nhếch môi cười đểu, nhẹ rút ngắn khoảng cách giữa 2 người
- Tôi: ~~
- Anh chết đi _ tôi gõ mạnh vào đầu anh ta, rồi chuồn đi .....
- Cô mau đứng lại cho tôi.........._ Quân đau điếng hằn giọng nói
- Có ngu mới đứng lại! Anh ở đó chơi đi....haha
- Tôi mà bắt được cô thì.......................
- hihihi
.................
-hahaha........
Tiếng cười nói vang vọng cả cánh đồng hoa bồ công anh , nó mở đầu cho 1 tình yêu đẹp......................của 1 số người ...............
- Sao mặt bà lại đỏ vậy?_ Thiên Kì ngồi xuống cạnh nó, khẽ giở nhẹ quyển báo pháp luật lạnh nhạt hỏi
- Ai...ai ...ai đỏ mặt _ tôi nói lắp ba, lắp bắp, khuôn mặt lại nóng phừng lên vì bị nói đúng tim đen
- Pà đó!_ Thiên Kì nhếch mép cười đểu, quay sang nhìn chằm chằm vào mặt tôi
- Có em đó!_ Tôi cãi lại , trong đầu bất giác nhớ đến nụ hơn của Quân mặt lại càng nóng hơn
- Tôi không nói chuyện với đứa thiểu năng như bà nữa !_ Thiên Kì bỏ quyển sách xuống 2 tay đút túi , bước ra ngoài cửa, .....
- Em đi đâu, muộn rồi ở nhà đi ! _ Tôi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hoàn mĩ của nó, bước nhanh đến gần nó chống tay vào hông ra vẻ dạy bảo em....
- Tôi có việc !_ Thiên Kì lạnh nhạt trả lời
- Nhưng chị sợ ở nhà 1 mình lắm! _ Tôi ngước đôi mắt to lên, rưng rưng nhìn nó vs ánh mắt đáng thương nhất
- Pà thôi ngay cái điệu ấy đi! Tôi thấy mình ở vs pà còn nguy hiểm hơn! _ Thiên Kì khoác chiếc áo mỏng lên người miệng không quên nói đểu
-Tôi:~~ Khóc không ra nước mắt
- Nhưng.....
- Tí tôi về_ Thiên Kì để lại câu ấy rồi bước chân về phía trước
Chả là bố mẹ tôi phải sang anh để thăm bà ngoại đang bị ốm, mấy hôm trước ba mẹ gọi điện thoại về bảo là bệnh tình của bà đã khỏi nhưng hai người còn phải đi du lịch để bồi đắp tình cảm nên 1 thời gian nữa mới về nhà . Thế nên mới có cái đoạn tôi ở nhà 1 mình . Thực ra thì tôi không sợ ở 1 mình , chỉ là thừa cơ định bắt nạt nó 1 lúc nhưng ai ngờ thằng em của tôi đã tu luyện thành tinh rồi nên khó mà có thể lừa nó Mà từ khi nó chuyển sang trường King Wook thì ít khi có mặt ở nhà . Vì trường ấy bắt học sinh phải ở trong kí túc xá ...............Giống y như cái con bạn Loan của tôi. Mỗi lần 2 đứa muốn đi chơi cùng nhau thì nó phải vất vả lắm mới trốn được ra ngoài, thế mà thằng em của tôi thì tối nào cũng về nhà rồi đi đâu đó , sáng sớm hôm sau mới lên trường . Đã nhiều lần tôi định hỏi nó làm cách nào mà trốn ra khỏi kí túc xá để bảo vs cái Loan nhưng mà quên bén đi mất. Nhất định hôm sau tôi phải hỏi nó mới được !
"Có khi nào thằng Thiên Kì nhà tôi dùng mĩ nam kế với bác bảo vệ không?" tôi thoáng rùng mình khi nghĩ đến phương án đó
Quán Bar:
Tại phòng víp:
- Em nghĩ sao?_ Lãnh Quân cầm ly rượu đỏ đưa lên miệng uống, mắt anh nhìn vào người thanh niên tuấn mĩ đối diện đang mải mê nghịch điếu thuốc trong tay ...
- Anh biết là em không thích tham gia mà!_ Thiên Kì
- Nhưng chỉ có em mới đủ khả năng! _ Lãnh Quân nheo mắt đánh giá người trước mặt mình. Anh và Thiên Kì biết nhau từ hồi nhỏ , anh biết rõ Thiên Kì rất có tài lãnh đạo , trên người nó luôn toát lên khí chất làm bá vương ... nó rất giỏi võ, có lẽ anh cũng không thể làm đối thủ của nó..... anh thực sự rất thích người anh em này .....

- Thôi được! Em sẽ làm , nhưng anh lại chuẩn bị định đi đâu à ?_ Thôi nghịch điếu thuốc trong tay Thiên Kì nhìn chằm chằm vào người anh coi như anh ruột
- Em làm là tốt rồi !
-......
- Anh muốn 1 tìm người.............._ Quân
Tuy câu trả lời nhất ngắn gọn nhưng nó đủ làm cho Thiên Kì hiểu
- Em muốn hỏi anh một việc ?_ Thiên kì
- Được
- Anh có mục đích gì vs chị em vậy?_ Thiên Kì nghiêm giọng hỏi , theo như anh biết bà chị của mình hình như đang có tình cảm vs Quân .....
- Mục đích thì không có ! Nhưng anh cảm thấy cô ấy rất thú vị!_ Quân bất giác mỉm cười
- Thú vị ? Em có thể hiểu là anh đang có ý vs chị em không?_ Thiên kì
- Có thể......
Cuộc nói chuyện vẫn tiếp diễn giữa 2 người nhưng không ai biết họ có kế hoạch gì có tương lai sau này.................
----------------------------
Trường Kinh Wook:
Ánh nắng gay gắt rọi xuống từng ngóc ngách trong sân trường , nó như muốn thiêu đốt mọi thứ vậy . Trên sân trường có 1 cô gái đang chạy ... mái tóc xoăn bồng bay nhẹ trong gió , mặt đỏ rực do bị ánh nắng chiếu đã nâu , dáng người nhỏ, xinh xắn như búp bê,......điều đó càng làm cô trở lên đẹp hơn . Nhưng không ai biết được giành là cô đang bị phạt chạy.........
- Cuối cùng cũng xong!_ Nhỏ Loan thở hổn hển, đi đến góc cây cổ thụ bên cạnh thư viện cả người nằm dạt xuống nền đất , miệng không quên ai oán , kêu trời kêu đất.....
- Ồ !!!!!!!!! Chạy phạt xong rồi sao ?_ Một giọng nói chanh chua vang lên kèm theo 1 vài tiếng cười khúc khích
- ......
- Sao không nói gì ? Mọi khi mày nói nhiều lắm mà!_ Giọng của cô gái mang tên Kiều Giang lại vang lên, giường như giọng nói đó đã không còn được bình tĩnh nữa
- ...........
- Con câm này!_ Kiều giang dùng chân đá mạnh vào người nhỏ Loan, đắc ý cười lớn vs mấy đứa bạn
- Vừa mới chạy xong mệt dã cả người, cứ tưởng được ngồi yên ai ngờ lại bị chó cắn càn !! Chẹp !chẹp! điệu này mình phải đi coi bói mới được _ Nhỏ Loan giẩu môi lên nói , không quên đánh ánh mắt khinh bỉ nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt mình
- Mày...mày.... _ Kiều giang
- OMO! nghe nói mùa hè chó đều dễ mắc bệnh dại , có khi nào ...._ nhỏ Loan bỏ lửng câu , ánh mắt nhìn trân trân vào Kiều Giang
- Mày ...con ở này!_ Kiều Giang đang định đưa tay ra đánh thì ....bị một giọng nói cắt đứt
- Kiều Giang , thầy bảo bạn lên phòng gặp thầy ngay!_ Một cô nàng bốn mắt tuôn ra 1 tràng xong thì hai tay chống gối cúi xuống thở , có lẽ do chạy nhanh quá lên mỏi vậy!
- Chết tiệt ! Lão giáo già này !_ Kiều Giang mắt rực lửa , giọng chanh chua **** rủa thành tiếng
-..........Việc này chưa xong đâu , mày cứ đợi đấy!_ Kiều Giang giẩu đôi môi đỏ chót , tay hất ngược mái tóc vàng uốn cong để lại 1 câu đe dọa , rồi bước chân đi.....
- ................
- Muốn đấu với tôi ư! Cô đợi khiếp sau đi!_ Nhỏ loan nói vừa đủ nghe ...
- Thật là bực mình ! _ Loan đứng dậy , chạy nhanh về phía trước
Ở 1 góc khuất , đã có người chứng kiến hết sự việc anh thích thú mỉm cười tay cầm sợi dây chuyền cỏ ba lá đung đưa ....
" Mồm mép còn hơn cả chị mình!"
- Bọn bay Rút thôi! _ Giọng nói hoảng hốt xen lẫn sợ sệt vang lên....
- Bỏ cuộc chơi sớm vậy sao?_ Thiên Kì lạnh lùng nói , trông anh bây giờ thật đáng sợ , đôi mắt hổ phách sâu hút hồn , bạc môi khẽ nhấc lên thành nụ cười nhạt .
- Mày ...Mày...tao sẽ giết mày! _ thằng cầm đầu hằm hè nói nhưng trong lòng vẫn không khỏi run sợ . Hắn ta thực sợ rất sợ con người trước mặt , hắn ta quá mạnh , quá lạnh lùng ,...Nhưng vì không thể để mất trước hội đàn em nên hắn ta vẫn cứng giọng nói ....
- Chỉ sợ điều này không thể thực hiện được !_ Nói xong anh giáng 1 đấm vào mặt thằng đó
- Anh Kì tha cho tụi em đi....._ Mấy người quỳ xuống đất cầu xin, bây giờ họ chỉ còn nữa mạng sống sợ đánh thêm thì sẽ không sống nổi.....
- Thôi được ! Nhưng mà cũng phải để lại 1 kỉ niệm khó quên chứ !_ Thiên Kì nhìn tên cầm đầu trước mặt và rồi.....
" Phập"
- Á .....1Tiếng kêu thảm thiết vang lên...
Máu tươi chảy ra.....
Tám đầu ngón tay của tên cầm đầu đó rơi xuống đất , trước nhìn ánh mắt sợ hại tột cùng của mọi người .....
- Rút_ Thiên Kì lau những vết máu còn dính trên tay , ra lệnh cho hội đàn em.....
-------------------------------
Trường Kinh Wook:
- Mày nghe tin gì về băng QK chưa?_ Học sinh 1
- Chưa, nhưng tao nghe nói đại ca của băng QK không phải là anh Quân nữa có đúng như vậy không?_ Học sinh 2
- Chính xác , người này còn đáng sợ hơn cả anh Quân đó _ Học sinh 3
- Vậy sao? _ Học sinh 4
- Mấy ngày gần đây các băng đảng nổi tiếng khác đều bị xóa sổ hết, họ đều bị đánh bại 1 cách thảm hại _ Học sinh 5
- Thế mấy người có biết là ai không?_ Học sinh 6
- Đó là Thiên Kì , người mới chuyển vào trường chúng ta đó!_ Học sinh 7 , mắt ánh lên vẻ tôn sùng phấn khởi nói
- Thật sao? Trường mình đứng là may mắn mà_ Học sinh 8
-.........
Trên sân trường bên cạnh cây phượng cổ thụ có 1 người thanh niên đang ngồi đọc sách, anh khoác trên mình chiếc áo trắng , mái tóc bay nhẹ trong gió , đôi mắt hổ phách , bạc môi quyến rũ , ....tất cả điều đó đều làm mọi người trong trường kính trọng tôn sùng anh, ai cũng muốn anh để ý đến mình nhất là đám con gái , còn lũ con trai chỉ dám nhỏ nhẹ đi đứng họ rất sợ làm anh nổi giận. Lúc trước Anh Quân đã được mệnh danh là người máu lạnh , nay có 1 vị đại ca mới lên tính cánh còn đáng sợ hơn, khốc liệt hơn , .....không ai có thể đoán được tính cách của anh _ Thiên Kì
- Ê, Thiên Kì là ai Vậy?_ Nhỏ Loan kéo áo thằng thành béo hỏi tới tấp , từ sáng đến giờ nhỏ toàn nghe mọi người bàn tán về ai đó .....
- .......Thằng Thành béo bắt đầu chém gió
- Anh ta đáng sợ vậy sao?_ Nhỏ Loan rùng người khi nghe xong thông tin vắn tắt của Thiên Kì
- Không phải đáng sợ mà là quá đáng sợ_ Thằng Thành béo
" Đây chả phải là thiên thần đội lốt ác quỷ sao"_ Nhỏ Loan thầm nghĩ
" Học lâu trong trường rồi mà mình chưa được gặp anh ta , hôm nào phải đi theo hội con gái trong trường để nhìn trộm mới được" _ Loan
---------------------------------
*Tại một nơi nào đó:
- Anh đưa tôi đi đâu vậy ?_ tôi thắc mắc hỏi quân, mới sáng ra hắn đã đến nhà lôi tôi đi rồi . Cứ tưởng ngày chủ nhật sẽ được ngủ 1 bữa thật đã.....vậy mà
- Đi biển _ Quân nắm chặt lấy tay nó kéo về phía trước
- .............
- Woa!_ Tôi hét sầm lên khi trông thấy 1 bãi biển trong xanh cùng bờ cát trắng mịn...
- Thích không_ Quân nheo mắt nhìn cô gái đáng yêu trước mặt mình , trong lòng len lỏi 1 tia ấm áp lạ thường
- Thích ...Anh mau xuống đây đi, nước biển mát lắm_ tôi thích thú dùng chân khuấy mặt nước
- Cô tự chơi đi
- Không anh phải chơi cùng tôi_ Nói xong nó liền dùng tay hất nước vào người Quân
----------- 1 lúc sau -----------------
- Ê, sao anh không nói gì ?_ nó ngồi bó gối trên cát nhìn người con trai tuấn mĩ trước mặt mình, tim bỗng đạp nhanh hơn 1 nhịp...
- Tôi muốn ngắm biển_ Quân đưa mắt nhìn xa xăm
-.............................
- Đi ăn không?_ Sau 1 hồi nhập tâm suy nghĩ Quân mới quay sang chỗ nó định rủ cô nàng đi ăn ...nhưng anh không thấy bóng dáng cô đâu cả
Một cảm giác quen thuộc ập đến khiến anh lo sợ......
Cảm giác bị bỏ rơi ........
Anh chạy khắp nơi để tìm cô.......
- ÁAAAAAAAA _ nó bị rơi từ trên cây xuống
"Xoẹt"
- Cô không sao chứ ?_ Quân lo lắng nhìn người con gái nhỏ nhắn, khuôn mặt đang dần chuyển sang màu trắng rồi lại đỏ
- Áo ...áo ...tôi bị ...rách rồi !_ nó yếu ớt mở miệng nói . Chiếc áo rách làm hở ra phần eo nhỏ trắng nõn
-Cô ...cô ...đúng là ngốc mà !_ Quân quay mặt đi chỗ khác để giấu khuôn mặt đang dần ửng hồng của mình , rồi cởi chiếc áo khoác ngoài ra đưa cho cô

......................
Gió biển rất mát , tình con sóng xô bờ ........ Trời xanh , nước trong, bãi cát trắng,..............
- Anh ăn táo không?_ nó chìa quả táo nhỏ ra trước mặt cô
- Vừa nãy cô trèo cây để hái cái này sao?_ Quân đưa tay đón lấy quả táo
- Ưhm
- Mẫn chi....
- gì?
- Vừa nãy không thấy cô tôi đã rất sợ !_ quân
- Thật không đó? _ Nó nheo nheo đôi mắt to của mình thích thú nhìn Quân
- .................
- MẪN CHI, TÔI YÊU EM............_ giọng nói đều đều của quân vang lên
- Làm bạn gái tôi nhé!_ Quân nhìn chằm chằm vào nó như chờ đợi 1 điều gì đó........
- Ê , đừng nói là bà định ăn sạch cả mẩu xương ấy nha!_ Thiên Kì nhìn chằm chằm vào khuôn mặt mất hồn của chị gái mình , anh cầm chiếc đũa khua khua trước mặt nó nhưng chả thấy có phản ứng nào cả
- Ưhm..._ Nó mơ mơ màng màng gật đầu
- Không được rồi, tôi phải gọi điện thoại ngay!_ Thiên Kì rút con i phone 4 ra chuẩn bị ấn ấn ....
- Em gọi cho ai vậy?_ Dường như cảm nhận được ánh mắt bất thường của Thiên Kì , nó liền lại gần .....
- Alo, mau mang xe tới Đường XX đị, ở đây đang có 1 con bệnh _ Thiên Kì chả vờ áp điện thoại vào tai , giọng nói nghiêm túc xen lẫn khinh thường của anh làm cho nó bắt đầu lấy lại được ý thức ....
- Em...Em.... mau biến đi!_ nó cầm cái thìa chọi ngay vào đầu Thiên Kì , mặt anh nhăn lại vì đau. Dường như cảm nhận được mình đã đánh quá tay nó liền nhấc mông ra khỏi bàn ăn....
- Bà định chạy sao?_ Thiên kì túm lấy cổ áo chị gái, mặt hằm hè, đôi môi quyến rũ hằn ra từng chữ đe dọa khiến cho người khác phải run sợ
- Em ...em...cứ bình tĩnh, có chuyện gì thì 2 chị em mình cùng thương lượng mà_ Nó chắp 2 tay vào vs nhau đưa mắt cầu xin sự khoan hồng của em trai
- Bà biết tính tôi rồi mà!_ Không đợi chị gái mình có phản ứng gì anh liền cầm cái muông chọi vào đầu nó liên tiếp .....
-.................
- Úi da, em có cần ra tay mạnh vậy không?_ Nó ôm đầu nhăn nhó, chu cái miệng nhỏ ra khiển trách
- Ưhm...._ Thiên Kì
- Mà bà bị sao vậy, từ chiều qua tới giờ tôi để ý thấy cái mặt của bà ngày càng nguy hiểm_ Thiên Kì nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tròn tròn lúc đỏ lúc hồng của chị mình , nhếch bạc môi mỏng lên hỏi,.....
- Em....sao...lại hỏi vậy?_ Nó ấp úng không nói lên lời, nhiệt đọ trong cơ thể theo đà mà tăng lên
- Tự bà biết_ Thiên Kì nhường như đã biết trước được điều này.......
- Em....thôi chị đi học đây!_ Nó đeo cái cặp trên vai , nhanh chóng chạy khuất......để che giấu sự hồi hộp của mình. Chiều hôm qua khi nghe thấy Quân tỏ tình , trong lòng nó rất vui xen lẫn cả sự ngạc nhiên nguyên cả buổi tối hôm qua nó không ngủ được , trong đầu chỉ hiện lên khung cảnh biển chiều hôm ấy.
Hôm nay nó sẽ cho quân biết câu trả lời .......
Một câu trả lời mà Quân mong đợi ....
Thực sự....
Nó rất thích Quân....
Mà thích từ rất lâu rồi.....................
Nở 1 nụ cười thật tươi , thật hạnh phúc nó bước chây thật nhanh về phía trước....
----------------------------
Sân trường nhộn nhịp tiếng nói cười dường như mọi người đang bàn tán về 1 người nào đó..............
- Ưhm , cô ta xinh thật đấy!_ Học sinh
- Mình chưa bao giờ nhìn thấy người con gái nào có thân hình nóng bỏng như vậy?_ Nam sinh thứ 2 mơ màng nói
- Đúng , đẹp như diễn viên điện ảnh vậy?_ nam sinh 3 mắt liên tục phát sáng nhìn về phía phòng hội học sinh
- Cô ta xinh thật, mình là con gái mà còn phải ngước nhìn đến mất cả hồn_ nữ sinh 1
-.......
Những lời bàn tán đó làm cho không khí trong trường trở lên ồn ào hơn......
" Bọn họ đang nói ai vậy nhỉ?"_ Nó thắc mắc , nhưng vẫn không dừng bước chân.....
" Không liên quan tới mình , Mình phải đi tìm hạnh phúc thôi.........." nó nghĩ ,chân bước ngày càng nhanh về phía văn phòng của hội trưởng hội học sinh
-------------------------------------
*Phòng hội trưởng hội học sinh:
" Cạch " Tiếng mở cửa rất nhỏ, nó nhỏ tới mức làm cho người cho phòng không nghe thấy gì cả
" Phải làm cho anh ta bất ngờ mới được"_ nó thầm nghĩ , bước chân thật nhẹ về phía phòng làm việc mà Quân hay ở
Trước mắt nó không phải là hình ảnh Quân ngồi bên bàn làm việc mà đó là 1 đôi trai gái hoàn mĩ đang hôn nhau say đắm. Người con trai đó chính là Quân , anh đang quay lưng về phía nó, nó thấy cô gái đó hôn anh rất say đắm, mà cô ấy nhất đẹp mái tóc thẳng ngang vai ôm gọn lấy khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, làn da trắng hồng mịn màng , dáng người cao cao , chiếc eo nhỏ nhắn đang bị lộ ra do cô kiễng chân lên, cái váy ngắn màu đen càng tôn thêm làn da trắng ngần cùng đôi chân dài miên mang,......
Thật sự là cô gái đó quá đẹp ......
Nhưng chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nó nhanh chóng chạy ra ngoài , cả người mềm nhũn như bún, nước mắt không ngừng chảy trên khuôn mặt trắng hồng . Hiện giờ nó như người mất hồn, dựa cả người vào lan can của sân thượng thở từng hơi nặng nè , khuôn mặt nhỏ nhắn đang dần biến sắc......
Bỗng có tiếng nói chuyện của đám học sinh nữ vang lên...
- Ê, cô gái đó là vị hôn phu của anh Quân đó_ Nữ sinh 1
- Thật vậy sao, thế là mình hết cơ hội rồi....._ Học sinh 2
- Công nhận họ đẹp đôi thật đấy! Mình cứ tưởng anh Quân thích con nhỏ Chi , bây giờ thì cho nó trắng mắt ra.._ nữ sinh 3
- Ư....Nếu mà anh Quân thích nhỏ Chi mình cũng cảm thấy gai mắt...
- Trống rồi, bọn mình vào lớp đi!_ nữ sinh 1
................................
Tại 1 góc khuất gần đó :
" Vị hôn phu...."
" vậy những lời hôm đó...."
" Anh đang đùa bỡn tôi sao"
Nó bước nhanh về phía cổng trường , mặc cho những giọt nước mắt đang không ngừng chạy ra , đôi môi mím chặt , .....
Nó đang rất đau......
Tim nó đang nhói lên từng cơn..........
"Rầm"
- Có tai nạn kìa , mau xem cô bé đó có việc gì không!_ Người qua đường
- .....
- Cháu tỉnh rồi ah!_ một phụ nữ trung niên đi xe lăn đến cạnh bên giường ga trắng toát. bà nhất đẹp ,một vẻ đẹp tinh khôi, đôi mắt cười ánh lên vẻ dịu hiền , mái tóc đen được búi gọn gàng ở đằng sau càng làm tăng lên sự đơn giản nhưng không kém phần cao quý.....
- Cháu đang ở đâu vậy?_ Nó nhìn quanh căn phòng mình đang ở, một căn phòng vs tông màu vàng chanh rất đẹp, bên cạnh khung cửa sổ có các chậu cây xương rồng nhỏ, mọi thứ trong phòng đều rất giản dị tạo cho người khác 1 cảm giác bình yên
- À , vừa nãy cháu suýt bị xe tông, nhưng may sao chiếc xe dừng đúng lúc . Chắc do sợ quá nên cháu bị ngất. Mọi người không biết cháu là ai thế nên cô mới nhờ người đưa cháu về nhà cô _ bà mỉm cười dịu dàng, đôi tay đã có vài vết nhăn nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của nó
- Cám ơn cô ạ! _ nó cúi đầu xuống
- Không sao, chỉ cần cháu thường xuyên đến đây chơi vs cô là được rồi _ Người đàn bà đó nhìn sâu vào đôi mắt to của nó thành khẩn mà đề nghị. Thực sự bà rất thích cô bé này , bà mong cô hãy đồng ý vs bà vì bà thực sự rất cô đơn......
- Dạ, cháu chỉ sợ mình làm phiền cô thôi!_ Nó cười toe tuy nụ cười không còn được hạnh phúc như trước nữa nhưng nó rất vui vì có người tốt cứu mình.....
- Không cô rất thích cháu !_ bà nhẹ nói
- Chắc chắn cháu sẽ đến mà!_ nó bật cười trước sự nghiêm túc của người phụ nữ trung niên này
- Thôi ra đây ăn bánh vs cô đi?_ Bà nhẹ đưa bánh xe lăn tiến ra ngoài cửa phong
- Vâng.._ nó nhanh nhẩu chạy xuống giường đến bên cạnh, giúp cô đẩy xe lăn ,......
-----------------------------------------------
* Phòng hội trưởng hội học sinh:
- Từ giờ cô đừng có hành động như vậy nữa!_ Quân ngả người ra chiếc sô pha rộng, 2 mắt nhắm lại , giọng nói lạnh băng vang vọng khắp căn phòng
- Nhưng em là vị hôn phu của anh mà!_ Cô gái trẻ nũng lựu chu đôi môi đỏ , cố tình ngả cả người dựa vào anh để cho anh thấy bộ ngực hoàn hảo của mình đang dần lộ ra do cổ áo rộng....( t/g: Nhưng rất tiếc anh ấy không có để ý đến chị đâu )
- Từ khi nào tôi lại có vị hôn phu thế !_ Quân đẩy mạnh cô ả xuống dưới nền đất , hằn giọng nói..
- Nhưng hai già đình chúng ta đã quyết định rồi mà!......_ cô ả phủi bụi trên chiếc váy mỏng, nhẹ nhàng cất giọng nói thánh thót để giải thích
- Người quyết định là ông ta, nên cô về nhà mà đòi ông ta_ Quân lạnh lùng nói. trong đầu nghĩ " thật sự rốt cục ông ta có coi anh là con nữa không...."
- Nhưng em yêu anh_ cô nàng trưng bộ mặt đáng thương nói, khóe mắt đỏ đỏ. Thật sự cô nàng đóng kịch rất giỏi
- CÚt_ Chỉ cần 1 chữ nhưng chất giọng ấy của anh khiến cho ai nghe thấy cũng phải rùng mình , sợ hại, không dám không nghe theo
- Em nhất định sẽ lấy anh. Thôi em đi nhận lớp đây hẹn gặp lại anh_ Tuy sợ , nhưng cô nàng vẫn cố gắng nói cứng
" Cạch" Tiếng cửa đóng lại
Tiếng giày cao gót dần không con nghe thấy gì....................
.........................
- Ông thực sự muốn làm gì ?_ quân nhẹ nói vào điện thoại
- Chỉ cần con cưới cô bé đó , thì ta sẽ chỉ chỗ bà ấy cho con_ chất giọng nghiêm nghi truyền từ đầu bên kia đến , trong đầu ông ta chỉ nghĩ đến món lợi nhuận khổng lồ khi 2 công ty kết giao
-...........
Tút! Tút! Tút ........
" Mẹ à , mẹ thật sự không cần con sao ....."
"Cho dù mẹ không muốn nhưng con nhất định phải tìm ra me...."
Quân nhẹ khoác chiếc áo mỏng, chân bước nhanh về phía trước, bây giờ chỉ cần gặp cô thì anh sẽ cười , sẽ không đau buông như vậy nữa............
Bỗng phát hiện ra điều gì không đúng
Anh quay đầu nhìn vào chiếc cặp sách nhỏ màu xanh lam đang để ở góc cửa.........
"Cặp sách của cô........."
" Cô đã đến đay sao , vậy chả lẽ cô đã nhìn thấy......" nghĩ đến đây anh bất giác lo sợ, miệng bất giác **** gắt lên
- Chết tiệt!

- Tối nay mày có đi chơi được không?_ nó áp tai vào điện thoại nói luôn. Thực sự bây giờ nó đang rất buồn, nó muốn chơi cái gì đó thật vui để quên đi nỗi đau
- Hả , được , ...tao sẽ cố gắng!_ nhỏ Loan hét ầm và điện thoại , nhỏ không để ý đến chất giọng khác thường của nó.........
-----------------------------
Quán Bar:
Không khí trong quán đang rất sôi động, những ánh đèn nhiều màu sắc rọi xuống càng làm cho quán Bar trở nên hoàn mĩ hơn, các anh chàng tuấn mĩ cùng những cô gái kiều diễm đang nhảy hết mình, trông họ thật đẹp. Bỗng dưng mọi người dừng cuộc chơi, hướng mắt ra ngoài của , miệng không cầm được à hú to lên trước vẻ đẹp của hai người con gái. Có vẻ như họ chưa bao giờ xuất hiện ở đây ........Một cô nàng nhỏ nhắn , diện nguyên 1 cây đen, chiếc váy ngắn theo bước chân của cô mà bay lên làm lộ ra cái đùi trắng nõn nà, khuôn mặt xinh đẹp giống như 1 thiên thần nhưng "lành lạnh" , Đôi mắt đen sâu sâu không gợn sóng cùng hàng mi dài cong vút ,mái tóc dài được thả tự do ôm lấy khuôn mặt thanh tú của cô. Đi bện cạnh cô là 1 cô nàng cũng không kém cạnh, Vs Chiếc răng khểnh xinh xắn cùng mái tóc xoăn nhẹ được buộc lệch sang 1 bên làm lộ cái cổ trắng như ngó sen. khuôn mặt trái xoan hoàn mĩ , đôi mắt to tròn đen long lanh , môi nhỏ chúm chím , nàn da trắng hồng, Chiếc váy màu đỏ ngắn kết hợp vs áo sơ mi trắng không tay càng làm cô càng xinh đẹp . Vâng hai người đó chính là Nó và Nhỏ Loan.................
Sự có mặt của hai cô nàng trong sáng như ánh nắng ban mai đó đều làm .n trong quán ngỡ ngàng xen lẫn sự vui mừng
- Mày có chuyện gì sao? _ Nhỏ loan tay cầm ly cooktai trái cây uống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nó
- Ưhm, nhưng tao sẽ kể ày sau ?_ Nó uống 1 ly rượu có nồng độ nhẹ, chất lỏng cay cay chảy vào cổ họng làm nó khẽ nhăn đôi mắt xinh đẹp. Đây là lần đầu tiên nó uống rượu....
- Nếu vậy, thì mình ra kia giải tỏa đi!_ Nhỏ Loan chỉ về phía sàn nhảy nơi có vài người đang nhảy ,khẽ mỉm cười làm lộ ra chiếc răng khểnh xinh xắn
- Ok _ nó giơ tay làm kí hiệu , không quên nháy đôi mắt to đẹp của mình...
Những cử chỉ rất bình thường của tụi nó đã khiến cho bao nhiêu thằng con trai say mê, ánh mắt lộ lên vẻ háo sắc, họ rất muốn làm quen vs hai cô nàng có vẻ đẹp thuần khiết , tinh khôi , đáng yêu nhưng vẫn không kém phần cá tính này. Từ trước đến nay họ chỉ thấy qua những cô gái cá tính vs thân hình nóng bỏng , hoặc những cô gái cố gắng ra vẻ đáng yêu , thuần khiết chứ chưa bao giờ họ nhìn thấy những cô gái mang vẻ đẹp trong sáng như vậy............
...bla....bla....bla........... Tiếng nhạc sôi động làm cho con người ta thấy thoải mái hơn và càng sôi động hơn khi trên sàn có 2 cô gái xinh xắn......
Tuy không phải là những bước nhảy chuyên nghiệp , những điệu nhảy nóng bỏng , gợi cảm .Nhưng hai cô nàng đã thu hút được rất nhiều người vây quanh cổ vũ ,......Chỉ bằng những bước nhảy đơn giản , vụng về nhưng 2 cô đã chinh phục tất cả ánh nhìn của hội con trai trong quán Bar. Họ mở to mắt nhìn những đường cong hiển hiện dưới lớp vải mà khao khát, thèm thuồng , .....................
Hai cô nàng không biết rằng chính sự đáng yêu thuần khiết, cùng những bước nhảy vụng về ...đã làm khơi dậy bao nhiêu bản tính xấu xa của những con sói ....
------------------------
Tại 1 góc trang trọng trong quán Bar:
- Đã xảy ra chuyện gì vs 2 người vậy _ Thiên Kì nheo đôi mắt hổ phách lại miệng hỏi quân nhưng ánh mắt lại dưng trên người con gái có chiếc răng khểnh xinh xắn đang nhảy
- Hiểu Lầm _ Quân nhìn chằm chằm vào người con gái mặc váy ngắn màu đen đang bị 1 đám con trai vây quanh , ánh mắt hiện lên sự tức giận.....
- Nói trước là chuyện này em không giúp được đâu . Anh mau ra đi , không chị ấy sẽ bị lũ sói kia ..........._ Thiên Kì bỏ lửng câu nói chuyển ánh mắt sang người con trai tuấn mĩ trước mặt mình , thích thú mỉm cười khi thấy thái độ này của Quân
------------------------------
- Mình đi vào phòng vệ sinh 1 lát nha!_ Nhỏ Loan khẽ nói thầm vào tai nó
- Ưhm
..................
- Người đẹp, anh ngồi đây có được không?_ Một anh chàng đeo kính mắt màu vàng, đôi mắt hoa đào nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp đến hút hồn của nó
Không để ý đến hắn , nó tiếp tục khám phá hương vị của ly rượu vodka, đôi môi quyến rũ khẽ nhếch lên........
- Em chuyện buồn đúng không?_ Anh chàng kiên trì hỏi, ánh mắt không tự chủ mà nhìn vào phần đùi thon dài trắng nõn đang dần lộ ra do cô nàng vắt chân chéo
- Anh muốn gì?_ nó
- Anh muốn nói chuyện vs em mà ?_ Hắn ta không tự chủ được mà đặt bàn tay to ráp của mình lên bả vai xinh đẹp của nó
- Bỏ ngay bàn tay của anh ra ! _ nó ngắt lên
- Sao em khó tính vậy?_ Hắn ta được mệnh danh là sát thủ đào hoa , bao nhiêu đứa con gái đều hạ gục trước tài ăn nói cùng vẻ đẹp của hắn . Hắn không tin rằng cô sẽ khước từ hắn bàn tay không yên phận vuốt ve khuôn mặt bầu bĩnh của cô
- BỎ NGAY BÀN TAY CỦA MÀY RA!_ một giọng nói rất đỗ lạnh lùng vang lên
- Anh...anh...Quân _ Hắn ta lắp ba lắp bắp khi thấy khuôn mặt tức giận của Quân , không tự chủ được mà quỳ rạp xuống đất
- Đi theo tôi !_ Quân tiến lại gần nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nó mà lôi đi
- Anh khốn này anh mau buông tôi ra....!_ Nó giãy nảy lên, miệng hét to khiến ọi người trong quán đều sợ hại , họ ngừng hết việc làm của mình để nhìn cô gái xinh đẹp to gan này.........
- Không buông_ Quân tiếp tục kéo nó đi, mặc kệ những ánh mắt tò mò trong quán
- Ai mà bảo tên khốn này bỏ tay tôi ra thì tôi sẽ đi chơi cùng người đó !_ nó nói to lên cho tất cả mọi người trong quán đều nghe thấy . Khi nghe thấy thế tất cả đám con trai đều vui nhưng họ không dám ra tay vì người đó là Quân_ người máu lạnh
- Em ngày càng to gan đấy ?_ Quân nhếch bạc môi mỏng khẽ cười nhạt , anh thực sự rất muốn đánh cô, đánh cho cô nhận ra tình cảm của anh. Không để cô thêm gì nữa anh lôi cô về phía dãy phong víp
Vào trong phòng anh ném cô ngay lên chiếc ghế sô pha mềm, rộng. Vì bị anh ném không thương tiếng như vậy ,nó nổi đóa lên định mắng nhưng chưa kịp mở nói thì môi nó đã bị anh hung hăng mà hôn. Anh tức giận hôn lên đôi môi nhỏ nhắn , thơn ngọt của nó, nụ hôn bá đạo, lưỡi anh liền tiến vào bên trong cuốn nhẹ lấy cái lưỡi nhỏ của cô.....anh đang chìm đám trong nụ hôn ngọt ngào và rất đỗi hấp dẫn nhưng bỗng dưng anh cảm thấy mặt mình ươn ướt . Ngẩn đầu lên ,anh thấy khuôn mặt trắng hồng của nó đầy nước mắt , những giọt nước mắt như viên ngọc chân châu không ngừng rơi xuống. Hoảng hốt trước cảnh tượng trước mặt , anh ôm trầm lấy nó
- Sao...sao ....anh lại làm vậy vs tôi?_ nó nấc nghẹn lên
- Xin lỗi
- Sao anh lại hôn người con gái khác? _ nó lại nói , giọng nói run run khiến cho người nghe cảm thấy đau lòng, nước mắt không kìm được mà cứ chảy ra làm ước đẫm cả 1 vùng áo sơ mi của Quân
- Xin lỗi!_ Quân nhẹ giọng, anh vòng tay ôm chặt lấy nó bằng tất cả sự dịu dàng, ôn nhu của mình
- Anh đã có vị hôn phu ?_ nó khó khăn nói ra từng chữ
- Đúng , nhưng đấy ..._Quân
Không để cho Quân nói hết nó chen vào....
- Anh đang đùa bỡn tôi sao?_ nó nghẹn ngào nói
- Không, anh là thực lòng !_ Quân bỏ nó ra nhìn thẳng vào đôi mắt sáng trong đang chứa đầy nước mắt , nhẹ nhàng nói hằn ra từng chữ
- Vậy sao? Tôi thực sự rất sợ cái gọi là thật lòng của anh!_ nó bỗng nhớ đến cảnh trong phòng hội trưởng hội học sinh mà rùng cả người , nước mắt lại tuôn ra ,....Ngay sau đó nó bị ngất, có lẽ là do nó bị sốc và do tác dụng của rượu.......
" Thực sự là tôi nhất yêu em" Quân nhìn vào khuôn mặt xinh xắn của nó mà khẽ nói, anh rất sợ nhìn thấy nước mắt của nó. Bế nó lên anh rút điện thoại gọi cho tài xế................
==============
Tại quán bar:
Sau khi đi vệ sinh xong, nhỏ loan chạy ra thì đã không thấy nó đâu. Gọi điện thoại thì có 1 giọng nói trầm ấm bảo là nó đã ngủ rồi nên nhỏ không cần phải lo lắng , thở phào nhẹ nhõm nhỏ Loan cất điện thoại .
" Đến lúc phải về trường rồi !" Nhỏ Loan nghĩ thầm , bước nhanh ra cửa
" Bộp"
- Anh đi kiểu gì vậy? _ nhỏ Loan gắt lên vì đụng phải 1 người nào đó
- ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP ! _Anh chàng đẹp trai trước mặt khẽ nói , anh nở nụ cười tà mị nhìn chằm chằm vào nhỏ
- Á
- Em ngày càng xinh ra đó !_ Ánh mắt nóng rực của anh chàng làm Loan thoáng rùng mình
- Sao ngươi lại chở về ?_ Loan
- Em ngày càng xinh ra đó !_ Ánh mắt nóng rực của anh chàng làm Loan thoáng rùng mình
- Sao ngươi lại chở về ?_ Loan
- Chả lẽ anh không được về sao ?_ Anh chàng thích thú nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trái xoan trắng hồng , nhỏ nhắn đang dần chuyển sang màu tím của Loan
- Đúng vậy ?_ Loan
- Vừa nãy em nhảy rất đẹp, rất hấp dẫn!!_ Hắn liếc nhìn dáng người hoàn hảo của nhỏ , đôi môi mỏng khẽ vẽ thành 1 nụ cười
- Tôi nhảy thế nào thì mặc tôi ! Tốt nhất là anh đừng có bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa ? _ Nhỏ Loan hằm hè nói, nhưng trong lòng dâng lên cảm giác sợ hại cùng sự khinh thường .Nói xong Cô đá thật mạnh vào chân của hắn rồi chạy nhanh khỏi hiện trường
- " Đúng là hoa hồng có gai, nhưng anh ngày càng muốn em rồi đó ! " _ Anh chàng bỏ lại câu nói rồi bước chân vào quán Bar
....................................
" Muốn món đồ chơi tôi vừa tìm thấy sao ! chỉ sợ là không được"
--------------------------------
Nhỏ Loan chạy như bay về trường , trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi tột cùng , Quá khứ đáng sợ không ngừng ùa về trong tâm trí nhỏ. Loan thẫn thờ bước chân về phía cổng trường .......
- Mau gọi ngay bố mẹ đến cho tôi ! Không thì đợi đuổi học đi! _ Tiếng quát của thầy quản lý học sinh vang lên cắt đứt suy nghĩ của nhỏ Loan
" Thôi chết ! thầy quản lý đang đi bắt học sinh chốn ra khỏi kí túc xá, tí nữa thì mình quên mất ! " Nhẹ nhàng di chuyển sang hướng khác , nhỏ đi về phía góc khuất ,.....và bắt đầu trèo tường ....
" Cộp "
- Chả lẽ mình ném đôi giày cao gót trúng vào ai rồi _ nhỏ nói thầm nhưng vẫn leo lên tường 1 cách thuần thục , nhưng không may nó bị trượt chân vào rồi .....
" Á...."
- Ngã như thế mà mình chả cảm thấy đâu tẹo nào! Không lẽ tập võ nhiều lại trở thành mình đồng da sắt sao _ Loan
- Tôi nghĩ mình mới là mình đồng da sắt _ Thiên Kì hằn giọng nói , có lẽ do cú va chạm đã khiến cho anh đau
- Áaaaaaaaaa......_ Loan hét to lên, vì nghe thấy giọng nói từ dưới thân mình vang lên.....
- Ai ở đó !_ Giọng nói đe dọa của thầy quản lý vang lên, thầy chiếu ánh đèn pin đến gần chỗ nhỏ
- Chết rồi_ Loan biết mình lỡ miệng, cô nàng lúng túng không biết làm thế nào thì .....Thiên Kì đã nhanh tay ôm kéo cô vào bụi hoa hồng bên cạnh đó....
- Ra ngoài mau ! tôi biết cô đang nấp ở đó !_ Thầy quản lý
- ...........
Nghe lời đe dọa đó nhỏ Loan rùng hết cả , cô nàng nép chặt mình vào gần Thiên Kì , thở cũng không dám thở mạnh . Hiện giờ mà bị đuổi học thì chêt!
Reng! reng ! Reng....
Tiếng nhạc chuông phát ra từ chiếc điện thoại cổ của thầy
- Vâng...tôi sẽ đến ngay ......_ Thầy quản lý
.................
- Hú hồn! tí thì bị phát hiện !_ Loan thở dài , thầm cảm thán. Nhưng nhỏ cảm thấy bên eo của mình bị chiết chặn , bên cạnh bị một hơi thở nhẹ nhẹ bao quanh. Thật khó chịu mà!
- Tên khốn này ! anh ăn đậu hũ xong chưa?_ Loan hèm hè trách móc , tiện tay đẩy mạnh Thiên Kì sang bên cạnh
- Cô nghĩ vs thân hình này của mình thì đáng để tôi ăn đậu hũ sao?_ Thiên Kì dựa nửa người vào bức tường , ánh mắt đảo quanh nhỏ , môi mỏng khẽ mỉm cười
Trước mặt Loan là 1 người rất đẹp, rất anh tuấn , mái tóc bòng màu đen huyền ,nàn da trắng không tì vết , môi mỏng khiêu gợi , đôi mắt hổ phách sâu thẳm nó làm cho người khác nhìn vào phải run sợ, khí chất hơn người , áo sơ mi màu đen đóng hờ 2 cúc trên làm cho anh càng trở lên quyến rũ hơn. Từ khi nào mà trong trường cô lại có 1 anh chàng hoàn mĩ như vậy.
Nhưng mà anh ta nói thật là khó nghe mà! Nghĩ lại câu chê bai vừa rồi nhỏ Loan nổi đóa lên.....
- Anh đúng là quá tự cao rồi _ Loan
.....Thiên Kì không nói gì , anh nhìn thẳng vào khuôn mặt trái xoan trắng hồng thích thú mỉm cười
" Đúng là 1 món đồ chơi tốt mà "
Không thấy anh nói gì nhỏ Loan đang chuẩn bị quay người bỏ đi ......
Không thấy anh nói gì nhỏ Loan đang chuẩn bị quay người đi thì giọng nói trầm ấm vang lên...
- Đúng là 1 món đồ chơi thú vị! _ Thiên Kì mỉm cười
- Anh đang nói tôi sao? _ Loan trỏ tay vào mặt mình , mặt ngơ ngơ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn mĩ của người con trai trước mặt
- Đúng! _ Chất giọng lành lạnh , nhỏ nhẹ vang lên rất kiên định
Loan tiến lại gần Thiên Kì , đưa đôi bàn tay nhỏ trắng nõn áp lên trán của cậu......
- Anh bị bệnh thật rồi !_ Loan bỏ tay ra nhanh của khuôn mặt thiên Kì , nhẹ giọng than thở nói
Không phản ứng gì , cậu để yên cho cô nàng tự biên tự diễn.....
- Người ta bảo tôi xinh như búp bê, nhưng anh đừng có nhầm lẫn được không? Thôi thì ra c


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận