Anh Trai Nhà Bên Tán Tỉnh Tôi


“Em đừng khóc, là anh không tốt.

” Tay Bá Vân để trên lưng cô vỗ nhẹ, tìm lý do trấn an nói, “Là do anh ra bài ở mức dành cho học sinh cấp ba, không phải do em ngốc.



“Thật không?” Kiều Đình ngước đôi mắt lưng tròng ngấn lệ lên.


“Thật.



“Có thể làm lại bài kiểm tra không?” Kiều Đình dùng sức lau sạch nước mắt trên má, nhìn anh đầy hy vọng.


“……” Anh có thể nói không sao? Ngoài việc anh muốn cô cởi sạch thì anh còn muốn cô làm những “Hình phạt” khác.

“Có thể.




Tuy rằng rất muốn cự tuyệt vô tình, nhưng ánh mắt cầu xin của cô làm anh không thể nhẫn tâm, anh bực mình dùng sức nghiến răng.


“Lần này em nhất định sẽ làm bài tốt, làm được một trăm điểm.

” Kiều Đình thề nói.


Không, cưng ơi, em đừng nghĩ làm được một trăm điểm.

Nhân lúc Bá Vân ra đề, Kiều Đình tập trung tinh thần trên giáo trình, khả năng tập trung và trái tim của cô như khi bỏ phiếu cho Idol Show.

“Được, bắt đầu thôi.

” Bá Vân đưa bài kiểm tra cho cô.

Để lấy lại sự tự tin của Kiều Đình và đạt được mục đích của riêng mình, Bá Vân đã làm tổn thương não của anh một lúc, vì thế bài thi này anh ra đề rất lâu, mất khoảng hai mươi phút.


Bá Vân dự đoán Kiều Đình được cao nhất là sáu mươi điểm, đúng lúc có thể cởi hết nội y trên người cô và sau đó bài kiểm tra tiếp theo liền có thể….

Anh nhìn bài Kiều Đình làm, thân thể không tự chủ được lung lay một chút, giống như vừa rồi có động đất.

“Bao nhiêu?” Vẻ mặt Kiều Đình hưng phấn nhìn Bá Vân.

Lần này đã cô đã làm hết sức mình, để phát huy kỹ năng tạm thời tuyệt vời của mình là giữ chân Phật, làm theo các bước áp dụng công thức vào, lần này Bá Vân ra đề có ý nghĩ thầm kín là muốn lấy lại lòng tin của cô, nên đề lấy từ giáo trình mà ra chỉ có chút thay đổi, Kiều Đình là mèo mù vớ phải chuột chết, vì thế ——
Cô làm được một trăm điểm.

“Một trăm đó!” Kiều Đình giơ cao bài thi hoan hô, “Em một trăm! Một trăm! Từ lúc lên cấp hai đến giờ đây là lần đầu tiên được một trăm điểm!”

Cô rất muốn chạy ba ngàn mét trên sân sân thể dục.


Đối lập với sự hưng phấn của Kiều Đình, Bá Vân một chút cũng không cười nổi.


Bộ đồ lót vẫn còn trên người cô và anh phải cởi một món quần áo ……

“Cởi nhanh một chút!” Kiều Đình lớn tiếng mà vỗ tay đánh trống reo hò, “Nhanh lên nhanh lên!”
Bá Vân nhắm mắt cắn răng cởi áo, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm cởi ra áo len, âm thanh sẹt sẹt như tia sét, quần áo làm mái tóc ngắn của anh thiếu chút nữa biến thành đầu con nhím
“Oa……”
Kiều Đình nhìn bên ngoài anh thon gầy nhưng thực ra dáng người anh săn chắc mạnh mẽ làm cô thốt ra âm thanh ngưỡng mộ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận