“Cộp cộp cộp...” - Một người đàn ông lớn tuổi bước vào phòng.A li, không, bây giờ là Alia quan sát người mới bước vào và đoán đây chắc hẳn là quản gia của gia tộc Lewandowski, John.Đừng nghĩ thấy ông già mà là người hiền lành.
Ông chính là cánh tay trái đắc lực của Công tước khi xưa chuyên xử lý kẻ thù theo lệnh của Công tước.
Vô số kẻ thù của Công tước đã bị tra tấn đến chết trong tay ông ta.Ông cũng là một trong những người gián tiếp gây ra cái chết của Alia trong nguyên tác khi cảnh báo hai anh em nhà Công tước rằng Alia không giống như vẻ bề ngoài của mình mà là một người luôn mang ý đồ xấu khiến nhiều kế hoạch của Alia bị thất bại.Nghĩ đến các biện pháp tra tấn kẻ thù một cách tàn nhẫn của ông mà mình đã đọc qua trong bộ truyện, Alia có chút sợ người đàn ông này.”Cháu chào ngài quản gia ạ!” - Alia chống tay ngồi thẳng lưng lên và nói, đúng chuẩn một cô bé học sinh gương mẫu được giáo dục tốt kính già yêu trẻ...John có chút ngạc nhiên.
Khi ông đến làng đón cô, qua các biểu hiện, cảm xúc và điều tiếng ham muốn cuộc sống giàu sang, chán ghét cha của mình trong làng của cô thì John đoán ngay rằng Alia là một cô gái lớn lên ở vùng nông thôn nhưng là người có dã tâm.
Ông đã từng thở dài trong lòng và nghĩ tại sao Robert lại có một đứa con gái như thế này.“Chẳng nhẽ phán đoán của ta đã sai rồi ?” - John suy nghĩ.Trước mắt ông đây là một cô bé đang sợ sệt và đôi mắt thì trong veo không hề chứa ý đồ xấu gì như ông đã nghĩ.
John cảm thấy mình đã quá già để nghi ngờ một cô bé mới 16 tuổi như ngày xưa rồi.
Nhưng ông sẽ vẫn quan sát thêm.“Tiểu thư có thấy khó chịu ở chỗ nào không? Tôi đã mang thuốc đến để tiểu thư uống.
Tiểu thư hãy chịu khó uống hết bát thuốc này, nó sẽ khiến tiểu thư khoẻ lên rất nhiều.
Tiểu thư hãy nghỉ ngơi thêm.
Nếu cần gì hãy gọi người hầu luôn túc trực bên ngoài.
Khi nào tiểu thư đã khỏe lại tôi sẽ sắp xếp để tiểu thư gặp Công tước và Công tước phu nhân.
Còn bây giờ thì tôi xin phép.
Tiểu thư hãy nghỉ ngơi thật tốt.” - Ông mang bát thuốc đến để ở tủ đầu giường của Alia và từ tốn nói."Cháu cảm thấy khỏe hơn rất nhiều rồi ạ.
Cháu sẽ gặp Công tước và Công tước phu nhân vào ngày mai được không ạ? Làm phiền ngài quản gia thông báo cho ngài Công tước và Công tước phu nhân ạ." - Alia vội nói.Quản gia John gật đầu và đi ra khỏi phòng.
Giờ đây chỉ có Alia một mình trong phòng.
Cô thở hắt một cái và cầm bát thuốc đưa lên miệng uống."Ôi, nó thật đắng!" - Alia cố gắng nuốt hết bát thuốc và nhét một đống quả ngọt bên cạnh vào mồm để giảm vị đắng."Đắng không thua kém gì thuốc Bắc luôn." - Alia nghĩ.Uống xong bát thuốc, Alia nằm lại lên giường, nhìn chằm chằm lên trần nhà và miên man suy nghĩ.Alia là một cô bé mồ côi.
Sau này được người họ hàng bên ngoại nhận về nuôi.
Tất nhiên cũng một phần vì số tài sản ba mẹ cô để lại.
Phận ở nhờ tất nhiên là không thoải mái gì khi luôn phải nhìn sắc mặt người khác mà sống.
Họ vốn cũng không ưa thích gì cô.
Cuộc sống ngột ngạt biến Alia trở thành một cô bé thích nhốt mình ở trong phòng.Đến bây giờ khi xuyên không vào tiểu thuyết cũng không thoát khỏi phận đi ở nhờ nhà người khác.
Alia lơ đãng cuốn cuốn lọn tóc vàng một lúc rồi giật mình bật dậy."Không biết mình trông như thế nào nhỉ?" - Alia nhanh chóng đi đến bên bàn trang điểm và ngồi xuống.Cô sững người.
Trước mặt cô là một cô bé chuẩn bị bước sang tuổi 16 mặc dù trên khuôn mặt vẫn còn nét ngây thơ nhưng có thể thấy được nhan sắc sẽ nở rộ thế nào khi trưởng thành.
Cô có mái tóc vàng óng xoăn xoăn dài tận đến thắt lưng.
Khuôn mặt trái xoan với đôi mũi cao, nhỏ và cái cằm nhọn.Đặc biệt, Alia có một đôi mắt màu xanh lục bảo rất đẹp.
Là một cô bé mắt đen tóc đen bình thường, sự biến đổi dung mạo quá lớn này khiến cho Alia không hề vui mừng như cô nghĩ mà làm cô cảm thấy có chút sốc và bối rối.
Nếu được, cô chỉ muốn mình là một người thường thường không quá đẹp như thế này.
Vì cô biết, với dung mạo này có thể sẽ mang lại nhiều rắc rối hơn là lợi ích vì vốn dĩ cô là người không muốn tranh giành những thứ không thuộc về mình và chỉ muốn một cuộc sống bình lặng.
Alia buồn bã vò đầu."Giờ cũng chẳng thay đổi được gì khi mình đã trở thành Alia, việc quan trọng bây giờ là sắp xếp lại các tình tiết truyện sẽ diễn ra trong tương lai và đối phó với nó.” - Alia nghĩ.Cô sẽ không sống một cuộc sống người người chán ghét như Alia trong nguyên tác mà cô sẽ cố gắng sống thật hòa thuận với nhà Công tước.
Biết vị trí của mình ở đâu và cư xử đúng mực.
Và quan trọng nhất, đó chính là ôm đùi nữ chính Melanie!Alia nằm ôm gối lăn lộn mãi đến nửa đêm mới ngủ được....Trong lúc đó, tại phòng làm việc của Công tước Albert."Ông nghĩ sao về cô bé đó, quản gia?" - Công tước một tay chống cằm, một tay gõ gõ mặt bàn hỏi quản gia John đang đứng trước mặt."Cô bé...!Có lẽ tôi đã quá đa nghi.
Cô bé có đôi mắt rất ngây thơ không giống như mang một ý đồ nào đó.
Đặc biệt, Alia trông giống hệt mẹ mình.
Vì dung mạo quá xuất chúng mà bị dân làng ở đó chán ghét và đặt điều cũng là điều dễ hiểu." - Quản gia John nói."Hmm..." - Công tước Albert trầm ngâm."Chúng ta vẫn sẽ quan sát thêm xem xem Robert đã dạy dỗ con bé như thế nào.
Hãy sắp xếp cuộc gặp gỡ cho ta và phu nhân với con bé vào sáng ngày mai.
Hãy chuẩn bị cho con bé một chiếc váy phù hợp và một bữa ăn ngon.
Ở vùng xa xôi hẻo lánh con bé đã phải chịu nhiều thiệt thòi rồi." - Công tước nói xong liền xua tay để quản ra ra ngoài."Tôi đã biết, thưa Công tước." - Quản gia cúi đầu chào Công tước và bước ra khỏi phòng.Trong khi Alia còn đang ngủ say thì ở Thủ đô đã nổi lên một cơn sóng tin báo lan truyền giữa các quý tộc rằng con gái của Bá tước Albert Norwood đã trở lại thủ đô và hiện tại đang sống tại dinh thự của Công Tước Albert Lewandowski và Bá tước Robert Norwood đã mất vì bệnh tật!.