Cũng đã lâu lắm rồi chưa gặp lại Sơn và Minh Anh nên cảm thấy rất nhớ a.
Thế là liền hẹn 2 ngừơi ra ngoài vui chơi 1 bữa.
Coi như để chúc mừng việc cô trở về.
Nhưng vấn đề là bọn họ nào có chịu đi chơi đâu chứ.
Điều đầu tiên họ muốn làm khi gặp Lại cô là qua nhà mới của cô để tham quan a.
Du chỉ biết thở dài mời họ thản nhiên bứơc vào nhà.
Ba cô hiện còn đang ở trên công ty chưa về.
Nên trong nhà hiện tại cũng chỉ cò 3 ngừơi bọn họ mà thôi.
.
– Ừm… Tuy không bằn g nhà cũ Nhưng lại rất rộng rãi thoảng mát_ Minh Anh nhìn 1 vòng ngôi nhà rồi tặc lữơi nhận xét.
Rồi rất tự nhiên ngồi xuống ghế dựa.
Sơn cũng học theo Minh Anh, thản nhiên rót nứơc.
Cũng không quên dâng tới miệng Minh Anh trứơc.
Còn không quên trưng ra bộ mặt lấy lòng.
Du tặc lữơi, bộ dạng của Sơn chẳng khác gì 1 một “nô thê”.
Đại khái là nô lệ cho vợ ấy.
– Sao nãy giờ tao không thấy bác trai đâu vậy? _ Minh Anh ngó ngang ngó dọc, hỏi.
– À, ba tao đi làm chưa có về_ Du cũng ngồi xuống cạnh Minh Anh, khoanh tay đáp lời
– Mà, tao nói này, bạn bè tới nhà chơi mà mày chỉ cho tụi tao uống nứơc lọc thôi sao?_ Minh nhìn nhìn ca nứơc trên bàn, lên thẳng tiếng than vãn.
– Aài… Đựơc rồi.
Mày đúng là 1 đại cô nương khó hầu hạ mà! Để tao đi lấy ít xoài cho tụi bay ăn vậy_ Du thở dài 1 hơi rồi đứng lên đi xuống bếp
– chị có cần em xuống giúp gì không?_ Sơn trưng ra vẻ mặt lấy lòng, chân chó chạy theo sau Du.
– Tôi đã bảo là hãy bỏ cách xưng hô đó đi mà.
Nên nhớ, cậu còn sinh ra trứơc tôi mấy tháng đấy_ Du nhíu nhíu mày, cực kì không hài lòng nói.
Mà minh anh nhìn Sơn chân chó chạy thr theo Du liền nhịn không đựơc mà liếc liếc hắn vài cái.
Liền cảm thấy bạn trai của mình thực chẳng có tiền đồ 1 chút nào.
Vì sợ Du còn giận chuyện cậu làm lộ hành tung của Du cho Minh Anh biết nên bất đẮc dĩ cậu mới bày ra loại vẻ mặt này đó nha!
l
– Chuyện này … À… Cậu… C…mình…ừm_ Sơn vừa gựơng gạo thốt lên vài tiếng liền cảm thấy như thế nào cũng không đựơc tự nhiên.
– Thôi đựơc rồi, thích xưng hô thế nào thì tuỳ cậu vậy, n thấy cậu nhiệt tình như vậy liền vào đâu hụ tôi gọt vỏ mấy trái xoài đi_ Du chỉ biết ảo não vuốt mặt.
Đột nhiên cô cảm thấy, 1 chị đại như cô không phải là quá dễ dãi rồi hay sao.
Minh Anh vẫn ngồi đó 1 mực thửơnh thức trà ngon.
Đúng lúc này , 1 vị khàch khônG mời bứơc vào nhà.
Nhật Anh tự nhiên mở cổngg cứ như đây là nhà của mình vậy.
Vì lúc nãy Du mở cổng cho 2 ngừơi kia nên giờ vẫn chưa có khoá lại.
Lúc này, minh anh nghe tiếng bứơc chân tới gần nên mới ngẩng mặt lên mình.
Ngừơi vừa tới là 1 chàng trai có ngũ quan cân đối, xinh đẹp.
Mắt tuy là mắt 1 mí nhưng lại khá to và dài.
Làn da trắng 1 cách tinh tế tt nhưng khí thế lạnh lùng, trong trẻo nhàn nhạt toả ra.
Thân hình tuy không quá vạm vỡ nhưng lại rất cân đối.
Khuyên tai bạc bên tai trái lấp lánh.
Nhậy Anh không nhìn thấy ngừơi mong muốn mà chỉ thấy 1 ngừơi con gái xa lạ ngồi trên ghế dài đang nâng tách trà.
– Cô là ai? Du đâu rồi?_ Nhật Anh nhìn sơ qua căn nhà 1 lựơt rồi mới quay sanh hỏi 1 Minh Anh 2 câu ngắn ngủn.
Hắn không có hứng thú nói chuyện với ngừơi lạ a.
– Cậu ấY đang ở trong nhà bếp sẽ ra ngay thôi_ nghe Nhật Anh tự nhiên gọi tên của Du liền biết hắn là ngừơi quen của cô ấy.
Nhưng trứơc giờ cô cũng chưa từng thấy qua hắn ta a.
Du làm sai sao lại quen ngừơi này thế nhỉ.
Đã vậy còn đẹp ngời ngời thế này nữa chứ.
Minh Anh vừa ngắm ngừơi ta vừa bình phẩm trong lòng như vậy.
Cô thầm tặc lữơi, không biết nhỏ Du này ăn trúng cái giống gì mà đi đâu cũng thấy trai đẹp theo không vậy
Ngay khi Nhật Anh định bứơc vào thì Du lại từ trong bếp đi ra.
Trên tay cô dĩa xoài vừa đựơc cắt gọt cẩn thận.
Cô vừa đi vừa cừơi nói vui vẻ với Sơn.
Khi thì gật gật đầu, khi thì híp mắt chăm chú lắng nghe.
Nhật Anh nhìn thấy cảnh này thì tròng mắt liền trở nên thâm trầm, lạnh lẽo.
Mùi dấm chua thoang thoảng đâu đây.
Minh Anh thấy vậy cũng không nói gì.
Thật ra thì ngay từ lúc nghe đựơc cách xưng hô bất thừơng của Sơn đối với Du thì cô liền nghi ngờ mối quan hệ giữa 2 ngừơi.
1 hôm , cô nhân lúc Sơn không để ý cô liền đè đầu, cữơi cổ cậu mà tra hỏi.
Vâng.
Đè đầu cữơi cổ ở đây có thể hiểu bằng nghĩa đen.
Đích thực là cô đánh lén từ đằng sau thành công liền đẩy cậu nằm bẹp i xuống sàn, ngồi lên lưng cậu và áp mặt cậu xuống sát sàn nhà.
Ngay sau đó Sơn chỉ cảm thấy xương lưng mình sắp sửa gãy đến nơi.
Cậu khóc không ra nứơc mắt.
Tuy nói Mi nh anh không quá mập mạp Nhưng dánh ngừơi lại khá mũm mĩm tròn trịa.
Trải qua 1 y thời gian dài đựơc bạn học Sơn bồi dữơng thật tốt liền béo thêm 1 vòng.
Tuần trứơc cân nặng của cô cũng đã lên tới 6O kg rồi a!!
Cái câu tự mình hại mình thực rất hợp với cậu lúc này.
Sau vài cái nhún của Minh Anh thì Sơn chính thức bỏ cuộc và khai báo tất cả những việc từ trứơc đến nay cậu đã giấu giếm.
Kể cả về thân hận của Du.
….
Trở về thực tại..
Du có hơi nngạc nhiên khi thấy Nhật Anh trong phòng khách nhà mình.
Nhưng nghĩ lại, bình thừơng hắn vẫn ra ra vào vào nhà cô tự nhiên như vậy liền không nói gì nhiều.
Mời hắn ngồi xuồng rồi giới thiệu 1 chút cho 2 ngừơi kia biết.
Đương nhiên sẽ không nói ra cái chuyện hắn là Snow rồi.
Bằ ng không bạn học minh anh lại lo lắng nhảy đông đổng lên thì khổ.
Dù sao trứơc kkia 2 ngừơi cũng từng là kẻ thù 1 mất 1 còn mà.