.Sang và Du hẹn gặp nhau ở 1 quán ăn đơn giản.
.Lúc Du ngồi vào đến bây giờ cũng đã hơn 1O’ !! Vậy mà Sang tới 1 chữ cũng chưa nói .
.
Cuối cùng, cô cũng phải đành lên tiếng trứơc.
.
– Nè, anh là ngừơi hẹn em ra đây đó.
Không có Chuyện gì muốn nói sao?_ Du nhứơn mi thắc mắc hỏi.
.
– Em… Đang hẹn hò với Kiệt?_ Tuy là câu hỏi nhưng lại mang 1 chút chất vấn.
.
– Đúng vậy! Anh ấy đã nói với mọi ngừơi rồi sao?_ Du có chút nhíu mi không hài lòng lắm khi nghe cách nói Chuyện của Sang.
.
Cô cảm thấy sang không giống bình thừơng cho lắm.
Sao vậy nhỉ? Du tự hỏi thầm.
.
– có vẻ như anh không thể nào đợi cho em tự hiểu được rồi!_ Sang có chút bất đắc dĩ thở dài.đáp.
.
– hở! Đợi gì cơ??_ Du có chút ngu ngơ hỏi ngược lại.
.
– không biết thích 1 cô gái ngu ngốc là tốt hay là xấu đây nữa_ Sang than nhẹ 1 câu.
.
– gì chứ! Anh Sang đang đơn phương ai đó sao? _ DU ngây thơ nghiêng đầu hỏi 1 câu làm Sang cảm thấy rất ức chế.
.
– tới bây giờ mà em vẫn chưa nhận ra sao? Người anh yêu chính là em đó Du!_ Sang giống như muốn gằn lên từng chữ
.
– … ha ha… anh nói đùa gì vậy.
Không vui tí nào!_ Du đứng hình trong giây lát rồi mới kịp phản ứng lại cười gượng mà nói.
.
– Em nhìn mặt anh giống như đang nói đùa lắm sao?_ Sang nghiêm mặt nhìn thẳng vào Du mà nói.
Không có chút nào giống đùa giỡn ở trên mặt cả.
.
– chuyện này….
em…_ Du cảm thấy bấn loạn rồi.
Từ trước tới giờ cô chưa bao giờ nghĩ đến việc này cả.
Trong thâm tâm cô luôn xem Sang như 1 người anh trai của mình mà thôi.
.
– Thôi được rồi.
Em không cần trả lời vội đâu.
Tuần sau… Tuần sau hãy cho anh biết quyết định của em_ sau khi nói xong Sang cũng không để Du đáp lời mà xoay người đi mất.
.
Chỉ còn bạn học Du đang đơ mặt ngồi đó.
Không biết não đã bay đến đâu rồi!!
.
Được rồi! Đối với 1 chuyện như vậy ai mà không sốc chứ! Nhất là đối với 1 người từ trước đến giờ cô chỉ 1 mực xem là anh trai.
.
Du thất tha thất thểu bước về nhà.
.
…….
.
.nhưng vừa bước được vài bước lại đụng phải 1 người mà cô không hề ngờ tới.
.- A.
Xin lỗi.
Em không sao chứ?_ người cất lên giọng nói này chính là Khải.
.
– Ủa… anh Khải? _ DU ngạc nhiên tròn mắt nhìn khải.
Không ngờ 2 người lại gặp nhau trong hoàn cảnh này.
.
– A.
Du.
Không ngờ lại được gặp em ở đây đấy.
Về mà cũng không thông báo cho người anh này 1 tiếng nữa_ khải vẫn như cũ.
Duy trì hình tượng chàng trai ấm áp dịu dàng mà chào hỏi cô.
.
– Ha ha… bộ anh Sang với anh Kiệt không nói gì với anh hết à!_ Du gãi gãi đầu đáp.
Chỉ là cô không muốn đối mặt với những người trong căn nhà đó thôi.
.
– 1 chữ cũng không nói.
Nếu không phải hôm nay Kiệt về thông báo tin hai người đang quen nhau thì anh đây cũng mờ tịt chẳng biết gì rồi._ Khải ai oán bĩu môi lên án ai kia.
.
– Nói vậy thì em phải xin lỗi anh rồi.
Cho em số điện thoại anh đi.
Khi nào rảnh em mời anh đi ăn xem như là tạ lỗi vậy_ Du cười cười nói.
Bây giờ mỗi khi đứng trước Khải cô đã không còn run động như những ngày đầu nữa rồi.
Tình đầu này xem như cất vào kí ức được rồi nhỉ.
…….
– Cô lên cơn cái gì vậy hả?_ chàng trai với vóc dáng nổi bật, chiếc khuyên tai lấp lóe trên tai điển hình cho hình ảnh các cậu ấm ăn chơi gầm lớn.
– Lên cơn? Anh bảo tôi lên cơn? Anh mới là kẻ điên đó!_ cô gái với vóc người cân đối lồi lõm rõ ràng chỉ thẳng mặt chàng trai không chút kiên nể, mắng.
– Được lắm! Cô cút ngay cho tôi! Sau này đừng để tôi thấy mặt cô nữa_ Nhật Anh dường như rất giận dữ , vung tay liền muốn đuổi người.
– Hừ! Đi thì đi, Xem như con Như này điên rồi mới nổi lòng tốt mà chạy tới đây!_ Như hừ lạnh xoay lưng dứt khoát rời đi.
Cuộc cãi vã diễn ra ngay trước cổng nhà Du nên khi vữa về đến nơi cô đều chứng kiến hết 1 màn này.
Du lân la bước tới gần Nhật Anh và vỗ nhẹ vai hắn.
– Tôi đã bảo cô cút di rồi mà, không nghe…_ vừa nói tới đây giọng nói liền im bặt.
– sao vậy, không chửi nữa hả?_ Du mím môi giả vờ giận dỗi.
– À.
Anh xin lỗi.
Anh cứ tưởng là…haizz_ nhật anh không nói hết câu mà dừng giữa chừng rồi quay lưng bước vào nhà mình.
Du cũng thấy tò mò mà tò tò chạy theo sau.
Đây là lần đầu tiên cô thấy hắn lớn tiếng với con gái đó.
Nhật anh chính là dạng con trai không thích đụng chạm hay cãi cọ gì với phụ nữ a.
Cô gái kia xem như là 1 ngoại lệ rồi đó.
Hắn uể oải ngồi phịch xuống ghế, nhắm mắt dưỡng thần.
– nè nè… rốt cuộc cô gái lúc nãy là thần thánh phương nào vậy? Làm anh tức giận tới mức độ đó luôn thì thật là hàng hiếm đó_Du chu mỏ ngồi kế bên mà nhiều chuyện.
Nhật Anh vẫn nhắm mắt giữ im lặng 1 chút rồi mới nói.
– Cô ấy là… bạn gái cũ của anh_ Nhật Anh có chút mệt mỏi đáp lời.
Du thì đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.
Ây da.
Điều này cô còn chưa nghĩ tới a.
….
Còn bên kia, sau khi Như quay về liền mở điện thoại gọi cho 1 người.
“- hửm.
Chuyện gì thế?”_ Đầu bên kia là 1 giọng nam trầm ấm.
“-Đang bực.
Đi uống rượu xã stress với tớ đi”_ Như hậm hực đáp lời.
“- ô.
Ai mà dám làm Như đại tiểu thư của tôi tức giận thế”_ người con trai nổi giọng đùa cợt.
– nói nhiều.
Cứ đi đi, 2 tiếng sau gặp ở chỗ cũ._ như nói xong liền cúp máy không cho người con trai kịp phản bác gì cả.
Hắn chỉ biết lắc đầu oai oán.
Có ai đoán được người nói chuyện điện thoại với Như là ai không?
….
Goumen mina.
Au sửa điện thoại bữa giờ.