Chương có nội dung bằng hình ảnh
Nghi Thường bị cảm giác khác thường từ hạ thân truyền đến đánh thức, vì mang thai nên cô lúc nào cũng cảm thấy thèm ngủ, mỗi ngày đều làm bạn với chiếc giường mềm mại, nhưng vì sao cảm giác hôm nay dường như có cái gì đó không đúng?! Đang trong mộng đẹp lại bị quấy rầy, Nghi Thường bất mãn lười biếng mở mắt, cảnh tượng trước mắt thật khiến người ta hoảng hốt.
" Anh... Anh..."
Nghi Thường chấn kinh khi nhìn thấy bộ dáng Cố Hoàn một thân tây trang lịch lãm đang quy phục dưới hạ thân đang trần trụi của mình, gương mặt điển trai kề sát nơi tư mật nhiệt tình liếm hôn nơi đó của cô. Chuyện này là thế nào? Ban ngày ban mặt sao người đàn ông này có thể... Mặc dù trước đây hai người không ít lần thân mật vào ban ngày nhưng tình huống hiện tại không thể so sánh. Nghi Thường thẹn thùng theo bản năng muốn tránh né, nhưng chỉ vừa động thân đã bị Cố Hoàn giữ chặt, suốt quá trình hắn cũng không ngẩn lên, chỉ lên tiếng cảnh cáo.
" Em ngoan một chút"
" Anh... Ưm..."
Nghi Thường trước sự bá đạo của Cố Hoàn chỉ có thể nằm im chịu trận, cảm giác đầu lưỡi nóng ướt của hắn như rắn nước mạnh mẽ xâm nhập, chọc ngoáy từng góc ngách bên trong tiểu huyệt. Phụ nữ mang thai thân thể cực kì mẩn cảm, nên dưới hành vi kích thích kia Nghi Thường khó mà kiềm chế, miệng nhỏ thở gấp phát ra tiếng rên yêu kiều càng khiến cho Cố Hoàn thêm hăng say mà thưởng thức...
" Ưm... Hoàn... đừng, dừng lại... đừng ở nơi đó"
" Em không thích?"
Ngẩn lên từ nơi tư mật, đưa tay lau ái dịch dính trên khóe môi, Cố Hoàn nhàn nhạt hỏi.
" Em..." - Nghi Thường bỗng nhiên không biết nói sao, được người mình yêu bày tỏ tình cảm làm sao cô không thích, chỉ là hành động này có hơi...
" Thế nào? Em xem, em động tình đến mức nào?"
Vừa nói Cố Hoàn đưa tay vuốt ve hai cánh hoa môi sau đó đưa đến trước mặt Nghi Thường, mượn ánh sáng tách hai đầu ngón tay đang lây dính sợi chỉ bạc trong suốt đầy dâm mĩ.
" Có đẹp không?" - Cố Hoàn trêu chọc, tà mị đưa lên miệng liếm sạch sẽ, Nghi Thường da mặt mỏng làm sao có thể chịu được hành vi càn rỡ quá phận như vậy.
" Anh... xấu xa"
Ngoay ngoắt xoay mặt sang hướng khác, Nghi Thường hận không có cái lỗ cho mình chui xuống, nhưng Cố Hoàn ngược lại cảm thấy rất thích nhìn thấy bộ dáng này của cô, mặc kệ cho Nghi Thường xấu hổ tránh né, hắn vẫn tiếp tục phục xuống hạ thể như cũ thăm dò nơi riêng tư nhất của phái nữ. Trong không gian yên ắng, thứ tồn tại duy nhất chính là tiếng rên rỉ nhè nhẹ của Nghi Thường cùng tiếng nước trúc trắc mà Cố Hoàn cố tình tạo ra. Khoái cảm quá lớn làm Nghi Thường sắp không chịu nổi, tay nhỏ dời xuống hạ thân như muốn đẩy Cố Hoàn nhưng sức lực không đủ lớn, thành thử khiến động tác kháng nghị trở thành mời gọi, hùa theo.
Cố Hoàn được thể càng thêm gắng sức, đầu lưỡi đi vào càng sâu, càng khuấy đảo vách thịt bên trong, nơi đó của Nghi Thường chặt chẽ, ướt át cảm giác thật tuyệt, thoáng chốc hắn hồi tưởng lúc ở trong cơ thể cô, xúc cảm chân thật đến rõ ràng, thật muốn tái hiện, nhưng xét thấy chưa phải lúc.
" Ahh... đủ rồi, đừng làm nửa"
Nghi Thường oằn mình trước cơn sóng tình, thân thể vô lực mặc cho Cố Hoàn sắp xếp, hai chân thon dài gác trên vai hắn, gót chân đỏ như son cọ cọ lên tấm lưng rắn rỏi, cách một lớp tây trang vẫn cảm giác được sức nóng phát ra. Cố Hoàn tất nhiên sao có thể nghe theo, cô thừa biết hắn rất thích làm thế này khi hai người thân mật, một khi đã bắt đầu thì chưa kết thúc sẽ chưa hạ màng. Nhưng mà Nghi Thường có vẻ sắp không kiềm chế được, nơi tư mật liên tục bị kích thích thăm dò khuấy đảo, ái dịch tuông trào như thác lũ, tất cả đều bị Cố Hoàn tiếp nhận không sót một cái gì, đầu lưỡi bên trong không ngừng đảo lộng, càn quét, bên ngoài đầu ngón tay linh hoạt chăm sóc tiểu hạch, thỉnh thoảng ấn ấn khiến cho thân thể Nghi Thường run rẩy căng cứng như cánh cung chỉ có thể cầu xin hắn buông tha, nếu không e rằng... " Ahh" một tiếng thét chói tai kiều mị vang lên như muốn xé nát sự tĩnh lặng, Nghi Thường ướn người đón nhận đợt cao trào đầu tiên, Cố Hoàn nhìn người phụ nữ của mình lên đỉnh, cảm giác tự mãn đầy kiêu ngạo, hai mắt như chim ưng gắt gao nhìn tiểu huyệt đang không ngừng co rút, đóng mở như đang mời chào, hạ thân hắn bỗng chốc trướng đau như muốn giải thoát.
" Vợ à, anh làm em có thoải mái không?"
Cố Hoàn ngồi dậy tiến sát lại Nghi Thường, ngắm nhìn gương mặt còn đang xấu hổ của cô, còn có cơn mê ly vì tình triều chưa dứt hẳn. Bị hỏi thẳn thừng như thế, cô làm sao dám lên tiếng, hắn cũng không nói thêm lời nào, cúi người ngậm lấy môi anh đào, tận tình mút mát. Cảm xúc quen thuộc khi hai người hôn môi lần nửa khiến Nghi Thường chẳng thể khướt từ, nhanh chóng ôm lấy Cố Hoàn, nhiệt tình đáp lại. Chẳng biết qua bao lâu, thẳng tới khi thấy cô hô hấp khó nhọc hắn mới buông tha, yêu thương vuốt ve cánh môi ướt mềm, hắn ghé sát bên tai cô đòi hỏi.
" Vợ, anh muốn..."
Nghe mấy lời này Nghi Thường có chút hoảng, người đàn ông này không phải thừa biết hiện tại cô đang là sản phụ sao, vậy mà lúc nào cũng dùng nửa người dưới suy nghĩ.
" Không thể được?
Nghi Thường vừa nói, tầm mắt di chuyển xuống bụng đã hơi gò lên của mình sau đó lại nhìn Cố Hoàn như thể muốn cảnh báo điều gì.
" Sao lại không được, hơn ba tháng là có thể sinh hoạt. Anh nghe mẹ nói, con chúng ta rất khỏe mạnh. Em đừng sợ"
Cố Hoàn trấn an, vừa như phản bác ý muốn ngăn cản của Nghi Thường, đôi tay cũng bắt đầu hành động vuốt ve, kéo cơi quần áo trên người bà xã.
" Em nghĩ chúng ta vẫn nên cẩn thận "
Bị Cố Hoàn đụng chạm, Nghi Thường biết có tránh cũng bằng thừa, nhưng vẫn còn hy vọng hắn sẽ bỏ qua cho mình, tiếc là người đàn ông một khi đã ham muốn thì khó lòng thuyết phục.
" Ngoan, anh hứa sẽ nhẹ nhàng"
" Anh..."
Phản đối vô hiệu, động tác Cố Hoàn thực nhanh nhẹn, thành thục cởi quần áo trên người mình sau đó chỉ vài ba cái nhấc tay đã lột sạch Nghi Thường, da thịt trắng nõn không chút tì vết bại lộ trước mắt hắn, mang thai nhưng dáng người cô rất chuẩn, ngoài trừ chiếc bụng có hơi gò lên những nơi khác vẫn như cũ, có hay chăng chính là hai cái bánh bao trước ngực có phần đẩy đà tròn trịa hơn trước.
" Thật là đẹp"
Cố Hoàn không nhịn được tán dương, người phụ nữ xinh đẹp này lại chính là vợ hắn, thuộc về hắn, còn đang mang trong người giọt máu của hắn, đúng là ông trời đã quá ưu ái cho hắn. Sau ánh nhìn ôn nhu kia, ngọn lửa dục vọng rất nhanh xâm chiếm, hắn nâng đỡ cự căn sớm cứng rắn kề sát tiểu huyệt, trượt bên ngoài lên xuống vài lần cho thấm nhuần ái dịch rồi mạnh mẽ cắm vào. Cảm giác hai thân thể kết hợp khiến Cố Hoàn không nhịn được rên một tiếng đầy sung sướng, bên trong Nghi Thường non mềm lại nhiều nước khiến động tác hắn ra vào càng thêm thông thuận. Vì cố kỵ thời điểm cô mang thai nên hắn rất biết cách kiểm soát, lực đạo không quá lớn nhưng bù lại độ sâu, mỗi lần đi vào Nghi Thường đều cảm thấy quy đầu chạm đến miệng tử cung.
" Ah... Uwmmm"
Thân mật mang theo vui sướng, Nghi Thường tất nhiên không ngoại lệ, thành thật mà nói thì cô cũng rất nhớ cảm giác này, bao bọc một phần cơ thể của Cố Hoàn, được hắn yêu thương, chiều chuộng. Sau màng phối hợp nhịp nhàng, cô ngoan ngoãn thả lỏng, mở chân để thuận tiện cho Cố Hoàn xâm nhập, nhân thấy sự hợp tác đầy thiện chí, môi hắn khẽ cong lên, động tác dưới thân càng thêm gia tăng, ra ra vào vào nơi tư mật...