Lộ Nguy vừa vào phòng, mùi rượu nước hoa xộc lên mũi.
Bên trong căn phòng bày nhiều chai rượu rỗng đã uống hết, hai vị trí trung tâm trống một chỗ.
Hoắc Cẩm ngoắc anh lại chào mừng, đám bạn phía sau rượu mạnh uống như nước lọc.
"Bên cô ấy ổn hết rồi chứ? Cậu cũng phải theo lời bậc trên nhanh rước cô ấy về đi"
Nói rồi Hoắc Cẩm đưa cho anh một ly Brandy, Lộ Nguy còn trẻ chơi bao lâu cũng được nhưng Hoắc Cẩm anh đã 32 rồi.
Muốn củng cố vị trí chỉ còn cách nhanh chóng lấy vợ hào môn.
Bảy tám thiếu gia gọi người vào, đều là các cô gái trong trắng được tuyển chọn kỹ càng, kĩ thuật tiếp rượu và cái kia vô cùng tốt.
Ký nhị thiếu là tay ăn chơi nổi tiếng Thành Ảnh, hắn ôm lấy mỹ nhân quyến rũ vào ngực mà làm bậy, đợi mọi người phản ứng cũng bắt đầu chọn cô em ngồi bên mình thoả sức bắt nạt.
"Dù sao anh cũng sắp lấy vợ, nhà vợ không quản anh à?"
"Không hẳn, cô ấy cũng khó tính "
Hai người đẹp ngồi cạnh Lộ Nguy và Hoắc Cẩm là hai người có dung mạo đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Nhi Thái Kiều trầm mê nhìn Lộ Nguy kế bên, bàn tay búp của cô lần lượt trên nút áo sơ mi đen của anh, mạnh dạn ngả vào lồng ngực.
Lộ Nguy cũng vui vẻ đáp lại cô, Nhi Thái Kiều định đưa miệng lên môi anh liền bị anh đẩy tay từ chối.
Quái thật, mấy năm trước ăn chơi rất sung mãn, gái đẹp trên giường Lộ Nguy không thiếu, anh cũng không từ chối mà dung nạp tình nhân.
Bắt đầu từ một năm trước, lại thành tâm cấm dục, không chơi trên giường lần nào nữa.
Nhi Thái Kiều có điều tra rồi mới đến, nghĩ hôm nay có thể ngoắc câu được cá lớn song lại bị người ta từ chối.
Cẩm Vân bên Hoắc Cẩm thì vui vẻ hơn, anh chàng mân mê bồng gò đào cao vút, si mê úp mặt vào.
Cẩm Vân lấy miệng mớm rượu, hai người say tình ái.
Căn phòng bao rộng lớn tràn ngập sắc tình, Lộ Nguy cau mày về trước.
Nhi Thái Kiều bám anh mãi mới được anh chở về.
Năm giờ sáng, phòng 1002, khách sạn Đồ Châu.
Hà Thanh Thanh nhận được tin nhắn mật danh vị hôn phu tương lai của mình đang lăn lộn cùng một cô gái.
Vì sắc trời còn tối, Hà Thanh Thanh đợi trong sảnh khách sạn, cô gọi ly cà phê đen từ từ đợi người.
Trong phòng 1002, Cẩm Vân lăn lộn với Hoắc Cẩm đến hơn hai giờ anh mới chợp mắt.
Cẩm Vân lấy máy ảnh chụp ảnh mình và anh thân mật.
Vừa có tình vừa có tiền, Cẩm Vân hạnh phúc suy nghĩ.
Hoắc Cẩm khi nãy đã dùng bao do mình chuẩn bị trước, tinh lực anh ta dồi dào, khả năng thụ thai vào hôm nay rất cao.
Hoắc Cẩm chợp mắt không yên, thấy cô gái trong ngực mình chưa ngủ, rượu được bỏ thuốc anh đã nhận ra ngay từ đầu.
Chỉ là muốn chơi hăng say trước khi bước vào cuộc chiến chinh đoạt này, bậy bạ phát tiết lên cô.
Người Cẩm Vân hằn nhiều vết bầm, hai người trần truồng cảm nhận đối phương đã thức hoàn toàn.
Cô áp người xuống dưới thân anh trêu đùa, đối phương bị kích thích hăng say đè cô xuống.
Vì đã ngồi đợi hơn 4 bốn tiếng đồng hồ cũng chưa thấy người ra, Hà Thanh Thanh đã uống bảy ly cà phê định đứng dậy ra về thì thân ảnh của anh đã bước ra.
Khuôn mặt điển trai đầy sức hút, cảm giác thâm trầm tăng lên ba phần gợi cảm.
Cổ áo anh hơi mở, vết hôn dày đặc liền hiện lên, thấy anh sắp bước ra ngoài cô gọi lại.
"Hoắc tổng chơi thật hăng say nha, cũng không chịu che đậy kỹ càng giấu vết mình lăn lộn" cô sải bước dài tới, tay nhỏ nhắn kéo sát cổ áo vào, ghì chặt vào người anh run lên.
Hoắc Cẩm cũng ngờ ngợ chuyện đêm qua có người sắp xếp, ngỡ sẽ bị uy hiếp nhưng không ngờ lại mời được cô đến tận đây.
"Hà Thanh Thanh? Sao em lại ở đây?"
"Tôi ở đây không quan trọng, quan trọng nếu để đám cẩu tử săn tin vị hôn phu tương lai của tôi phản bội trước bậc hôn nhân, cổ phiếu Hoắc Thị sẽ tụt không phanh.
Phu quân, chàng muốn chết thì đừng kéo em vào..."
Tiếng gọi phu quân ngọt ngào cất lên, Hà Thanh Thanh loé được máy ảnh ngoài cửa lia về phía này liền áp sát mặt anh hôn nhẹ, chịu đựng mùi nước hoa ghê tởm trên người anh.
"Tôi biết rồi."
Anh phối hợp lại với cô đưa eo khom xuống mút nhẹ vào môi cô rồi đẩy cô đi về cùng.
Trong xe ngộp khí càng nồng mùi nước hoa, Hà Thanh Thanh chùi mạnh môi.
"Khốn nạn, anh đừng đưa cái mỏ dơ bẩn đụng vào mặt bà đây.
Mẹ kiếp"
Từ lâu đã biết cô đanh đá, Hoắc Cẩm lắc nhẹ đầu gọi thư ký hoãn cuộc họp.
"Cô muốn ăn gì?"
"Về nhà chính ăn bình thường là được"
Một dạo này hai người đã sống chung ở căn biệt thự đứng tên Hoắc Cẩm, hai người im lặng về nhà.
-----------------------
Nhị Thái Kiều vì tức không ăn được con mồi, cô nhờ người anh làm trong ban thư ký Lộ Thị điều tra về anh, một tiếng sau hồ sơ và một số về mối quan hệ của anh được gửi đến.
Hừ, ai bảo anh cô ta giỏi, lại có thể dùng thủ đoạn chen vào làm một trong ba thư ký sinh hoạt của anh làm gì.
Nhị Thái Kiều nhanh chóng lậy ra coi.
Dù gì gia đình cô ta cũng thuộc chi nhánh nhỏ của gia tộc hào môn.
Nhị Thái Kiều xem đến phần hôn nhân thì thấy anh mình ghi chú *đã có hôn ước.
Vì không tìm ra được vị hôn thê của Lộ Nguy nên cô tự mình hành động.
Cô ta nhất định sẽ chen chân nhỏ của mình vào Lộ gia, bất kể thủ đoạn nào cũng được cô ta phải là Lộ phu nhân tương lai.
__________________
Hứa Di Nguyệt được xuất viện điều trị Đông y, cô về nhà gặp Chu Nhân Tĩnh.
Sắp qua năm mới, Chu Nhân Tĩnh mẹ cô không biết bận rộn cái gì, thường xuyên ra ngoài gặp mặt, có hôm muộn thì không về nhà.
Hứa Di Nguyệt nghĩ mẹ đã có bến bờ để bà đỗ lại, vui mừng không làm phiền bà.
Mùi hoa dành dành thơm thoang thoảng, cô bắc thang hái ít làm túi thơm.
Hai tay khéo léo mang hoa đi sấy, nhịp nhàng giã nhẹ các nguyên liệu rồi tìm một túi trước đó mẹ cô thêu, bỏ ra phơi trong bóng mát.
Hương trà nồng đậm, cô thay một chiếc váy xếp ly dài chấm đến gót.
Mỹ nhân cổ điển danh xứng với thực là điều bà Chu Nhân Tĩnh vừa về nhận xét.
"Con gái, con đẹp quá"
Cô cười nói với bà ngồi xuống để cô châm trà, Chu Nhân Tĩnh ngồi cạnh cô chậm rãi hớp từng miếng nước.
"Khu nhà chúng ta chọn thật tốt, nếu có thể ta muốn ở đây dưỡng già"
"Mẹ, nhà chúng ta ở đây, con sẽ phụng dưỡng mẹ ở ngôi nhà này.
Mẹ tính đi đâu xa sao?"
Đáy mắt bà giấu đi sự hoảng hốt, bà vội đáp
"Đúng a, mẹ sẽ đi đến một nơi rất xa, sẽ có thể không ở cạnh con nữa.
Vậy con có buồn không?"
Cô gái cười tươi "Nếu mẹ hạnh phúc con sẽ không ngăn cản sở thích của mẹ, mẹ bình an là được "
Giọng bà thật chua xót vang lên "Được, mẹ đồng ý.
Chúng ta rồi sẽ thật hạnh phúc "
Một chuyến nói chuyện uống trà này của hai người có chút kì lạ nhưng kì lạ ở đâu cô vẫn không nắm bắt được.
Cảm giác bất an vẫn nằm trong lòng cô.
Đêm nay trời trở gió, Hứa Di Nguyệt đòi ngủ cùng nên bà cười đồng ý còn trách yêu cô.
Trời lặng gió, tiếng mèo kêu âm u đáng sợ, âm thanh nhọn hoắc đập vào tai Hứa Di Nguyệt, giống y đúc những đêm sau khi Cảnh Cung Sinh mất.
Thoáng lo lắng, cô bé nhỏ ôm chặt thân thể mẹ, vùi đầu vào sự ấm áp mà bà mang đến.
_________________
Hà Thanh Thanh cùng Hà Kỷ Thu về Hà Thị ăn cơm tất niên, đương nhiên có cả Hoắc Cẩm.
Hà Kỷ Thu không thích không ghét anh rể này nhưng anh cũng không chủ động tới làm quen.
Hà Thanh Thanh được sắp xếp ngồi cạnh anh, cô mặc váy đỏ bó người cúp ngực, màu da trắng khoẻ tôn lên vẻ đẹp tri thức của người phụ nữ mạnh mẽ này.
Cô gật đầu chào hỏi rồi vùi đầu vào bát ăn cơm.
Bữa cơm im lặng không giống như cơm giao thừa ấm cúng, ăn xong ai về nhà đấy.
Hà Kỷ Thu biết bạn gái mình đang trực tại bệnh viện, lấy xe chạy đến bên bạn gái của mình.
Hoắc Cẩm cũng quay về quán bar, tiện đường nên anh chở cô về nhà.
Hà Thanh Thanh kiên quyết nói không cần, anh không lung lay cô được nên ậm ừ đi.
Lộ Nguy đón giao thừa một mình ở bệnh viện, Lộ Minh Thiết vẫn trong phòng phẫu thuật, ông lão vì tuổi già sức khỏe không tốt nên ngất đi.
Một mình anh đứng đây đợi, à không, còn Lưu nữ sĩ với ý định giết người cũng đang ngồi đối diện.