Ánh Trăng - Sumlir

Phải nói là hiếm lắm mới thấy một ngày mát trời trong cái hè nóng bức này, tuy vẫn còn những tia nắng chiếu xuống nhưng chẳng cần phải lo vì đã có nhưng cây phượng trong trường che chắn. Những cái cây này cũng đã tồn tại hơn một thập kỉ rồi

Nó gắn liền với biết bao thế hệ học sinh, cùng với chiếc ghế đá tuy nhỏ bé nhưng lại là nơi chứa đựng nhiều kỉ niệm

Nhiều khi học hành bí bách quá, chạy ra ghế đá ngồi nói chuyện cho thoải mái đầu óc lại là một cách hay

Phúc Việt vừa mới đến trường, nó còn chưa đi vào lớp cất cặp mà đã ngồi xuống cái ghế đá gần đấy, ngửa cổ lên trời rồi nhắm mắt lại

Mấy tia nắng chiếu xuống đã bị tán cây to lớn che lại nên nó cảm thấy rất thoải mái, thậm chí là nó có thể ngủ một giấc ngon lành ở đây luôn cũng được

Nốt ngày hôm nay thôi là chúng nó sẽ không còn đến ngôi trường cấp 2 này nữa, và còn 1 ngày nữa là kì thi tuyển sinh vào 10 diễn ra rồi

Sân trường ngày càng đông hơn, có hai đứa con gái lớp bên đi qua chỗ Việt, thấy bạn ngồi đấy là chúng nó sáng hết cả mắt lên, người gì đâu mà đẹp trai quá đáng thế?

: Mày ơi đẹp trai vãi..

: Tao muốn lấy anh này làm chồng

: Thế thì mày phải chịu khiếp chồng chung rồi

: Sao lại thế?

: Mày không biết à? Phúc Việt nổi tiếng với danh " không thay người người như thay áo mà chỉ mặc nhiều áo" à?

: Là như nào?

: Sao mày ngu thế hả?

Hai cô bạn đấy vừa đi vừa nói chuyện tiếp với nhau, cũng xa tầm tai của Việt rồi nên nó chẳng nghe thấy cuộc trò chuyện đấy nữa, chỉ biết mỉm cười thôi... biết anh đây đẹp trai là tốt rồi

: Việt!


Cẩm Tú hớt hả chạy lại chỗ Việt đang ngồi, nó ngồi xuống thở một lúc rồi mới có sức hỏi Việt

: Mày xem confession chưa hả Việt?

: Không thích xem

: Mở ra xem đi nhanh lên, hay lắm

: Nhưng mà tao lười lắm, điện thoại để trong cặp lại phải lấy ra

: Vãi, cái gì cũng đến tay tao

Tú lấy điện thoại ra vào Page confession của trường, lướt lướt mấy cái rồi đưa ra cho thằng bạn xem

: Mày đọc đi nhanh lên!

: Từ từ rồi bố đọc

Việt cầm lấy điện thoại, nó càng đọc thì hai bên lông mày của nó càng sát lại gần nhau hơn

#1356 Mình thấy Phúc Việt có cái gì đâu mà hot thế? Biết là không tốt sao mọi người cứ phải đâm đầu vào cho nó khổ ra thế nhỉ?

#1357 Xin in4 chị đeo kính, tóc ngắn đứng ở sân bóng chiều nay ạ

#1358 Có ai pass máy tính giá hạt rẻ không ạ?

#1359 Sao lại có một người yêu nhiều người cùng một lúc được nhỉ? Không thấy tội lỗi hay sao?

#1360 Mấy anh chị khối 9 cố lên nha!!

#1361 Các cậu nghĩ sao về anh Việt? Tớ thấy anh ấy có rất nhiều người thích, à mà cái tin anh ý yêu nhiều người cũng lúc là thật á hả?

#1362 Trường mình có ai bán mèo không ạ? Mình muốn nuôi một bé ý

# 1363 Quanh chỗ mình có quán nào ngon không mọi người?

#1364 Em mới cập nhật được thông tin, hình như anh Việt lại mặc thêm áo nữa rồi hay sao ý mọi người ạ

Việt đọc xong thì cái mồm nó tự động giật giật liên tục, may Tú ngăn lại kịp không là cái điện thoại thân yêu ra đi mãi mãi rồi

: Đừng đừng, bình tĩnh Việt ơi, điện thoại của tao Việt ơi đừng làm tổn thương nó

Nhưng nghĩ lại mấy cái confession đấy Tú lại ngồi cười như điên, Việt chỉ biết nhăn mặt nhìn con bạn bên cạnh

: Rồi buồn cười chỗ nào?

: Rất nhiều chỗ nhé, rất là buồn cười. Mày thấy này nổi như cồn không Việt? Confession có 9 cái mà mày chiếm hẳn 4 cái rồi

Việt nhăn mặt, nó cứ lẩm bẩm than oan. Mà nó oan thật, trong sạch như này mà lại đi nói nó như thế là không được rồi

Nó đang ế ẩm vãi ra, nhưng thật ra là cũng có nhiều người theo đuổi Việt nhưng nó gạt qua hết, bảo là muốn tập trung vào việc học nên chưa muốn dính vào tình yêu, các em nghe thế thì " em đợi được" nên tin đồn này ngày càng lan ra xa hơn

Trống đánh vào lớp, Việt cả Tú đứng dậy rồi đi vào lớp, cô chủ nhiệm đứng trên bục giảng mà mắt còn rưng rưng

: Cô cũng chẳng biết nói gì...chúc các em sẽ hoàn thành thật tốt bài thi của mình và đỗ vào ngôi trường cấp 3 mình mong muốn nhé


: Vâng ạ

Cô chủ nhiệm của chúng nó sắp khóc đến nơi mà đứa nào ngồi ở dưới cũng nhe răng ra cười, chỉ chờ tiếng trống là chúng nó ào ạt kéo ra ra sân trường ném bóng nước

Chẳng đứa nào chịu thua đứa nào nên người ai cũng ướt sũng, có đứa chơi hăng quá còn làm gẫy cả kính...đến nỗi mà bác bảo vệ phải bất lực vì độ quậy của bọn nó

Trường của Yến đã cho nghỉ từ ngày hôm qua rồi, hôm cuối lớp nó rủ nhau chơi ném bóng nước nhưng Yến không tham gia. Ở lại chụp với cô chủ nhiệm tấm ảnh rồi nó về luôn

Từ lâu nó đã luôn thế rồi, lớp học trong mắt nó chỉ có cô bạn cùng bàn tên Vy, thầy cô giáo và chiếc bảng

Từng là một con bé luôn tin tưởng nhất định vào tình bạn nhưng qua nhiều năm cắp sách đi học, nó dần chẳng còn tin vào cái thứ giả tạo đấy nữa

Ngày đấy Yến siêu nhiều bạn bè xung quanh, nó chẳng bao giờ lo nghĩ là mình không có ai chơi cùng cả. Nó cứ thế chìm đắm trong cái thứ gọi là tình bạn nhưng rồi nó dần nhận ra những người bạn xung quanh nó chẳng đứa nào là thật lòng cả

Nó từng bị cả lớp nói xấu trong buổi đi chơi dã ngoại với lớp, nó thật sự rất sốc khi nghe những lời của bạn bè nói về mình

: Eo, con Yến giàu mà ngu vãi

: Chuẩn, tao ăn được bao nhiêu tiền rồi

: Chúng mày cũng thế à? Tao cũng vậy

: Mới đầu tao còn thắc mắc là sao chúng mày chơi với nó nhiều thế, bây giờ tao mới hiểu đấy

: Bố mẹ nó làm kinh doanh, giàu thì thôi rồi luôn

: Đúng. hôm trước tao đi qua nhà nó mà tưởng cái biệt thự

: Con đấy ngoài giàu ra thì có được cái gì đâu?

: Công nhận

: Học thì cũng bình thường mà suốt ngày ra vẻ ta đây học giỏi lắm

: Đúng, tao ghét thái độ của nó vãi

Chúng nó cứ vừa nói rồi vừa cười, Yến nghệt mặt ra nhìn lên bầu trời toàn mây... trong lòng nó hình như có mưa

Lau giọt nước mắt trên má, Yến chạy thật nhanh đến một nơi không có bóng người. Nó ngồi một mình trên chiếc ghế đá, ánh mắt thẫn thờ nhìn vào tán cây xanh


: Yến!

Vy chạy lại, nó ngồi xuống cạnh Yến

: Mày làm tao tìm nãy giờ, đi vệ sinh về cái chẳng thấy mày đâu

:...

: Đi vào kia chơi đi!

Vy đứng dậy kéo tay Yến vào trong nhưng Yến vẫn ngồi đấy, nó chầm chậm nói

: Vy này..

: Hả?

Yến quay sang nhìn Vy, rồi lại đưa ánh mắt hướng về phía trước

: Mày có ghét tao không?

: Điên à? Nói cái gì đấy?

Yến bật cười, cuộc đời này đúng là đang trêu ngươi nó mà. Nó cứ nghĩ rằng mình giảng những bài mà mình hiểu cho mọi người là việc tốt chứ...sao lại thành ra thế này? Nó thật sự quý mọi người trong lớp nên nó chẳng tiếc ai cái gì cả...chỉ là mọi người lợi dụng nó thôi

Cả lớp, chỉ có mình Vy là thật lòng với Yến. Nó cảm động lắm, ôm trầm lấy Vy mà khóc nức nở...nó sẽ không để mọi chuyện cứ diễn ra như vậy đâu

Giang Hạ Yến tự hứa với lòng mình.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận