Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Lâm Cửu về nước cùng Mục Vãn Vãn.

Trên máy bay, hai người ngồi cạnh nhau, Lâm Cửu nhắc đi nhắc lại, giữa cô và Từ Hạo thật sự không có gì cả.

"Thật à?" Mục Vãn Vãn nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ.

"Tớ lừa cậu làm cái gì..." Lâm Cửu ngả người ra sau, nói, "tớ mà quen anh ta, thì có khi ba ngày một trận cãi, năm ngày một trận đánh, thế thì oải lắm."

Mục Vãn Vãn trợn tròn mắt: "Hai người bọn cậu từng đánh nhau rồi á?"

Lâm Cửu nói: "Không có, tớ đánh không lại anh ta, bọn tớ vẫn còn đang dừng ở giai đoạn đấu võ mồm."

"..."

Về đến nhà, Lâm Cửu đá va ly sang một bên, đổ người nằm xuống sô-pha.

Lâu lắm rồi không đi chơi xa, đúng là mệt thật.

Cô nghỉ ngơi chưa được bao lâu thì đứng dậy cầm váy ngủ đi vào nhà tắm.

Gần hai mươi phút, cô mới ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ mặc mỗi một chiếc váy hai dây màu đen mỏng manh.


Ngay sau đó, điện thoại vang lên thông báo WeChat.

Shark: "Đến nơi rồi?"

Lâm Cửu trả lời lại một câu "ừa", rồi quẳng điện thoại sang một bên, cầm khăn tắm lau tóc.

Vì MA tìm được một huấn luyện viên Hàn Quốc để tập huấn, phải ở lại bên đó gần nửa tháng nữa rồi mới về nước.

Sấy khô tóc rồi vẫn chưa nhận được tin nhắn hồi âm, Lâm Cửu nằm lên giường, mò lấy máy tính bảng mở chương trình phá án đang rất hot dạo gần đây lên, xem không nhập tâm lắm.

Trong lúc quảng cáo, cô tiện tay mở Weibo.

Bài Weibo đăng ảnh selfie đó có rất nhiều người vào trả lời, cô vào xem các top bình luận.

[Bên cạnh còn có người đang cầm băng rôn của TS =)))), Cửu Cửu qua Hàn hả? Tấm hình này...là tại không dẫn theo thợ chụp ảnh đi cùng đúng không, chụp xấu quá thể đáng.]

[Y chang ông bồ tui chụp cho tui, tấm này chắc chắn là do trai thẳng chụp.]

[Nữ streamer nhà người ta trước khi đăng hình hận không thể photoshop ba ngày ba đêm, còn cô thì lại đăng một tấm xấu gấp trăm lần so với người thật...]

[Tối nay Cửu Cửu có stream không?]

Cô trả lời: Tối nay không stream, hẹn gặp vào tối mai.

Sau đó chụp lại những bình luận sỉ vả trình chụp hình rồi gửi cho Từ Hạo.

Lần này Từ Hạo trả lời rất nhanh: "Bọn họ thì biết cái gì."

Lâm Cửu: "Dạ, chỉ có mình ngài là biết thôi."

Lúc này, Từ Hạo đang đấu tập.

"Anh, em qua gank nhá!" Xiao ở cạnh nói to một câu.


Từ Hạo liếc nhìn vị tướng của mình, đã sắp đi đến giữa trụ rồi, thế là anh nhanh chóng đáp lại bằng một cái biểu cảm, rồi mới bỏ điện thoại xuống.

Anh Thành ở đằng sau nhìn thấy hết toàn bộ cảnh này.

...Dạo này đường giữa của đội bọn anh hình như rất thích chơi điện thoại?

Ngày trước, đừng nói là chơi game, đến cả lúc ăn cơm nghỉ ngơi, Từ Hạo đều rất ít khi cầm điện thoại, không mắc chứng nghiện điện thoại như những người khác, nhiều lắm cũng chỉ đeo tai nghe nghe nhạc mà thôi.

Để điện thoại xuống bàn xong, Từ Hạo nhanh chóng điều khiển tướng tiến ra đường, trừ hai phút đứng yên cạnh trụ vừa rồi ra, những thao tác khác của anh đều không có gì khác thường.

Trận đấu tập kết thúc, huấn luyện viên đang góp ý gì đó cho Xiao.

Từ Hạo mở trang trò chuyện WeChat, nhìn thấy meme đối phương gửi trả lời, đang định nói gì đó, nhìn thời gian, trong nước giờ đã là một giờ đêm rồi.

Đầu ngón tay anh khựng lại rồi mở app Doumao trên màn hình điện thoại, tài khoản đăng nhập trong đó là tài khoản phụ của anh, streamer lưu trong đó chỉ có một mình NN Cửu Cửu.

Mà bây giờ, bên dưới avatar mèo con là một dòng chữ to đùng: offline.

Anh lại vào xem video livestream cũ, phát hiện lần stream gần nhất của cô là lúc trước khi sang Hàn Quốc, anh nghĩ nghĩ, cuối cùng không xem nữa.

Biết Lâm Cửu, là do có một lần trong một ứng dụng âm nhạc, anh vô tình ấn vào danh sách bài hát của người có tên là "NN Cửu Cửu", bất giác nghe đi nghe lại danh sách này suốt cả một buổi chiều.

Sau đó qua bình luận trong app, anh mới biết hóa ra NN Cửu Cửu này là nữ streamer cùng một nền tảng với bọn anh, hình như còn rất nổi nữa.

Nhưng những điều này không quan trọng, anh chỉ thích nghe cô hát mà thôi, không cần thiết phải biết cô là ai.


Mãi đến hôm sinh nhật, cô vừa lên tiếng, Từ Hạo đã nhận ra được ngay, rồi nương theo ánh sáng của đèn đường nhìn thấy cô, thế là càng thêm chắc chắn.

Cô hoàn toàn khác với vẻ thùy mị hiền lành khi livestream, động tác hút thuốc rất thành thạo, trên người nồng nặc mùi rượu, giọng điệu lúc nói chuyện cũng cực kì không khách sáo.

Nếu không phải khi đó bọn anh đông người, anh có cảm giác có khi cô đã nhảy bật lên gõ đầu anh rồi.

Vốn dĩ chỉ nghe nhạc không quan tâm đến người hát, nhưng khi ấy Từ Hạo bỗng nhiên nổi lên hứng thú.

Khi Xiao nghe góp ý xong, trong phòng tập luyện chỉ còn lại ba người bọn cậu mà thôi, đợi huấn luyện viên đi ra ngoài, cậu ta mới nặng nề thở dài, cúi đầu ủ rũ, nói: "Lần nào huấn luyện viên cũng phụ đạo sau giờ học cho em...anh, có phải tại em chơi quá gà không?"

"Không phải, huấn luyện viên này vốn khá chú trọng vào vị trí đi rừng." Từ Hạo nói.

"Là vậy sao?" Xiao lẩm bẩm, đứng dậy, "anh, lên lầu chưa?"

"Anh luyện thêm tí nữa."

Xiao: "Ồ...vậy anh nhớ ngủ sớm nhé."

Khi chưa vào MA, thậm chí là trước khi lên đội hình chính, Xiao vẫn luôn cảm thấy Từ Hạo là người sinh ra để chơi game, không thể so được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận