Mục Vãn Vãn chống cằm, nén cơn tức ngồi xem một lúc.
Người tên Tiên Nữ kia chơi Jhin, có thể nhìn ra được người điều khiển không quen tay với vị tướng này lắm, vừa vào đã bị đè đường ép lính. Phút thứ tám, dâng lên chiến công đầu do bị Thresh phía bên kia trói trúng.
Không ngờ vừa ra đường lại bị móc trúng, một lần nữa được biến về miễn phí.
Ván này Bùi Lộ dùng Bard, vốn đang trên đường xuống đường dưới, kết quả nhìn thấy thông báo Jhin bị hạ gục, đầu không ngoảnh lại chui luôn vào trong rừng nhà mình, cùng người đi rừng đi roam.
Lần này đi roam, gần như không hề quay lại đường dưới nữa.
Trong lòng Mục Vãn Vãn giờ mới thoải mái hơn một chút, nếu AD là cô, chắc chắn Bùi Lộ sẽ không bỏ mặc cô mà không lo.
Dù rằng Jhin của cô cũng không gà như thế này.
Vãn: "Aiz."
Lâm Cửu: "??"
Vãn: "Hồi trước sao cậu phát hiện ra bạn trai cũ ngoại tình thế?"
Lâm Cửu: "Đấu đôi tình tứ với Miêu Miêu Quyền, skin đôi, vào sinh ra tử, tình ý nồng nàn."
Vãn: "......"
Vãn: "Thế nếu không phải skin đôi, cũng không vào sinh ra tử, vậy có khi nào chỉ là đấu đôi với bạn bè bình thường thôi không?"
Lâm Cửu: "Tùy tình huống nữa. Sao, Lu thần đấu đôi với người khác à?"
Mục Vãn Vãn hít một hơi đầy kinh ngạc.
Vãn: "Chuyện này mà cậu cũng biết???"
Lâm Cửu: "......Tớ có bị ngu đâu, cơ mà cậu với Bùi Lộ quen nhau từ bao giờ đấy?"
Lần này Mục Vãn Vãn còn hít thở mạnh hơn nữa.
Vãn: "Ai nói cậu bọn tớ đang quen nhau? [phủ nhận ba lần liên tục.jpg]"
Lâm Cửu: "Thế thì là cậu đơn phương anh ấy."
Câu trần thuật.
Vãn: "......?"
Lâm Cửu: "Nếu không cậu hỏi về thằng bồ cũ mộ xanh cỏ đó của tớ làm gì."
Vãn: "Tớ chỉ muốn cậu cho tớ cái ví dụ thôi....."
Lâm Cửu: "Thôi bớt đi, cậu thích anh ấy, tớ nhìn ra từ lâu rồi."
Mục Vãn Vãn nghĩ đây là chuyện lớn, cô nắm chặt điện thoại, nhẹ nhàng khẽ khàng đi lên lầu, làm ổ trong sô-pha, rồi mới trả lời.
Vãn: "Gì, cậu nhìn ra cái gì cơ??"
Lâm Cửu: "Từ sau khi cậu vào TS, mở miệng ngậm miệng đều là Bùi Lộ, bản thân cậu còn không biết à."
Lâm Cửu: "Nhưng mà cậu vốn đã là fan của anh ấy, giờ hai người lại ở gần nhau như vậy, lại còn chơi game chung với nhau mỗi ngày, thích cũng không có gì lạ."
Vãn: "Dừng ngay mớ phát ngôn đó lại."
Lâm Cửu: "Hỏi câu cuối."
Vãn: "Chị nói đi."
Lâm Cửu: "Có thể kể nghe giờ Bùi Lộ đang đấu đôi với cô nào không bạn êi?"
Vãn: "......Phắn phắn phắn."
Lâm Cửu chọc một thôi một hồi như vậy làm Mục Vãn Vãn càng thêm loạn.
Cô nằm trên sô-pha lướt Weibo, thử nói chuyện với anti để chuyển dời sự chú ý, không ngờ top bình luận trên Weibo của mình toàn là fan chân chính vào khen.
Khi cô đang định bỏ cuộc xuống lầu chơi game tiếp thì lướt thấy một nhóm meme.
Quán cà phê internet XX.
Bùi Lộ thở dài một hơi: "Ván sau cậu đừng chơi AD nữa, tôi không gánh nổi cậu."
Vừa dứt lời, điện thoại ở cạnh tay sáng lên.
Anh liếc mắt nhìn tên người gửi WeChat, Bard đang di chuyển bỗng dừng lại, hai tay anh rời khỏi bàn phím và chuột, cầm điện thoại lên mở khóa.
Người bên cạnh la toáng lên: "Ớ tiểu Lộ cậu làm gì thế? Đừng treo máy mà, sắp giao tranh rồi."
Bùi Lộ xem như không nghe thấy, mở WeChat ra.
Mục Vãn Vãn gửi qua hai cái meme.
Là khuôn mặt đau khổ đang hot trên mạng, được photoshop thêm hai hàng nước mắt, trên đầu đội một cái nón xanh, bên dưới còn có chữ.
Vãn: "[Giờ em carry được rồi, anh có thể quay về hỗ trợ em được không.jpg]"
Vãn: "[Nếu anh chơi với người khác đủ rồi thì về đây, em vẫn đang đợi anh về đấu đôi.jpg]"
Bùi Lộ dở khóc dở cười. Nhìn cái meme khóc lóc đó, anh do dự một chút rồi gọi điện cho đối phương.
Đầu dây bên kia khẽ ho một tiếng, giọng nghe có vẻ dè dặt: "Bùi Lộ?"
Nghe thấy giọng điệu nghi ngờ này của cô, Bùi Lộ ma xui quỷ khiến thế nào lên tiếng: "Em muốn qua đây không."
Mục Vãn Vãn ngẩn ra: "Hả? Anh đang ở đâu?"
"Quán net ở con đường chênh chếch đối diện ngã tư trụ sở đấy," Bùi Lộ nói, "đi bộ hơn mười phút là tới."
Tim Mục Vãn Vãn nảy lên một cái, không kịp nắm bắt cảm xúc khác lạ đó, lập tức đứng dậy: "Em thay quần áo rồi đến ngay."
Bùi Lộ ừm một tiếng: "Nhớ xin anh Dương cho nghỉ..."
Kết quả chưa nói hết câu phía bên kia đã cúp máy rồi. Bùi Lộ nhìn chằm chằm vào màn hình, chớp chớp mắt hồi lâu, rồi gửi tin nhắn cho anh Dương, xin nghỉ giúp cô.
Mười phút sau, tiểu Bánh Bao thấy cô vội vội vàng vàng xuống lầu: "Đi đâu đấy? Không tập nữa hả?"
"Em về ngay thôi!"
**
Đầu đường, Mục Vãn Vãn cầm điện thoại dáo dác nhìn xung quanh: "Em đến rồi, nhưng mà không thấy quán net anh nói."
"Em đang ở đâu."
Mục Vãn Vãn nhìn nhìn: "Một quán lẩu có tên là "Thập Lý Hương"..."
"......" phía bên kia truyền đến tiếng kéo ghế, Bùi Lộ khẽ thở dài một tiếng, "Em đi ngược rồi, đứng yên đó đừng đi đâu, tôi đến chỗ em."