Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

"Thật ra thì em," Miêu Miêu đảo mắt nhìn trong phòng chờ một vòng, bỏ qua luôn mấy người đang nằm ườn ra, khóa chặt mục tiêu trên người Bùi Lộ, nhìn thấy người bên cạnh Bùi Lộ, khóe miệng cô ta hơi thu lại, "em đến xin chữ kí của Lộ thần."

Cảm giác được lực của lòng bàn tay nhỏ bé trên gò má mình càng thêm mạnh, Bùi Lộ còn không nhìn rõ được người ngoài cửa là ai, chỉ nghiêng đầu ném ra một câu: "Được...lát tôi sẽ nhờ anh Dương đưa cho bạn."

Miêu Miêu nhẫn nhịn, tiếp tục hỏi: "Ngay bây giờ luôn không được ạ? Em mang cả bút lẫn giấy tới luôn rồi."

"Bây giờ không có thời gian, xin lỗi." Bùi Lộ nói xong, nhỏ giọng hỏi người bên cạnh, "xong chưa?"

Mục Vãn Vãn: "Vẫn chưa."

Vẻ mặt Miêu Miêu hơi bối rối.

Anh Dương giọng khách sáo: "Cần mấy chữ kí?"

Miêu Miêu chưa từng thấy bình luận viên đến xin chữ kí game thủ mà còn phải thông qua quản lí, cô ta điều chỉnh lại biểu cảm: "Không sao, đợi sau khi trận đấu kết thúc em lại đến làm phiền Lộ thần vậy."

"Ồ, được, nhưng mà phải nhanh một chút, đội chúng tôi đấu xong sẽ rời đi ngay."

Miêu Miêu cười khan một tiếng, rời đi.

"Ủa, cô ta có ý gì thế," cửa vừa đóng lại, tiểu Bánh Bao không nhịn nữa, "bao nhiêu con người sống sờ sờ ở đây, không chào hỏi một câu đã đi rồi?"

"Người ta tìm tiểu Lộ, chào hỏi cậu làm cái gì, cậu cũng có chào người ta đâu," Hổ ca nói xong, huýt sáo với Mục Vãn Vãn, "tiểu Vãn, nào, bôi cho anh một ít với, cục mụn to chà bá lửa này của anh, có thể che đi được không?"

Mục Vãn Vãn giờ mới buông Bùi Lộ ra: "Được thì được..."

Vừa dứt lời, kem che khuyết điểm nho nhỏ trong tay bị Bùi Lộ lấy đi: "Để tôi bôi cho cậu ấy."

"Ồ, được," Mục Vãn Vãn lấy ra hai cái tăm bông từ trong hộp, "dùng cái này đi."

Cô vừa đưa đồ xong thì Lâm Cửu gọi điện tới, biết đối phương gọi đến vì chuyện gì, Mục Vãn Vãn nhanh chóng cầm điện thoại ra khỏi phòng chờ.

Hai phút sau, Hổ ca bị Bùi Lộ chọc đau không chịu nổi nữa: "Ây ây ây, đau chết mất thôi, bình thường tôi còn không dám sờ vào nó, tiểu Lộ cậu nhẹ tay chút đi... mà lúc nãy tiểu Vãn dùng tay không bôi cho cậu mà, cậu cũng dùng tay bôi giúp tôi đi."

Lực trên cây tăm bông trong chớp mắt mạnh hơn nữa.

Bôi xong, Hổ ca ôm lấy cục mụn của mình, la ó: "Lửa giận của thanh niên bây giờ lớn thật đấy."

Bùi Lộ không nói tiếng nào, đứng dậy định bỏ lọ nhỏ vào lại trong ba lô của Mục Vãn Vãn.

Tiểu Bánh Bao ngẩng đầu lên nhìn: "Ơ, tiểu Lộ, sao cổ cậu đỏ thế."

"..." Bùi Lộ mặt không biến sắc, "hơi nóng."

"Nóng? Tôi thấy hôm nay lạnh muốn chết," Hổ ca kéo chặt áo khoác, "cái thời tiết chết tiệt này, lúc nóng lúc lạnh, hôm qua còn ấm được một tí, hôm nay lại lạnh rồi... rốt cuộc bao giờ mới tới mùa hè đây?"

"Đừng, mùa đông vui mà." Tiểu Bánh Bao nói, "mặc nhiều hơn, nhìn gầy đi."

Sau khi ra khỏi phòng chờ, Mục Vãn Vãn đi thẳng đến hành lang ngoài cửa sau.

Lâm Cửu đi một đôi boots cao đến đầu gối, khoanh tay đang chờ ở đó.

"Cuối cùng cậu cũng ra rồi," Lâm Cửu nhìn thấy cô, lập tức tiến lại, "cậu đoán xem tớ vừa gặp ai?"

Mục Vãn Vãn nói: "Miêu Miêu."

"Cậu cũng gặp cô ta rồi à?" Lâm Cửu hít sâu hai hơi, "tớ còn tưởng mình nhìn nhầm chứ, sao cô ta lại ở đây? Tớ thấy trước ngực cô ta có đeo cái thẻ nhân viên, chắc không phải..."

"Ừm, cô ta là bình luận viên trận hôm nay của bọn tớ."

Lâm Cửu chậc một tiếng: "Xui vậy, cậu gặp cô ta ở đâu thế?"

"Phòng chờ hậu trường."

"Cô ta đến phòng chờ của bọn cậu làm gì?"

"Tìm Bùi Lộ xin chữ kí."

Lần này đến lượt Lâm Cửu không theo kịp nữa: "Không phải cô ta đang quen Trần Hòa à? Sao giờ lại chạy đến mồi chài Lộ thần rồi?"

Mục Vãn Vãn nhún vai, bỗng nhớ đến gì đó: "Đúng rồi, cây son hôm trước cậu nói...có mang đến không?"

"Có, màu hay dùng, tớ lúc nào chả mang theo bên người," Lâm Cửu vừa lấy son môi trong ba lô vừa hỏi, "sao, não thông rồi hả? Chuẩn bị phân cao thấp với Miêu Miêu trên màn ảnh?"

"Nói gì vậy," Mục Vãn Vãn bật cười, "Tớ có phải bôi cho khán giả nhìn đâu."

"Vậy chứ bôi cho ai nhìn? Lộ thần?"

Mục Vãn Vãn không nói gì, cầm lấy chiếc gương nhỏ Lâm Cửu đưa qua, nghiêm túc bắt đầu thoa son lên môi.

"...Không phải chứ Mục Vãn Vãn," Lâm Cửu tròn mắt, tiến sát lại gần mặt cô, nhỏ giọng nói, "cậu thế này là ngầm thừa nhận đấy hả?"

"Dạo gần đây cậu không stream à? Sao ngày nào cũng chạy đến đây thế." Mục Vãn Vãn đánh trống lảng.

"Còn không phải vì tớ lo cậu không có fan, sợ cậu mất mặt à?"

"...Thế thì cậu đúng là chị em tốt đấy."

Vừa dứt lời, hội trường thi đấu vang lên tiếng nhạc, Mục Vãn Vãn vội vàng giục bạn: "Cậu mau vào đi, tớ cũng phải đi chuẩn bị rồi, đấu xong gọi điện nói chuyện sau."

Lâm Cửu đáp: "Cậu phải cố lên đấy! Đừng cho con trà xanh kia có cơ hội bôi đen cậu!"

**

Mười lăm phút sau, bình luận viên vào vị trí, nguồn tường thuật trực tiếp đã mở, trận đấu ngày hôm nay chính thức bắt đầu.

Bình luận viên của hôm nay là Miêu Miêu và bình luận viên A, bình luận viên A có thể được xem là nhân vật số một số hai trong số các bình luận viên của ban tổ chức, hôm nay được sắp xếp hợp tác với Miêu Miêu, có thể thấy được ban tổ chức xem trọng Miêu Miêu như thế nào. Dù sao thì số lượng bình luận viên nữ mà ban tổ chức có thể sử dụng cũng không nhiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui