Nếu Trần Hòa chỉ đến làm loạn trước mặt ban tổ chức thì sẽ chẳng có gì to tát, nhưng hiển nhiên, tên này không phải dạng vừa, trước khi đến tìm người của ban tổ chức, cũng chính là vài phút sau khi TS để thua MA, hắn ta đã đăng một bài lên Weibo rồi.
[LPL bây giờ thú vị thật chứ, thế giới của người có tiền đúng là muốn gì được nấy, chuỗi thắng dễ như trở bàn tay.]
Rất nhanh đã có người hiểu được ý anh ta, bình luận phía dưới có người đặt câu hỏi: "Hôm nay chẳng phải chuỗi thắng đã bị phá rồi à?"
Trần Hòa trả lời ngay: "Thì tại hôm nay giá chát quá đó mà."
Mục Vãn Vãn đọc được bài này lúc ở trên xe, bực cả mình, sau khi lên cô cởi áo khoác ra đặt ở chỗ của Bùi Lộ, cô kéo xuống đọc bình luận, rốt cuộc không nhịn được mà xắn tay áo ấn vào bình luận.
"Đừng đừng đừng đừng, bà cô ơi, em mà đăng Weibo bậy bạ thì ngày này năm sau sẽ thành ngày giỗ của anh luôn, tiểu Lộ với anh Dương sẽ xử anh rồi tìm đường giữa mới cho bọn em đấy!"
Trước khi đi Bùi Lộ đã dặn anh phải trông chừng cô cho kĩ, mới đầu tiểu Bánh Bao còn thấy khó hiểu, giờ thì anh hiểu rồi, thấy cô đang mò vào Weibo, anh vội vàng chạy từ hàng giữa ra hàng ghế sau.
"Xử cậu là chuyện của anh Dương, tiểu Lộ sẽ không làm bẩn tay mình đâu." Hổ ca trêu anh ta.
"Có ứt á, tại cậu không thấy vẻ mặt của tiểu Lộ lúc lên xe thôi," tiểu Bánh Bao nói xong thì hỏi, "em đang đọc bài gì trên Weibo thế? Cho anh đọc với."
Nhớ đến Bùi Lộ, Mục Vãn Vãn lặng lẽ dẹp bỏ suy nghĩ đi trả lời bình luận, đưa điện thoại cho tiểu Bánh Bao.
Tiểu Bánh Bao mới đọc sơ qua đã không nhịn nổi: "Đậu má, thằng Trần Hòa này, hôm đấy đáng lẽ tôi phải cho nó ăn đấm mới phải! Hồi trước lúc tập luyện chung sao không phát hiện ra nó chó đến vậy chứ?! Bên dưới lại còn có mấy đứa ngu ngục vào bảo chúng nó đã đoán ra từ lâu rồi? Đoán đcm chúng mày!!"
Mục Vãn Vãn đang định lấy lại điện thoại thì nhìn thấy tiểu Bánh Bao với tinh thần chửi người vì nghĩa đó phẫn nộ gõ chữ.
Cô đơ ra hai giây, hỏi trong hoang mang: "Anh làm gì thế?"
"Xem Bánh Bao anh đây chửi chết mấy đứa ngu ngục này này!"
Mục Vãn Vãn: "...??"
Hổ ca ngơ người, vội vàng chồm tới cướp lấy điện thoại, đáng tiếc là đã quá muộn, tiểu Bánh Bao đã trả lời lại hai bình luận của dân mạng rồi.
[Shark dũng cảm bay: biết lâu rồi, mấy đội kia thi đấu cứ như não đi vắng ấy, nhất là GGX, thực lực vốn chỉ kém MA ba con phố, trận hôm đấy lại đánh như kiểu chênh lệch mười con phố luôn vậy.]
[TSWanwan: bản thân bọn tao còn không biết, sao mày biết được hay vậy? Xạo chó vừa thôi.]
[GGX thua nữa là khóc á: Từ sau khi có cái cô đó vào là TS lạ lắm luôn, cái trận Draven đó, tôi nghe nhân viên trong đó nói, là cô ta cố ý chọn để thể hiện đấy.]
[TSWanwan: gọi đứa nhân viên đó ra đây!]
"Cái đậu, cậu bị ngu à!" Hổ ca bó tay, "có muốn nổi điên nổi khùng gì thì dùng nick mình đi, sao lại đi lấy nick của tiểu Vãn hả?"
Tiểu Bánh Bao vốn còn đang vì nghĩa quên thân, nghe vậy thì ngớ người: "Ớ...tôi, tôi quên mất!!"
Mục Vãn Vãn lấy lại điện thoại của mình, chỉ một phút ngắn ngủi, bên dưới bình luận trả lời của tiểu Bánh Bao đã có rất nhiều người thả biểu cảm bất ngờ rồi.
Tiểu Bánh Bao xin lỗi mãi, chỉ còn thiếu chưa rớt nước mắt, còn định vào nick đăng bài giải thích thì bị Mục Vãn Vãn ngăn lại: "Không sao, đợi nhóm của anh Dương về rồi tính hướng giải quyết sau, cũng không phải chuyện gì lớn đâu."
Tiểu Bánh Bao nhìn đám người đang liên tục trào phúng chế giễu phía dưới, chuẩn bị sẵn tâm lí làm trâu làm ngựa cả đời cho Mục Vãn Vãn.
Cùng lúc đó, anh Dương và Bùi Lộ cũng đã đến "hiện trường tố cáo".
Trần Hòa đang ngồi đợi trong phòng tiếp khách, nhìn thấy họ, vẻ mặt cười như không cười: "Đến rồi à."
Bùi Lộ nhìn người đã từng là đồng đội này, tâm trạng chợt hơi phức tạp.
Mặc dù tính tình của Trần Hòa không được tốt, nhưng anh sẽ không vì thế mà phủ nhận sự nhiệt tình yêu thích Trần Hòa từng dành cho giới Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp cũng như game LOL này. Nhưng càng về sau, thành tích bình bình có lẽ đã làm hao mòn hết tất cả kiên nhẫn của cậu ta, cậu ta bắt đầu trở nên bất cần, cho rằng luyện tập là phí thời gian, thậm chí còn làm ra một số chuyện trái với quy định.
"Trần Hòa, có phải cậu chán sống những ngày nhàn nhã thoải mái rồi đúng không?" anh Dương hỏi.
Hành động này của Trần Hòa, không những kéo TS xuống nước, mà còn lôi theo tất cả các đội trong bảng A trừ MA vào, thế nên bây giờ có thể nói Trần Hòa đã kết thêm không ít kẻ thù.
Trần Hòa bật cười: "Ngày tháng nhàn nhã? Lâu lắm rồi có được nếm đâu."
Anh Dương nhìn anh ta chằm chằm: "Chắc là cậu biết, tố cáo không bằng chứng thế này không có bất kì tác dụng nào."
"Thế rốt cuộc là các người có mua chuộc bán độ không," Trần Hòa bỗng thấy hơi tò mò, hỏi bọn anh, "Draven? Sona? Tôi không biết là mùa này mấy người có chuẩn bị mấy bài này đấy."
Anh Dương cảm nhận được rõ ràng sự tức giận của người bên cạnh.
Thật ra anh không muốn dẫn Bùi Lộ sang đây. Chuyện Bùi Lộ đe dọa Trần Hòa lần trước anh vẫn còn nhớ, lúc đó ở trong trụ sở, anh còn có thể nhẹ nhàng tống được Trần Hòa đi. Còn ở đây thì khác, có khi trong phòng còn gắn cả camera.
Nhưng nhìn vẻ mặt của Bùi Lộ khi đó, cho dù anh có không cho cậu ta đến, e rằng cũng không ngăn nổi.
"Cậu kìm chế một chút, có khi trong này có gắn camera."
Bùi Lộ khẽ ừm một tiếng, sau đó ngồi xuống.
Trần Hòa nhìn anh, hồi lâu sau mới chậm rãi nói: "Tôi còn tưởng, cậu sẽ đánh tôi cơ đấy."
Bùi Lộ nghe xong, bỗng nhiên bật cười: "Cậu không đáng."
Vẻ bình tĩnh Trần Hòa cố tạo ra rốt cuộc cũng biến mất.
Không đáng?
Phải nhỉ, mặc dù hôm nay TS thua, nhưng dù gì cũng có mấy trận thắng liên tiếp, nếu vẫn đứng thứ ba bảng A, sao phải vì mình mà để bị cấm thi đấu chứ.
Anh ta nói: "tiểu Lộ, trước đây tôi cứ nghĩ cả trụ sở người dễ nói chuyện nhất là cậu, tính tình tốt nhất cũng là cậu, bây giờ xem ra là tôi quá ngu ngốc rồi."
Bùi Lộ vẫn lạnh nhạt nhìn anh ta như cũ, không nói gì.
Trần Hòa tiếp tục nói: "Thứ cậu thích là đội TS, chứ không phải người của TS, lúc tôi còn trong đội, có chuyện gì cậu cũng là người đầu tiên đứng ra lên tiếng, nhưng tôi vừa rời đi, đến cả nhìn tôi một cái cậu cũng lười, cậu nói xem, cậu như thế có phải tư bản quá không? Người nào hết lợi dụng được là cậu đá đi ngay?"
Trước đây trên mạng lan truyền một số điều gây bất lợi cho Trần Hòa, là Bùi Lộ lên tiếng nhờ anh Dương đi xử lí, nếu không anh Dương cũng lười phải quản.
"Vào chuyện chính đi, nói mấy thứ này làm gì?" anh Dương cắt ngang.
Nhưng Trần Hòa không ngừng lại, vẫn nói tiếp: "Cậu nói xem, cậu hoàn toàn có thể ở nhà làm đại thiếu gia con nhà giàu, sau cứ phải chạy đi thi đấu chuyên nghiệp làm gì thế? Tự chuốc khổ vào thân à?"
Bùi Lộ không hiểu, rõ ràng là đang nói đến chuyện tố cáo vô căn cứ, sao lại chuyển sang chuyện này rồi.
Anh cũng lười quan tâm tại sao Trần Hòa lại biết được gia thế của mình, hỏi thẳng: "Mục đích của cậu là gì? Gây chú ý? Ngoài cái đó ra, tôi không nghĩ ra lí do nào khác."
Trần Hòa bỗng chốc bị nói trúng tim đen, ngậm miệng không lên tiếng.
"QAM đã biết chuyện cậu mượn tiền chỗ cho vay nặng lãi."
Trần Hòa hoàn toàn bất ngờ: "Cậu điều tra tôi thật đấy à?"
"Không," Bùi Lộ nói, "cái này còn cần phải tra?"
Dùng tên thật đi tố cáo gì chứ, nực cười, hoàn toàn không tạo được sóng gió gì, cùng lắm cũng chỉ là ngoi lên trước mặt khán giả, nếu hợp đồng giữa Trần Hòa và QAM vẫn còn, QAM không đời nào lại đồng ý cho cậu ta làm như vậy.
Trần Hòa chép miệng: "Dù sao tôi cũng đã tố cáo rồi, nếu lập được tổ điều tra thật thì tôi nhất định sẽ hợp tác điều tra, còn nếu không được... thì thôi, xem như lần này phí công vậy."
Anh Dương: "Phí công? Ngoại trừ há mồm vu khống ngậm mồm bịa đặt ra, cậu còn làm được cái gì nữa."
Trần Hòa bật cười: "Thật ra muốn tôi giữ mồm giữ miệng thì cũng được..."
"Không cần, cậu cứ nói đi," Bùi Lộ lấy điện thoại ra, nhìn thời gian, sau đó đứng dậy, "chúng tôi đi ngay ngồi thẳng, không bận tâm mấy chuyện này, nhưng nếu cậu cứ làm phiền chúng tôi mãi, vậy thì chúng tôi sẽ nhờ đến sự can thiệp của pháp luật."
"Cậu đừng hòng dọa tôi, tôi tìm hiểu rồi, việc tôi làm không phạm pháp, trên Weibo tôi cũng không chỉ đích danh, cậu không kiện tôi được..."
"Weibo?" anh Dương cau mày, "Weibo gì??"
Sau khi đọc xong Weibo, anh Dương lại không ngồi yên được nữa, anh day day trán, nhỏ giọng nói với người bên cạnh: "Cậu mới rời đi chưa được bao lâu, cô ấy lại gây chuyện..."