Lục Tư Thần cảm thấy bản thân không hiểu vì sao lại thấy khó chịu khi cô thân thiết với Trình Lãng như vậy.
Dáng vẻ của cô khi nói chuyện với anh khác hoàn toàn so với Trình Lãng.
Càng nghĩ, sắc mặt của anh càng lạnh hơn đôi chút.
Tư Thần ngước lên nhìn về phía cô, giọng điệu như ra lệnh:
- Hạ An Di! Làm cho tôi một tách cà phê.
Cô lúc này không còn dáng vẻ cười đùa nữa, mà thay vào đó lại có chút không hiểu...!Vì sao hồi nãy cô pha không kêu luôn một lần, giờ đã pha xong rồi thì lại kêu cô.
Trình Lãng cảm thấy bất bình thay cô nên chưa đợi cô hỏi, anh chàng đã mở lời trước:
- Lục thiếu như cậu mọi khi đều là thư kí Đằng pha cho uống.
Sao hôm nay lại không kêu nữa?
Lục Tư Thần nghe được không biết nói gì, chỉ đành trả lời qua loa:
- Chỉ là muốn xem thử trình độ pha cà phê của "Lục thiếu phu nhân" thế nào.
Không lẽ pha dùm tôi một tách cũng không được?
Hạ An Di nghe anh nói như vậy, trong lòng thầm mỉa mai:
"Anh ta mà cũng xem mình là Lục thiếu phu nhân sao? Anh ta đang muốn hành xác mình thì có.
Không được, còn có người ngoài...!Không thể cứ thế này mà chửi anh ta được...!Coi như mình tự tích đức cho bản thân, giúp anh ta pha cà phê vậy.
Chỉ là một ly cà phê, Hạ An Di này cũng không keo kiệt đến mức không làm được."
Cô nhìn về phía anh, nở nụ cười có chút "thâm độc"...!nói lại với Lục Tư Thần:
- Được.
Tôi sẽ đi pha cho anh một ly nhé.
Nói rồi, cô xoay lưng đi đến chỗ pha chế.
Sau vài phút, An Di đã mang đến trước mặt anh một tách cà phê giống như lúc nãy của cô và Trình Lãng.
Vừa nói cô vừa nở một nụ cười nhẹ nhàng:
- Anh uống thử xem có hợp khẩu vị không?
Dường như Tư Thần biết được ý đồ của cô.
Anh chỉ cầm tách cà phê nhấp môi.
Sau đó buông ly cà phê xuống, nhàn nhạt trả lời An Di:
- Tạm được.
Hạ An Di thấy sắc mặt anh không thay đổi.
Trong lòng thầm nghĩ:
"Hồi nãy lỡ bỏ hai muỗng muối...!Vậy mà anh ta vẫn bình thường sao? Biết vậy nãy bỏ thêm một ít nữa để đầu độc anh ta luôn cho rồi..."
Cô chỉ mỉm cười, gật đầu với anh như đã hiểu.
Sau đó quay về chỗ ngồi tiếp tục xem tạp chí.
Trình Lãng nhìn cả hai như lửa gặp phải nước.
Bản thân thầm nghĩ đến viễn cảnh sau này, khi hai người yêu nhau rồi không biết sẽ thế nào...!Trong lòng cười thầm, nghĩ đến thôi cũng cảm thấy có chút thú vị...
Thấy bản thân không còn giá trị ở đây nữa.
Trình Lãng đứng lên, tay đút vào túi quần, nở nụ cười ôn nhu, vừa nói vừa bước từng bước hướng ra cửa:
- Tôi còn có việc bận phải làm rồi, không làm cản trở cậu nữa.
Mai tôi sẽ đến đón cậu đi xem bất động sản.
Anh chàng còn không quên xoay lại nháy mắt với cô, giọng nói mang nhiều phần trêu chọc.
- An Di.
Em hãy nhớ lấy lời đề nghị của anh nhé.
Nếu cảm thấy chán cậu ta rồi liền có thể nghĩ đến anh...!Được rồi.
Anh về đây, dịp khác chúng ta gặp lại.
Hạ An Di thầm cảm thán, lời nói không mang ý trêu chọc thì không phải là Trình thiếu mà.
...----------------...
Trình Lãng vừa rời đi, bầu không khí trong phòng cũng quay trở lại như lúc đầu.
Sau khi làm xong công việc cũng gần năm giờ chiều.
Anh và cô cùng thu dọn, vào thang máy xuống tầng trệt để trở về.
Giờ này, nhân viên ở công ty cũng gần tan ca hết.
Chỉ lát đát vài người là ở lại tan ca tầm khoảng năm giờ rưỡi mới về.
Vừa bước lên xe, Lục Tư Thần đã nhận được cuộc gọi từ thư kí.
Anh nhấn nút nghe.
Bên đầu dây bên kia truyền đến giọng của một người phụ nữ:
- Tư Thần à.
Hôm trước em đã hẹn anh đi ăn cùng em, vậy mà em chờ cả buổi cũng không thấy anh đâu.
Hôm nay từ lời thư kí của anh mới biết được tối nay anh không có việc bận.
Vậy nên...!anh có thể đi ăn cùng em tối nay được không?
Giọng nói của người phụ nữ ấy không ai khác chính là người mẫu mới nổi Diệp Lộ Khiết.
Cô ta đã theo đuổi anh từ mấy năm trời rồi nhưng vẫn không có được trái tim của anh.
Thời đi học, Lộ Khiết học chung khoá với Yên Vân và học dưới Tư Thần một khóa.
Từ lúc đó, cô ta đã thích anh rồi, nhưng vì anh đang quen Yên Vân nên cô ta cảm thấy bản thân không xứng...!Sau này, biết được Yên Vân muốn đi nước ngoài, Lộ Khiết nghĩ bản thân còn có cơ hội nên đã dành ra không ít thời gian để học tập, trau dồi bản thân.
Cứ nghĩ mình sẽ là người có được trái tim anh...!nhưng cuối cùng lại nghe tin anh cưới An Di - con gái nuôi của Quách gia.
Cũng từ đó, mà cô ta nảy sinh lòng ghen ghét, đố kị.
Lộ Khiết không cam tâm một đứa con nuôi như cô lại có thể làm vợ của anh.
Vì thế khi gọi điện thoại cho anh, cô ta cố tình nói lớn một chút để cho cô nghe được.
Nhưng buồn thay, Hạ An Di không những không nghe mà cô còn chẳng thèm để tâm.
Lục Tư Thần lén liếc nhìn xem sắc mặt của Hạ An Di, thấy biểu cảm trên gương mặt cô không có gì thay đổi.
Anh cũng đành trả lời qua loa:
- Được.
Tối nay hẹn ở nhà hàng hôm trước.
Diệp Lộ Khiết sau khi nghe được lời đồng ý từ anh, cô ta không ngừng mừng thầm.
Sợ anh sẽ đổi ý, Lộ Khiết chỉ giả vờ nói bản thân có chút chuyện cần xử lí.
Sau đó cô ta liền cúp máy.
Lục Tư Thần thấy đầu dây bên kia tắt máy.
Anh cũng bỏ điện thoại xuống, tập trung lái xe trở về biệt thự riêng..