( Xin lỗi các bạn vì Moon đang học cuối cấp nên thời gian chậm trễ. Mong các bạn bỏ qua, bất mãn gì cứ nói Moon nha. Mong các bạn ủng hộ Moon. Love all.)
Sáng hôm sau, chuyện hôn ước giữa Vũ và Linh được thông báo. Đây là do Linh yêu cầu chủ yếu là đả khích Thy.
Két...
Bước xuống chiếc Lamborgihni là Vũ và Linh. Lát sau, 4 chiếc moto: đen, trắng, đỏ,xám chạy đến. Là Thy, Minh, Băng, Hòa. Họ đi thản nhiên qua Vũ và Linh. Ả Linh khoát tay Vũ giả vờ nói to:
- Honey à! Em đói rồi.
Ả nũng nịu mà phát ói. Băng khoát tay Hòa khích:
- Ông xã à! Hình như có tiếng chó hú thì phải. Em sợ quá.
Hòa nín cười đứng im, ả Linh nói:
- Thiên Băng, cô đang xỉa xói ai vậy!
Băng chống hông nói:
- Ủa tôi nói kệ tôi. Mắc mớ gì đến đôi gian phu dân phụ các người.
Vũ nãy giờ im lặng lên tiếng:
- Băng à! Em thôi kiểu nói ấy.
Minh nhếch môi:
- Bảo vệ vợ chưa cưới sao. Cậu yên tâm vợ cậu chấp cả trường củng không sao đâu.
Linh nói:
- Anh..Anh....
Thy nãy giờ quan sát nói:
- Thôi đi! Băng với anh Minh à! 2 người tốn thời gian để nói họ làm chi. Họ SỦA thì mình không hiểu đâu.
Linh hùng hổ quát:
- Con c** kia. Mày củng chỉ là đứa cướp chồng người khác. Bộ ba mẹ mày không dạy cách không nên phá hoại gia đình người khác à.
Thy đá đểu:
- Cô đang tự nói chính mình à!
Linh khoanh tay:
- Không nha! Tôi là hôn thê chính xác của anh Vũ. Cô muốn làm phu nhân Lê gia, mơ đi. Loại mồ côi như cô thì còn thua xa tôi.
Linh đang cố nhắc đến quá khứ của Thy. Thy chạy đến và...
Chátt...
Năm ngón tay in trên mặt Linh. Là Thy! Thy quát:
- Trước khi nói mày nên suy nghỉ. Mày và mẹ mày củng là loại lẳng lơ cướp chồng, cướp cha người khác để leo lên chức phu nhân và tiểu thư Vesa. 2 mẹ con mày củng chỉ là gái điếm..
Chát...
Lại là tiếng chói tai đó. Nhưng Thy không phải là người đánh mà là người bị đánh. Còn người đánh Thy không phải là Linh mà là....Vũ. Vũ đã đánh Thy. 5 ngón tay to in trên khuôn mặt trắng nõn của Thy. Mọi người đều nhìn Vũ. Băng đến đở Thy còn Minh chạy đến nắm cổ ảo Vũ hét:
- CẬU CÓ BIẾT CẬU VỪA LÀM GÌ KHÔNGGGG...
Vũ củng ngạc nhiên về hành động của mình. Cậu vừa đánh Thy! Đánh người con gái mình yêu. Thy lạnh lùng nói:
- Lê Dương Thiên Vũ! Nguyễn Hà Uyên Linh! Từ nay tôi Trần Hoàng Anh Thy sẽ cho 2 người biết thế nào là sống không bằng chết.
Nói rồi Thy quay lưng bước đi với trái tim vỡ nát. Vũ nhìn theo bóng Thy mà nuốt nước mắt ngược vào tim. Thy đi đến cánh đồng hoa oải hương ngày nào 2 người hẹn hò.
" Anh hứa sẽ cùng em vượt qua mọi thử thách"
" Anh nói thật chứ"
" Ừ. Anh sẽ khiến cho em là cô dâu hạnh phúc nhất dù có gì ngăn cách"
" Nghe câu này em hạnh phúc rồi"
Từng kí ức từ đâu ùa về. Thy khóc. Khóc ối tình đầu tan vỡ. Hình như mỗi lần Thy khóc thì trời khóc cùng Thy vậy. Thy khóc to hơn, mưa cũng mạnh hơn. Thy ngước mặt lên trời, nói:
- THIÊN VŨ! TẠM BIỆT ANH. GIỜ ĐÂY MỖI NGƯỜI MỖI NGÃ...
Mọi người đứng từ xa nhìn Thy mà không kìm được nước mắt. Băng ôm Hòa nói:
- Hức..tên Vũ khốn kiếp, sao lại hành hạ Thy ra nông nỗi này chứ...
Hòa chỉ biết ôm Băng vỗ về. Hòa coi Thy như em gái,nhìn Thy và thằng bạn như vầy Hòa cũng xót lắm chứ nhưng là người ngoài cuộc Hòa biết làm gì hơn. Còn Minh! Mối tình đơn phương ngần ấy năm chưa bao giờ được đáp trả nhưng sao Minh vẫn không đưa hình ảnh Thy ra khỏi tâm trí. Nhìn cô gái nhỏ như vậy tim Minh như cắt từng khúc vậy. Đau lắm! Chỉ có Minh mới hiểu nỗi đau Thy đang chịu đựng...