Anh Yêu Em! Cô Nàng Lạnh Lùng

5 năm sau, Tại tập đoàn Trần Hoàng ở New York.
Cốc..cốc..
- Vào đi.
Tiếng nói uy quyền phát ra. Cô thư kí bước vào, giọng cung kính:
- Chủ tịch, máy bay về Việt Nam đã chuẩn bị.
- Tốt, cô có thể ra ngoài.
Thư kí cúi đầu đi ra. Vị chủ tịch ngưng bút, ngước mặt lên. Gương mặt xinh đẹp kiều diễm nhưng lạnh lùng. Đôi mắt xám tro bí ẩn như thấu vào tâm can người khác. Chính là nó- Trần Hoàng Anh Thy. Thy giờ đã giữ chức chủ tịch tập đoàn Trần Hoàng. Suốt 5 năm qua Thy cắt mọi liên lạc với đám người Minh, Băng. Vì Thy mệt mỏi khi nghe cái tên Thiên Vũ.
Nhắc đến Vũ, giờ hắn là chủ tịch Lê Dương. Vị chủ tịch tài năng không thua kém Thy. Biết bao nhiêu cô gái muốn dâng hiến cho Vũ nhưng Vũ không thèm để ý. Trong trái tim Vũ, dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai thì chỉ có hình ảnh của Thy. Vũ chờ Thy suốt thời gian qua, Vũ có thể bay qua New York để gặp Thy nhưng Vũ lại không chọn nó. Vũ kiên nhẫn chờ đợi. Vũ không muốn quay lại quá khứ bồng bột ấy. Vũ chờ ngày Thy về Việt Nam. Chờ ngày Thy gật đầu trọn đời bên Vũ dù là mất bao lâu.
" Chuyến bay từ đang chuẩn bị hạ cánh ở sân bay Tân Sơn Nhất, mong hành khách thắt dây an toàn"
Thy cùng Thư kí bước ra từ sân bay Tân Sơn Nhất. Đã 5 năm rồi, giờ Thy đã quay lại quê hương. Thy quay sang hỏi thư kí:
- Rie, hôm nay lịch trình gì không.
- Chủ tịch, hôm nay không có gì quqn trọng nhưng ngày mai chủ địch phải đích thân đến 1 cuộc họp.
- Được rồi, cô về trước.
- Dạ.
Sau khi Rie đi. Thy lấy xe mui trần đỏ của mình phóng đi nhanh. Thy ghé vào tiệm hoa mua 1 bó hoa oải hương. Để ở sau xe, Thy tấp vào 1 nhà sách. Đi vòng quanh quầy tiểu thuyết. Đập vào mắt là cuốn Phố Biển. Luớt sơ nội dung Thy thấy khá hay nên vội vã ra quầy tính tiền. Xong những thứ cần mua, Thy lái xe đến 1 khu đồi. Cầm bó hoa và cuốn tiểu thuyết, Thy lên đỉnh đồi. Quỳ trước ngôi mộ mang tên Hà Như Nguyệt, lấy tay vuốt nhẹ tấm hình Thy khẽ nói:
- Chào mẹ! Lâu rồi con mới thăm mẹ. Con gái bất hiếu, mẹ đừng giận.
Tự cười. Thy đặt bó hoa và cuốn tiểu thuyết lên nói tiếp:

- Con có mua hoa oải hương mẹ thích và kèm cuốn tiểu thuyết mẹ thích, mong mẹ đừng giận con gái nha.
Rồi Thy ngồi nói chuyện vu vơ đến gần trưa. Thấy trễ, Thy nói:
- Mẹ à! Con phải về rồi. Nhưng mẹ yên tâm. Con sẽ thăm mẹ thường xuyên.
Thy đi xuống đồi. Lái xe về nhà. Sau khi lái xe vào cổng, Thy đưa chìa khóa cho quản gia rồi đi vào.
" CHÀO MỪNG ĐẠI TIỂU THƯ TRỞ VỀ"
2 hàng người hầu đứng ngay ngắn. Thy hỏi quản gia:
- Ba mẹ.
- Thưa tiểu thư, ông bà chủ chờ cô ở phòng sách.
Thy phất tay bảo ý lui. Lên phòng sách, Thy thấy ba mẹ ngồi chờ ở đó. Thy nói:
- Chào ba, mẹ con mới về.
Mẹ Thy ôm chầm Thy:
- Ôi con gái ta! Con đi luôn 5 năm à.
Thy cười:
- Công việc mà mẹ.
Ba Thy lên tiếng:
- Tuy công việc nhưng chú ý sức khỏe nha con.
- Vâng ạ.
Mẹ Thy xoa đầu Thy ( chị í 22 tuổi rồi mà còn xoa đầu) nói:
- Thôi, con chắc mệt rồi. Mẹ đã đích thân nấu chè hạt sen con thích. Lát mẹ mang lên phòng cho con.
Thy nói:
- Cảm ơn mẹ. Mẹ tuyệt nhất.
Thy chào ba mẹ rồi về phòng. Căn phòng không khác xí nào. Vẫn gam màu đen lạnh lùng. Lấy ngón tay quẹt nhẹ lên mặt kích. Sạch, Thy hài lòng vì mỗi buổi đều có người dọn dẹp. Tăng điều hòa, Thy nằm lên giường ngủ luôn.
Đến chạp chiều, Thy đang còn ngủ thì quản gia gọi:
- Tiểu thư! Xuống dùng bữa ạ.
Thy uể oải nói:
- Tôi biết.
Lắc đầu cho tỉnh, Thy mở tủ lấy đồ vào phòng tắm. Ngâm mình trong nước ấm khiến Thy dễ chịu hẳn ra. Bước ra, Thy thay đồ và đi xuống.
Bước xuống bếp, Thy hỏi quản gia:
- Ba mẹ tô đâu.

Quản gia cung kính nói:
- Dạ ông bà chủ đi có việc quan trọng. Nói tiểu thư cứ ăn trước.
Thy gật đầu rồi ngồi vào bàn. Bàn ăn dài nhiều món. Thy ăn từ tốn. Xong bữa tối, trước khi lên phòng Thy dặn quản gia:
- Lát, cho người đem cho tôi phần ăn khuya gồm 1 bánh Shu và 1 ly sữa là được.
- Dạ.
Thy lên lầu mở máy tính làm việc. Soạn hồ sơ cho ngày mai vì mai chỉ có chủ tịch các tập đoàn lớn đến họp. Năm đó, sau khi lấy lại Vesa, Thy đã sát nhập Vesa vào Trần Hoàng nên công việc mệt 1 chút. Xoa xoa thái dương, Thy cảm thấy rất mệt. Lấy điện thoại, Thy ấn số gọi cho Băng:
- Alo
- Tao, Thy nè
- Trời, con quỷ. 5 năm rồi mới nghe giọng mày í.
- Xin lỗi! Tao bận việc. Mai mày có dự cuộc họp không.
- Có! Tao, anh hai và oppa.
- Ờ. Mà mày với Hòa êm xui hả.
- Êm xui nỗi gì. Chả hiểu sao giờ ỗng hở xí thấy gái là sáng rực mắt.
- Nó vậy đó giờ mà.
- Thôi đi! Mai có gì họp xong tám cho đã. Giờ tao làm việc. Bye mày, ngủ ngon
- Ờ. G9.
Buôn dưa lê với Băng 1 hồi khiến tâm trạng Thy đỡ hẳn.
Cốc..cốc..
Người hầu mang phần ăn vào cho Thy rồi ra ngoài. Vừa ăn bánh vừa giải quyết nốt công việc. Xong xui nhìn đồng hồ củng 11 giờ Thy uống ly sữa rồi đi ngủ.
Sáng hôm sau, Thy đang chuẩn bị thì Rie gọi:
- Alo

- Chủ tịch, mọi thứ đã xong . Tôi sẽ chờ người ở tập đoàn Trần Hoàng.
- Ok.
Thy tắt máy. Thy thay ình áo sơ mi trắng và váy đen công sở. Mái tóc đỏ hung búi cao. Lấy vài bộ hồ sơ Thy đi xuống gara lấy xe.
Tập đoàn Trần Hoàng.
Thy dừng xe rồi quăng chìa khóa cho bảo vệ. Nhân viên cúi đầu: CHỦ TỊCH. Thy phất tay. Bước nhanh đến phòng họp thì thấy Rie đã chuẩn bị xong xuôi. Đúng giờ, mọi người đến. Vì chỉ nhân vật top đầu mới họp nên chỉ có Thy, Minh, Hòa , Băng và..Vũ. Khi thấy Vũ, Thy đã dặn lòng phải bình tĩnh nhưng tim cứ đập. Vũ chẳng khác Thy là mấy. Sau khi ổn định, Hòa mở đầu:
- Th..à chủ tịch Trần, theo như tôi biết thì tập đoàn chúng ta nếu nói từng cá nhân thì cũng đủ vững mạnh chứ đừng nói gì giờ chúng ta đang sát cánh cùng nhau. Cô nói có bất trách, là gì?
Thy xoay bút nói:
- Các vị, tôi phát hiện rằng những thiết kể trang sức và những mặt hàng tôi vừa thiết kế thì có kẻ đã sao chép và tung mẫu mã ra các tập đoàn khác. Tôi e..
- Cô e có nội gián.
Minh lên tiếng. Thy gật đầu:
- Chính xác. Nhưng tên nội gián này không vừa. Hắn rất khó đoán. Ngay tôi còn điên đầu. Chủ tịch Lê, anh nghĩ sao.
- Chủ tịch Lê...
Vũ giật mình:
- À..e hừm..tôi nghĩ nên gậy ông đập lưng ông.
- Gậy ông đập lưng ông....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận