Sắc mặt Thẩm Khung Chi tái xanh.
Sắc mặt Kiều Sân cũng không được tốt lắm, gượng cười, nhẹ giọng nói với những quý bà phu nhân khác: “Đây là hội trường của trường ạ.”
*
"Bên này."
Khi Kiều Niệm đi đến đại sảnh, cô nhìn thấy Thẩm Tuệ đang vẫy tay với họ.
Hội trường rất rộng, có thể chứa hơn một nghìn người, trường chỉ sử dụng hội trường này khi khai giảng và tốt nghiệp.
Đây là lần đầu tiên trường sử dụng đại sảnh này khi đây không phải là ngày khai giảng cũng không phải ngày lễ tốt nghiệp.
Một giáo sư từ Đại học Thanh Hoa sắp đến thỉnh giảng.
Nhà trường huy động tất cả các lớp trong trường.
Từ năm thứ nhất đến năm thứ ba trung học, mỗi lớp có khu vực chỗ ngồi riêng, giáo viên của mỗi lớp sẽ có trách nhiệm sắp xếp học sinh ngồi vào khu vực lớp mình.
Kiều Niệm và những người ở lớp A đang học năm thứ ba trung học, họ là lớp cuối cấp, và là lớp A - lớp giỏi nhất nên vị trí xếp lớp của họ rất cao.
Ngoại trừ ba hàng đầu tiên dành riêng cho những người nổi tiếng đến thăm trường, chỗ ngồi của lớp họ là gần bục giảng nhất.
Kiều Niệm vừa ngồi xuống liền nhìn thấy hiệu trưởng Vu dẫn một người từ bên ngoài đi vào.
Người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi tối màu, tay áo xắn lên một nửa, để lộ cánh tay mịn màng.
Chuỗi phật châu và chiếc vòng bạc trên cổ tay anh đặc biệt bắt mắt, vừa quý phái vừa kiêu ngạo nhưng không bắt mắt bằng khuôn mặt tuấn tú của người đó.
Diệp Vọng Xuyên, sao anh ấy lại ở đây?
Kiều Niệm vừa ngồi xuống, đã nghe thấy tiếng ồn ào của các cô gái xung quanh hội trường.
"Wow, nhìn kìa, người đàn ông đó thật đẹp trai."
"Anh ấy có phải là một ngôi sao không?"
"Hiệu trưởng đang đi cùng anh ấy.
Anh ấy là một nhân vật nổi tiếng phải không?"
"Đẹp trai quá.
Tôi thấy còn đẹp trai hơn cả bạn trai của hoa khôi trong trường mình, anh ấy trông giống như người mẫu vậy á."
Kiều Niệm nhìn thấy anh đang mặc chiếc áo sơ mi cô mua cho anh, anh đột nhiên nhìn về phía cô từ xa, như thể đôi mắt hẹp và sâu của anh có thể nhìn rõ cô xuyên qua đám đông.
Bốn mắt nhìn nhau.
Tim Kiều Niệm đập mạnh.
Một cảm giác khô khốc khó tả lại dâng lên trong lồng ngực cô.
Cô lập tức quay mặt đi, Thẩm Thanh Thanh ngồi bên cạnh kích động kéo cô lại, khuôn mặt như quả táo đỏ bừng: “Niệm Niệm, vừa rồi người đó nhìn chúng ta đúng không?”
Kiều Niệm nhướng mày, điện thoại reo lên, cô ậm ừ, lơ đãng trả lời: "Tớ không để ý, có thể anh ấy đang nhìn chỗ khác."
"Cũng đúng."
Thẩm Thanh Thanh chỉ nhìn anh chàng đẹp trai, khi nhìn thấy anh chàng đẹp trai ngồi ở giữa hàng ghế đầu tiên, chỉ có thể nhìn thấy phía sau đầu của anh ta, cô ấy quay mặt đi, tập trung vào chuyện khác.
Sắp đến giờ bắt đầu buổi thỉnh giảng.
Hầu hết những người đáng lẽ phải đến đều có lãnh đạo nhà trường đi cùng.
Ba hàng đầu tiên đã gần được lấp đầy.
Kiều Niệm nhìn thấy Thẩm Quỳnh Chi, Kiều Vi Dân và những người khác ngồi ở hàng thứ ba, Phó phu nhân ngồi ở ghế hàng đầu tiên nhưng ngồi ở phía rìa.
Anh ấy là người duy nhất ngồi ở giữa hàng đầu tiên, người ngồi cạnh anh ta có vẻ là lãnh đạo cấp sở.
Điện thoại lại rung lên.
Kiều Niệm cúi đầu, mở điện thoại ra xem.
Năm sáu tin nhắn.
Tin nhắn đầu tiên là của Giang Ly, còn có hai tin nhắn từ Hồng Minh, cô trả lời tin nhắn Hồng Minh xong sau đó xem tin nhắn quấy rối Giang Ly gửi tới.
[Giang Ly: Niệm Niệm, Vọng thiếu gia đến trường học của em để gây rắc rối cho em, em có thấy cậu ấy không?]
[Giang Ly: Anh cũng muốn đi, nhưng công ty không cho phép.
Ya ε=(′ο`*))), tức quá.]
[Giang Ly: Anh thực sự muốn tổ chức họp phụ huynh-giảng viên cho em!]
Kiều Niệm nhướng mày, nhìn đám đông trong khán phòng, đều là học sinh.
Cuộc họp phụ huynh-giáo viên bắt nguồn từ đâu?
Cô vừa trả lời tin nhắn của Giang Ly thì nhìn thấy.
Một tin nhắn mới hiện lên.
[ Diệp Vọng Xuyên: Em có muốn ngồi phía trước không?]
Đôi mắt đen láy của Kiều Niệm nhìn về phía trước, đầu ngón tay trắng nõn của cô lập tức đáp lại anh, vừa cool vừa ngầu.
[Kiều Niệm: Em không muốn.]
Rất thẳng thắn
(Truyện sẽ được set vip ở chương 130, mong mng ủng hộ nha ~~)