Áo Lót Tiểu Tổ Tông Của Tư Gia Lại Rơi Mất


Ôn Thư Dân vốn đã khó chịu rồi, giờ lại bị người ta cố ý đụng đui xe, ông càng khó chịu hơn.   Ông đập vô lăng, mở cửa xe đi xuống, tức giận mắng: "Tiểu tử nào đụng phải xe tôi? Mày mù hay là cố ý gây chuyện!"   "Cố ý gây chuyện tao? Mày chán sống rồi!"Trong tiếng chửi thề, một người đàn ông đẹp trai đeo kính, mặc vest, đi giày da bước xuống xe, hắn chậm rãi chỉnh lại kính, nhìn thấy xe của Ôn Thư Dân bị chính mình đụng phải, cười hắc hắc.   "Ngại quá, sáng nay ngủ không ngon, không để ý đụng phải ông!"   Nhìn một cái, biết nói vài lời bịa đặt!   Bịa ra cái cớ ngu xuẩn như vậy, Ôn Thư Dân lập tức vạch trần "Mày không để ý sao? Rõ ràng là mày cố ý đụng phải!"   "Ngủ không ngon? Vậy thì đi xe giường nằm, lái xe làm gì?!"   Nói đến đây, nam nhân bất đắc dĩ thở dài, "Tôi muốn nằm ở trên giường, nhưng ông chủ không cho!"  Ôn Thư Dân cảm thấy rằng người đàn ông này là có bệnh.  Ông lười dây dưa với người có bệnh, lạnh lùng nói: "Đừng nói nhảm nữa, mày đâm xe của tao thành ra thế này, mày xem nên giải quyết như thế nào!"   “Yên tâm, tôi sẽ không trốn tránh trách nhiệm đâu!” Người đàn ông nói xong cúi xuống lấy từ trong xe ra một túi đựng tài liệu, một tấm chi phiếu và một cây bút.   "Xe của ông là BMW mấy năm trước, nếu tôi cho anh 200 nghìn phí bảo dưỡng chắc cũng còn dư đúng không?"   Hắn viết séc, đưa nó cho Ôn Thư Dân.   Có khí chất phong phú, tự tại trong từng cử chỉ.  Ôn Thư Dân đưa tay ra lấy tấm séc, nhưng khi ông vừa định chạm vào tấm séc, người đàn ông đã nới lỏng các ngón tay của mình, tấm séc rơi nhẹ xuống đất.   "A.

.


.


Không cẩn thận trượt tay!"  Người đàn ông vẻ mặt áy náy, hối hận nói: "Ôi, phiền ông nhặt lên rồi!"  Ai cũng có thể nhìn ra là hắn cố ý!   Hình như là...!cố ý chơi đùa Ôn Thư Dân?   Ôn Thư Dân mặc dù rất không vui, nhưng vì tiền, ông nhục nhã cúi xuống nhặt tấm chi phiếu.   Ông bỏ tấm chi phiếu vào trong túi, hừ lạnh một tiếng, "Đủ rồi, người trẻ tuổi, sau này lái xe cẩn thận một chút, không phải ai cũng dễ nói chuyện như tôi vậy đâu!"  Người đàn ông không hiểu nổi cười cười, "Đã xử lý xong chuyện của ông, vậy thì đến lúc xử lý chuyện của khách hàng của tôi!"  Nghe đến đây, mấy người giật mình.   Ôn Cần ngay từ đầu đã biết người đàn ông này đến là có mục đích gây chuyện, có dụng ý xấu!Người đàn ông chậm rãi mở tập hồ sơ, cất cao giọng nói, tâm trạng vô cùng vui vẻ: "Tôi xin tự giới thiệu, tôi tên Đường Miên, là luật sư của Công ty luật Hoa Thiên.

Thân chủ của tôi, cô Ôn Vãn, yêu cầu tôi lập một thỏa thuận cắt đứt quan hệ cha con với Ôn Thư Dân, Tần Nguyệt và Ôn Cần, ký ngay bây giờ, lập tức có hiệu lực!"  Ôn Thư Dân giật lấy thỏa thuận từ tay Đường Miên, sau khi đọc lướt qua, khuôn mặt ông tối sầm lại vì tức giận.  Bản thỏa thuận này chỉ dài hai trang ngắn ngủi nhưng đã phân chia rõ ràng vấn đề tài sản và tiền cấp dưỡng, một khi ký xong, Ôn Vãn sẽ không liên quan gì đến nhà họ Ôn nữa.   Tần Nguyệt ôm ngực, thở hổn hển, "Nha đầu chết tiệt, thật sự là..tức chết tôi rồi!"   Ôn Cần vỗ vỗ ngực mẹ, an ủi nói: "Mẹ, đừng kích động, đừng tức giận ảnh hưởng sức khỏe!"   "Ôi, con thật không hiểu Vãn Vãn, tại sao em ấy lại muốn cắt đứt quan hệ với chúng ta?"   "Nhưng mẹ đừng lo, dù không có em ấy, thì vẫn còn có con! Sau này con nhất định sẽ hiếu thuận với ba và mẹ!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận